Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Chí Quái Thư (Dịch)
  4. Chương 7: Ân Trọng Hơn Vàng

Chí Quái Thư (Dịch)

  • 164 lượt xem
  • 708 chữ
  • 2025-05-09 10:16:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đại bá đối với hắn ân trọng như núi, trước có ơn cứu mạng, sau lại có tình dưỡng dục…

Ơn cứu mạng… tình dưỡng dục…

“Không được! Không thể rời đi!”

Trong lòng Lâm Giác thiên nhân giao chiến, ý chí chống chọi cùng nỗi sợ hãi, giằng co với ý niệm thoái lui đang dâng trào.

“Không đúng!”

Hắn chợt tỉnh ngộ, lập tức hiểu ra đây chính là yêu thuật của quái vật kia. Từ chỗ đấu tranh với bản thân, hắn liền chuyển thành chống lại yêu tà, chống lại yêu pháp.

Nghiến răng chịu đựng, hắn xua đi từng luồng ý nghĩ hỗn loạn, để lý trí và tâm nguyện ban đầu chiếm lại thượng phong.

“Không đi!”

Một tiếng quát như sắt đá. Lời vừa dứt, yêu thuật tựa hồ tan biến. Hoặc giả, pháp thuật thất bại.

Lòng hắn dần bình ổn trở lại, chỉ là lần đầu trong đời chịu đựng loại thần thông quỷ dị, thân thể cùng tinh thần chấn động dữ dội, khiến tim đập thình thịch không ngừng.

“Vì sao? Ngươi không sợ?”

“Không sợ!”

“Chết cũng không sợ?”

“Các hạ có thể dễ dàng lấy mạng ta, nhưng xin nhớ, thiên hạ này kẻ có sức mạnh tuyệt đối đâu chỉ yêu quái, quỷ thần? Bao nhiêu tráng hán, thậm chí cả kẻ vừa rồi, cũng có thể vung quyền mà đánh chết ta. Chẳng lẽ ta phải kinh sợ từng người trong thiên hạ sao?”

Lời hắn non nớt nhưng kiên quyết, ánh mắt cúi xuống nhìn phiến đá dưới chân, vững như sắt thép.

“Hà… thú vị. Uông gia kia rốt cuộc cho ngươi bao nhiêu ngân lượng, lại khiến ngươi kiên quyết đến vậy?”

“Không nhiều, nhưng đủ để cứu mạng.”

Một câu thản nhiên, lại nặng tựa vạn cân. Đến nỗi yêu quái có sức mạnh nhấc bổng cả tảng đá cũng phải lặng thinh một hồi.

“Cứu mạng?”

Lâm Giác thở dốc, tay run rẩy thắp sáng ngọn đèn dầu, thấp giọng nói:

“Năm ngoái, bên bờ sông, ta sa chân rơi xuống nước. Đại bá liều mình cứu vớt, nhờ thế ta mới sống đến hôm nay. Từ đó, bá thay phụ thân, cho ta cơm áo, cho ta học hành. Giờ đây bá trọng bệnh, tính mạng treo sợi chỉ, đang trông mong số bạc này để cứu mạng. Uông lão tiên sinh vốn là hương hiền nhân đức, ta tin lão sẽ chẳng tham chút bạc mọn này. Nếu ta chết, có lẽ bá còn được bồi thường thêm. Bởi vậy, hôm nay dù có chết, ta cũng chết trong từ đường này, lấy tính mạng ta đổi lấy tính mạng của đại bá.”

Mỗi câu hắn nói ra, thanh âm càng thêm kiên định, đến cuối cùng hẳn đã chẳng còn chút sợ hãi.

Không bàn đến huyết mạch tình thân, chỉ riêng chữ “ân” cũng đủ để hắn liều chết. Phải như vậy.

Tay hắn không còn run rẩy nữa.

Hắn siết chặt con dao phay, ánh mắt dán chặt ra ngoài cửa, đề phòng bất kỳ viên gạch, mảnh ngói, hay tảng đá nào có thể ập tới.

“Nếu các hạ thật muốn ta rời đi, sao không vào đây cùng ta quyết một trận tử sinh?”

Bên ngoài im ắng như tờ, chẳng rõ yêu vật kia làm gì. Thời gian chầm chậm trôi qua.

Rất lâu sau, mới nghe một tiếng than khe khẽ:

“Phù…”

Rồi lại hoàn toàn tĩnh mịch.

Không biết đã qua bao lâu.

Lâm Giác tựa lưng vào vách, vừa hồi tưởng những dị tượng cùng yêu pháp vừa rồi, vừa gắng gượng tỉnh táo, không dám dễ dàng chìm vào giấc ngủ.

Nhưng một đêm hao tổn tâm thần, chống lại yêu thuật, mí mắt nặng trĩu, cuối cùng hắn vẫn chìm vào mộng.

Trong mơ, trời đất trắng xóa mịt mờ.

Trong màn sương hư ảo ấy thấp thoáng một bóng hình trừu tượng, như có như không, lại mở miệng nói chuyện với hắn.

Giọng điệu khó tả, như gần mà xa, như ảo mà chân.

“Uông gia kia quả có chút thủ đoạn. Ta quấy nhiễu khiến chúng không yên, chúng lại tìm người đến, khiến ta cũng chẳng được an ổn, muốn đuổi ta đi.”

Thanh âm vang lên.

“Ngươi là ai?”

Lâm Giác hỏi.

“Chẳng phải ngươi vừa cùng ta giao đấu suốt đêm sao?”

Bóng hình kia khẽ cười.

“Là… các hạ?”

Giấc mơ kỳ dị.

Lâm Giác chẳng phân rõ hư thật, chỉ tự nhiên mà trò chuyện cùng đối phương…

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top