Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi (Dịch)
  4. Chương 30: Thấy nhau trên đường

Chỉ Yêu Chiều Thế Tử Phi (Dịch)

  • 391 lượt xem
  • 1288 chữ
  • 2020-10-06 15:43:26

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sắp Tết, khắp kinh thành đều rất náo nhiệt, hai bên đường lồng đèn đỏ thật lớn treo cao, ở phố Trạng Nguyên các gánh xiếc đến từ khắp nơi dốc hết bản lĩnh lấy lòng khách xem, tranh thủ kiếm chút tiền trước khi chấm dứt năm cũ. Trong các tửu lâu, có thể nói là khách vào ra không dứt, ông chủ ôm bàn tính lách cách không ngừng, người phục vụ cũng hận không thể có thêm mấy cái chân.

Hoàng hôn, theo tiếng chiêng vang dội, một đội ngũ hơn ngàn người đi vào đường chính của kinh thành. Người đi đường nhanh chóng tấp vào hai bên lề.

Đi đầu đội ngũ là một nam tử tuấn mỹ mặc áo màu xanh ngọc thêu hoa văn lá liễu mây bay, trên mặt đang tràn đầy tươi cười, trong mắt lóe ra ánh sáng tự tin mang theo vài phần đắc ý.

Nửa tháng trước, hắn vẫn chỉ là đứa con thứ do một tiểu thiếp trong phủ Kim Lăng Hầu sinh, bị đuổi đi xa. Nhưng sau lần biểu hiện vượt trội này, tin tưởng Hầu phu nhân, người không sinh được con trai trưởng, sẽ tấu lên hoàng thượng, có lẽ không bao lâu nữa hắn sẽ chân chính trở thành con trai trưởng của phủ Kim Lăng Hầu rồi.

Âu Dương Thiệu nhớ tới dọc đường đi có vô số cô gái trẻ đẹp nhìn mình thẹn thùng, khóe miệng khẽ nhếch. Hắn tự nhận là phong lưu phóng khoáng, tuấn tú lịch sự, nếu không phải vận mệnh không tốt, do tiểu thiếp sinh ra, làm sao phải ở ngoài chịu nhiều đau khổ như vậy mới có thể trở lại kinh thành.

Đột nhiên, trên lầu một của quán rượu, một nữ tử áo trắng hấp dẫn ánh nhìn của hắn. Nữ tử mang khăn che mặt mỏng như cánh ve, để lộ ấn ký hoa anh đào trên trán, nàng như đóa sen nở rộ vô cùng thánh khiết. Đôi đồng tử của nàng u nhiên sâu hút, mơ hồ mang theo ma tính, ánh mắt lưu chuyển, làm người ngẩn ngơ. Thấy nử tử nhìn về phía này, Âu Dương Thiệu ngừng thở, trong đầu nhất thời trống rỗng. Hắn hãm dần tốc độ lại, làm đoàn người phía sau cũng chậm theo, cuối cùng hầu như có khuynh hướng dừng hẳn.

Đây là con gái nhà ai? Thật giống như tiên nữ lạc vào trần thế. Chẳng lẽ cô gái này cũng vì ngưỡng mộ mình nên mới xuất hiện ở đây? Nghĩ đến loại khả năng này, Âu Dương Thiệu cảm thấy cực kỳ tự hào.

Đối diện quán rượu là Hồng Ngọc Lâu. Hôm nay Hồng Ngọc Lâu đã được vài vị quan bao hết, nên không tiếp đãi những khách khác. Chỉ có một vị khách duy nhất đang ngồi ở vị trí đầu, một nam tử vô cùng tôn quý.

Trên đài trước mặt nam tử, một nữ tử đang gảy đàn cổ, tiếng đàn lượn lờ quanh quẩn trong sảnh, vũ nữ hát hay múa giỏi, bước nhảy phiêu phiêu.

Mấy vị quan trong tay bưng ly rượu được chế tạo tinh xảo kính rượu nam tử, nam tử lại rất ít đáp lại, tựa như bị ca múa mê hoặc, nhìn phía trước không chớp mắt.

Nam tử áo xanh ngồi bên cạnh thầm nghĩ, nghe nói trong kinh thành có rất nhiều người yêu thích ca múa, nhưng là thật hay giả, thì không ai biết được.

Trên thực tế, nam tử mặc áo gấm đen ngồi ở vị trí đầu lúc này không phải như mọi người nghĩ là đang nhìn ca múa, mà là nhìn cảnh tượng ở quán rượu đối diện. Chứng kiến hai người kia nhìn nhau thật giống như nhìn yêu, ly rượu trong tay nam tử nháy mắt vỡ vụn, khiến mấy người xung quanh hoảng sợ.

Nữ tử đánh đàn và vũ nữ cũng dừng động tác lại, khi thấy ánh mắt âm trầm của ông chủ phường thì té quỵ xuống đất. Theo quy định của Hoan Nhạc Phường, nếu không khiến khách hài lòng thì không còn là hát múa đơn giản như vậy nữa, nghĩ đến mấy chị em trong phường bị đưa đến thanh lâu, hai người sợ đến mặt không còn chút máu. Làm nghề múa hát đã là cực kỳ bi ai, nếu rơi vào cái nơi đê tiện đó, không bằng chết đi cho rồi. Nhưng đã vào nơi này đâu phải muốn chết là có thể chết, trong nhà vẫn còn người thân, họ có thể liều mạng, nhưng người thân thì sao, chẳng lẽ muốn người thân bị chôn theo, nghĩ đến đây hai nữ tử hết sức đau khổ. Hôm nay tới Hồng Ngọc Lâu biễu diễn, nghe nói được thưởng rất nhiều bạc, hai người dĩ nhiên rất vui mừng. Còn ôm mộng làm tốt sẽ được quý nhân chuộc thân giùm, nào ngờ họa lớn đến.

Tiết Thanh Trạch thấy vậy lắc đầu một cái, hôm nay đúng là ra cửa không xem ngày, rõ ràng mấy ngày qua tâm tình vị đại gia này rất tốt kia mà, sao trong chốc lát đã thay đổi rồi. Tiết Thanh Trạch vô tình nhìn theo tầm mắt nam tử, thấy cảnh tượng phía đối diện, liền sáng tỏ.

Ông trời ơi! Rốt cuộc đó là kẻ nào, không biết sống chết dám động tay trên đầu đại gia! Kể từ khi Tuyết Liên được đưa đến phủ thế tử, đại ca liền ngay cả con sói cũng không cho đến gần nàng , huống chi hiện tại là con người, mà còn là một nam nhân, thật muốn chết mà!

Ở bên này, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau trong phút chốc. Vì đoàn người chậm lại, dẫn đến chút ồn ào, trong kiệu mềm phía sau truyền đến âm thanh khàn, bén nhọn của một nữ tử.

“Âu Dương Thiệu, còn không mau đi, ta không muốn đứng ở chỗ này!”

Nghe vậy, Âu Dương Thiệu vốn muốn dừng lại nói chuyện với cô gái trên lầu, nhưng lại không thể không nghe theo lời của nữ tử trong kiệu, bởi vì tiền đồ sau này của mình đang nằm trong tay người khác, nếu lúc này chọc nàng ta mất hứng, sẽ mang đến rất nhiều phiền toái. Con cháu Âu Dương gia cũng không phải chỉ có một mình hắn, khiến bà cô này không hài lòng, mất nhiều hơn được.

Nhìn về hướng cô gái kia vừa đứng, phát hiện đã không còn bóng người, Âu Dương Thiệu mang theo chút mất mác, ra lệnh cho đoàn người tăng tốc đi tới.

Vì đột nhiên tăng tốc, rèm của kiệu mềm bị gió tốc lên. Từ góc độ trên lầu có thể thấy được trong kiệu là một nữ tử mặc y phục cao quý nhưng trên mặc lại có vài vết roi, đang ôm chân ngồi chồm hổm, thấy rèm kiệu bị tốc lên, nữ tử hoảng sợ, nhanh chóng vươn tay kéo rèm lại, hình như rất sợ bị người khác nhìn thấy.

Đợi đoàn người biến mất ở góc phố, nữ tử mặc y phục trắng mang khăn che mặt từ sau cột gỗ quán rượu đi ra, xuống lấu dưới lấy một bình rượu ngon lâu năm, nhảy lên con ngựa bờm đỏ, chạy về phía Đông kinh thành.

Trong Hồng Ngọc Lâu, nam tử vốn đáp ứng lời mời đến thưởng thức múa hát, thấy nữ tử biến mất khỏi tầm mắt, bèn đứng phắt dậy, để lại một câu “Xin lỗi không tiếp được!” rồi bay vọt theo hướng nữ tử vừa đi.

Tiết Thanh Trạch nhìn hai nữ tử đánh đàn và múa hát mặt xám như tro tàn trước mắt, hết sức đau đầu, xem ra lại là mình thu thập hậu quả rồi!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top