Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Chí Quái Thư (Dịch)
  4. Chương 47: Hắc Bào Hàng Yêu

Chí Quái Thư (Dịch)

  • 119 lượt xem
  • 948 chữ
  • 2025-05-15 09:20:47

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Hôm nay coi như ngươi có phúc, vừa khéo gặp được ta.”

Hắc bào nam tử ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa, ánh mắt lạnh nhạt mà trầm ổn. Hắn thong thả nói tiếp:

“Đợi đoàn người phía sau tiến đến, ngươi hãy theo bọn họ rời khỏi chốn này.”

“Bọn họ? Vậy còn ngươi thì sao?”

“Ta ư? Ha ha!”

Nam tử ngửa mặt cười dài, tiếng cười vang dội mang theo vài phần hào khí giang hồ:

“Huyện quan Đan Huân đã phát lệnh treo thưởng, mỗi đầu khỉ quái dị này trị giá hai lạng bạc. Vừa hay ta dọc đường lộ phí thiếu thốn, chi bằng nhân cơ hội này mà bù vào. Đám khỉ quái dị tuy hung hãn, thù dai lại gian trá hiểm độc, nhưng cũng xảo quyệt đa nghi. Thấy các ngươi đông người, tất nhiên chúng sẽ lánh đi. Đợi các ngươi đi xa, chúng sẽ tự mình quay lại, chẳng khác nào đem đầu nộp cho ta.”

“Một mình ngươi?”

Lâm Giác ngẩn người, ngơ ngác nhìn hắn.

Đám khỉ dị kia thân hình cao lớn như người, chẳng phải phàm nhân có thể đối phó, cho dù có cung tên đao thương cũng khó bề khống chế.

Nhưng từ nhỏ ở Thư thôn, Lâm Giác từng nghe các bậc kỳ lão thuật lại những chuyện giang hồ hiệp nghĩa.

Trong đó có không ít võ nhân huyết khí phương cương, một thân võ nghệ tuyệt luân, thậm chí có kẻ tay cầm bảo đao có thể chém quỷ thần, kiếm quang tung hoành mà trảm yêu ma.

Chẳng lẽ vị hắc bào nam tử trước mắt này chính là nhân vật trong lời kể ấy sao?

“Mau đi thu dọn hành lý đi!”

Nam tử chẳng trả lời thắc mắc, chỉ thúc ngựa thẳng tiến.

Đúng lúc đó, đoàn thương nhân hơn hai mươi người phía sau cũng vừa đến nơi. Trong số họ có kẻ mang đao, có kẻ chống gậy.

Vừa thấy bầy khỉ quái, ai nấy đều thấp thỏm lo âu, miệng bàn tán xôn xao.

Song thấy nam tử áo đen cưỡi ngựa đi trước, họ liền nương theo, đông người thế mạnh, tự nhiên sinh khí thế hùng hồn, cho dù lòng có sợ hãi cũng chẳng ai dám lùi bước.

Đoàn người vừa tiến, bầy khỉ quái liền thoái.

Chúng dạt sang hai bên đường, bám lấy cành cây, ở xa xa vẫn nhìn chằm chằm, chẳng dám tiến gần.

Lâm Giác vội chạy đến bên hòm sách, khom người nhặt nhạnh, kiểm tra đồ vật hư hại.

Bên tai truyền đến tiếng thương nhân lo lắng:

“Đại hiệp, một mình ngươi e khó mà đối phó bầy khỉ này! Nghe nói ngoài hình thể cao lớn, con đầu đàn còn biết phun mây nhả khói, ngựa chiến cũng chẳng dám tiến vào. Nha dịch trong huyện từng nhiều lần xuất quân mà vẫn lực bất tòng tâm. Ngươi chớ vì chút ngân lượng mà mạo hiểm tính mạng, chi bằng chờ lần khác, rủ thêm vài huynh đệ đi cùng.”

“Khỉ dị há lại có pháp thuật? Mây mù sao có thể ngăn được đao thương?”

Nam tử trên ngựa không buồn lắng nghe, ngược lại còn cao giọng cười vang:

“Các vị chẳng lẽ chưa từng nghe qua chuyện đại tướng tiền triều chém Dạ Xoa trong đêm hay sao?”

Mọi người thoáng lặng im.

 Đó là một cố sự từ thời tiền triều.

Tương truyền khi ấy, vị đại tướng còn chưa lập công danh, chỉ là một kẻ vô danh.

Tiểu thiếp của hắn chẳng may bệnh mất, thi thể quàn trong linh đường.

Nửa đêm bỗng có Dạ Xoa đến đoạt xác ăn thịt.

Đại tướng dù kinh hoàng, nhưng nghĩ đến thi thể ái thiếp sắp bị yêu vật xâu xé, liền nghiến răng rút bảo kiếm, dẫu run sợ vẫn gắng gượng xông lên.

Một thân sát khí ngút trời, dọa cho lũ Dạ Xoa kinh hồn thoái lui.

Một con chạy chậm, còn bị hắn một kiếm chém ngã.

Thương nhân nghe vậy, chẳng tiện nhiều lời, đành thở dài, kết bạn mà đi.

Lâm Giác vẫn cặm cụi kiểm tra hành lý.

Ngoài lương khô bị ăn sạch, tấm vải che hòm sách bị xé rách, ống nước tre bị giẫm hỏng, còn có một quyển sách bị lũ khỉ quái ném tung, rách nát mấy trang.

Lương khô mất đi cũng chẳng đáng kể, hết rồi lại mua, cùng lắm chịu nhịn dọc đường.

Nhưng hòm sách, quyển sách, ống nước… từng món đều là kỷ vật chứa đựng tình nghĩa.

Hòm sách là Uông lão thái gia ở Hoành Thôn tặng, vốn là lễ vật, đã là lễ vật thì càng đáng trân trọng.

Mấy quyển sách mang theo, phần nhiều là do thôn nhân cảm mến hiếu học mà ban cho, chứ chẳng phải hắn tự bỏ bạc mua được.

Ống đựng nước tre, lại là do đại bá đích thân lên núi chặt tre làm lấy.

Những vật này, vật nào cũng gắn bó tình nghĩa, chẳng dễ thay thế.

Lâm Giác siết chặt nắm tay, giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Cơn tức này sao có thể dễ dàng nuốt xuống?

Một kẻ đối mặt yêu quái còn có thể quyết liệt khiến chúng kinh sợ thối lui, một kẻ đứng trước quỷ binh vẫn có thể bình tĩnh đối thoại, sao lại có thể cúi đầu trước bầy súc sinh nơi núi rừng?

Nếu hôm nay bị bọn khỉ dị này hù dọa mà thoái lui, ngày sau trên đường cầu đạo gặp phải yêu tinh quỷ quái, bản thân còn lấy gì làm dũng khí mà ứng phó?

Hắn hít sâu một hơi, bình thản thu hòm sách lại, ngẩng đầu, ánh mắt quét qua.

Một số thương nhân đã đi xa, song cũng còn vài người dừng lại đợi hắn.

Ánh mắt Lâm Giác chợt dừng lại ở binh khí trong tay một tráng hán.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top