Con trai lớn lên từng ngày, Sầm Dã cảm thấy tình cảm mình dành cho con dần có chút phức tạp, song trên hết vẫn là tình yêu thương hết mực của người làm cha. Cậu bé nhỏ nhắn trắng trẻo, mặt mũi khôi ngô, những lúc nhíu mày như thể đang nghiêm túc suy nghĩ quả thực giống Hứa Tầm Sênh phiên bản nhỏ.
Sầm Dã hễ trông thấy con là không nhịn được muốn bế lên hôn vài cái. Hôn lần thứ nhất, Sầm Tinh Tinh thản nhiên mỉm cười; lần thứ hai, cậu bé bắt đầu trầm mặc; lại hôn lần nữa, Tinh Tinh mất kiên nhẫn đẩy anh ra.
Sầm Dã đau lòng: “Không muốn cho bố hôn hả?”
“Không phải.” Sầm Tinh Tinh lắc đầu. “Bố hôn nhiều quá rồi.”
Hứa Tầm Sênh thấy vậy bèn cầm tay Sầm Tinh Tinh, dịu dàng bảo ban: “Bố con là như vậy đấy, để bố hôn nhiều một chút cũng không sao mà.”
Sầm Dã thầm cảm khái, vẫn là bà xã tốt với mình nhất.
Sầm Tinh Tinh ngoan ngoãn vâng lời, lại ngẩng đầu nhìn Hứa Tầm Sênh rồi vươn tay ôm lấy cô.
Hứa Tầm Sênh lập tức ngồi xổm xuống, Sầm Tinh Tinh vừa cười ngọt ngào vừa đặt nụ hôn lên má trái của mẹ, lại hôn đến má phải, cuối cùng là hôn mũi. Hai mẹ con cứ thế cọ mặt vào nhau cười khúc khích. Sầm Dã ở bên cạnh bỗng cảm thấy bản thân thật dư thừa.
Có điều, Sầm Dã rất nhanh có thể lôi kéo con trai về phe mình ở phương diện thể thao, bởi vì Hứa Tầm Sênh hoàn toàn dở tệ trong mọi trò vận động. Một nhà ba người đi đánh cầu lông, mới chơi một lát cô đã thở hồng hộc. Mà Sầm Dã bước đi như bay, thể lực bền bỉ, chơi với con suốt cả buổi chiều, sau đó còn để cho con ngủ trên lưng mình. Sầm Dã cõng Sầm Tinh Tinh, nắm tay Hứa Tầm Sênh cùng đi về nhà, cảm giác vững chãi từ người đàn ông trụ cột gia đình thật sự không còn gì để bàn cãi.
Quả nhiên đến buổi tối, Tinh Tinh dựa vào lòng anh nói chuyện rất lâu, hỏi sao bố có thể đánh cầu lông tuyệt thế, sao lại lợi hại như vậy, còn hùa với anh châm chọc Hứa Tầm Sênh cần phải tăng cường thể lực.
Nhưng không lâu sau, Sầm Dã lại “bị thương”.
Bởi vì một hôm anh đi làm về, tâm huyết dâng trào bèn luyện chữ với Sầm Tinh Tinh. Con trai đã cùng Hứa Tầm Sênh rèn luyện được hai năm, đợi hai người từ trong phòng đọc sách đi ra, sắc mặt Sầm Dã vẫn thản nhiên, còn Sầm Tinh Tinh mách với Hứa Tầm Sênh: “Mẹ à, mẹ cũng dạy bố luyện chữ đi, chữ bố viết còn không đẹp bằng trẻ con sáu tuổi ấy.”
Hứa Tầm Sênh mím môi cười.
Sầm Dã im lặng giây lát mới chuyển đề tài: “Tinh Tinh, ngày mai bố sẽ hát với con.”
Khách quan mà nói, chỉ trừ những lúc bận việc, thời gian còn lại, Sầm Dã đều dành hết cho hai người yêu một lớn một nhỏ của mình. Đôi khi, Hứa Tầm Sênh có việc phải làm thì anh sẽ một mình chăm con.
Nhưng đa số người ngoài đều cho rằng việc chăm sóc, dạy dỗ con nhất định do Hứa Tầm Sênh hiền lành, đảm đang gánh vác. Còn Sầm Dā ư? Trông vẫn là bộ dang thiếu niên ngông cuồng thế kia, thật không tài nào tưởng tượng ra hình ảnh một người bố ân cần được.
Một ngày nọ, Sầm Dã nhận được lời mời tham gia một chương trình thực tế rất nối tiếng, lấy chủ đề tình cảm cha con. Vốn Hứa Tầm Sênh không muốn cho Tinh Tinh tham gia, nhưng con trai lại là fan ruột của chương trình này, xem không sót tập nào, nghe tin bố và mình được tổ chương trình mời tham dự thì hớn hở không thôi: “Con muốn đi!”
Hứa Tầm Sênh lo lắng: “Nếu tham gia chương trình này, sẽ có rất nhiều người lạ biết mặt Tinh Tinh, con đi đến đâu cũng có người vây xem chỉ trỏ, hoặc muốn chụp ảnh cùng con chẳng hạn, con vẫn muốn đi sao?”
Tinh Tinh nghĩ ngợi rồi khẳng định: “Con không thèm quan tâm đến họ, không thể chỉ vì người xa lạ mà không tham gia chương trình mình yêu thích được.”
Hứa Tầm Sênh và Sầm Dã nhìn nhau, không hẹn mà có cùng ý nghĩ: Quả là cha mẹ nào con nấy.
Tập đầu tiên vừa phát sóng, tên tuổi của Sầm Tinh Tinh nhanh chóng lan rộng khắp cả nước, tựa hồ qua một đêm liền trở thành “bé cưng” quốc dân. Nhưng vì không muốn con trai tiếp xúc với những ồn ào thị phi trên mạng nên Hứa Tầm Sênh và Sầm Dã không hề đăng ký tài khoản mạng xã hội cho con.
Bên cạnh đó, Sầm Dã cũng trở thành tâm điểm thảo luận của cư dân mạng, bởi vì trong chương trình, anh có những biểu hiện ngoài sức tưởng tượng: Nấu ăn cho Tinh Tinh một ngày ba bữa, phối quần áo cho con còn chú ý đến thời tiết, quan tâm tới tâm tình của con, gặp phải việc gì cũng đểu bình tĩnh nói chuyện với con, giáo dục và định hướng cho con từ những điều nhỏ nhặt… Vừa ân cần vừa thuần thục, lại có cảm giác đáng tin cậy và uy nghiêm của người làm bố, biểu hiện hoàn toàn không thua kém những người bố lớn tuổi hơn trong chương trình.
Rất nhiều dân mạng đều bày tỏ:
“A a a a, thành fan Sầm Dã mất rồi! Quả là người đàn ông hoàn mỹ!”
“Em cho là Sầm Dã giống với ông chồng nhà em, về đến nhà là chơi điện thoại, chỉ tay năm ngón sao? Người ta không chỉ đẹp trai, hát hay, chung thủy, nhiều tiền, còn chăm sóc con trai hệt như một hoàng tử bé vậy!”
…
Dư luận không chỉ ca ngợi Sầm Dã mà còn bày tỏ lòng ngưỡng mộ với Hứa Tầm Sênh.
“Nhất định kiếp trước Hứa Tầm Sênh đã giải cứu cả dải Ngân hà nên mới có thể lấy một người đàn ông tốt như Sầm Dã!”
…
Đọc được những bình luận kia, Sầm Dã quả thực sung sướng quá đỗi, đến khi trả lời phỏng vấn, anh còn tự hào chia sẻ sự thật: “Tôi vốn không tốt như vậy đâu, đều do bà xã tôi dạy giỏi thôi.”
------------------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận