Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Cha Ta Là Nam Thần (Dịch)
  4. Chương 1: Em gái! Ngươi chết rồi

Cha Ta Là Nam Thần (Dịch)

  • 525 lượt xem
  • 1883 chữ
  • 2020-09-21 11:35:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

dịch: Hồ Nga

Biên: Hoangforever

Dạo gần đây Diêu Tư cảm thấy trong người khang khác. Nàng là một người ăn no ngủ kỹ, thế nhưng mấy ngày qua lại không ngủ được.  Mặc dù không ngủ được, thế nhưng ngày hôm sau tinh thần nàng vẫn sung mãi, không có dấu hiệu gì gọi là uể oải. Chuyện này cũng quá là kỳ lạ đi!

Nàng không đau lưng, cũng không có đau chân, leo cầu thang một mạch lên tận tầng 10 cũng không cảm thấy mệt mỏi. Đến ngay cả kinh nguyệt vẫn luôn vây khốn nàng nhiều năm qua cũng không thấy tới. Mà thần kỳ hơn nữa chính là khẩu vị của nàng. Nàng vốn là một người thích ăn cay, nhưng hiện tại nàng vừa ăn cay vào một cái thì cái dạ dày đã đau thắt lại. Mới đầu, nàng còn tưởng do nàng mất ngủ nên sinh ra bệnh đau dạ dày. Nhưng qua mấy ngày sau, nàng liền phát hiện ra... không chỉ ăn cay mà đối với tất cả thức ăn khác, nàng đều mất đi khẩu vị, giống như kiểu nàng mắc phải chứng bệnh kén ăn.

Tất cả thức ăn nàng cho vào miệng nhai đều giống như nhai sáp nến vậy. Quả thực, nàng mất đi khẩu vị với tất cả món ăn, ngoài trừ một thứ, một thứ nàng chưa bao giờ ăn. Đó chính là tiết canh vịt.

..........

“Em gái, nghe ta nói này, em đã nhìn bịch máu trong tay mình gần nửa tiếng đồng hồ rồi đấy. Rốt cuộc mua hay là không vậy?”

"A? !"

Diêu Tư thốt lên một tiếng, sau đó lại đơ ra như cũ. Nàng nhìn bịch máu đỏ au trên tay rồi lại lâm vào thẫn thờ,

"Mua...không mua??? Mua... không mua....??”

“Thế mà còn tự hỏi mình nữa à?? Thích thì mua chứ sao.”

Thấy hàng sắp bán được, ông chủ cửa hàng liền nhiệt tình giới thiệu,

“Em gái, ta cảm thấy em là một người rất có ánh mắt đó. Máu vịt của ta là loại máu ngon nhất trên thị trường đấy. Em cứ nhìn màu sắc của nó mà xem, rất đỏ đúng không? Cho dù em có sang cửa hàng khác, cũng không mua được loại tốt như thế này đâu. Bởi vì chỉ có máu của cửa hàng ta, mới có thể chế biến được món tiết canh vịt hảo hạng, thơm ngon kia được.”

“Thật không vậy?”

“Đương nhiên là thật rồi! Máu này được lấy từ những con vịt trời đang còn sống đấy.”

“Uk... công nhận tươi thật.”

Hơn nữa lại còn rất thơm.

“20.000đ/1kg. Vừa nhanh vừa rẻ.”

"Ừ."

Thơm quá! Thơm quá! Thơm quá!!!

“Nếu để vuột mất cơ hội này, em sang làng khác cũng không còn cửa hàng nào bán loại tốt như thế này nữa đâu. Cho nên, muốn ăn được ngon, tốt nhất nên mua ở cửa hàng ta. Chứ để tới chiều, khi đó ta bán hết rồi, em có tới mua cũng không có mà mua nữa đâu.”

Vừa nói, ông chủ vừa cầm lên một túi máu vịt nói,

“Ta đảm bảo với em. Chỉ cần ăn một lần, em chắc chắn sẽ nhớ mãi không quên.”

"Có thật không vậy?"

Muốn ăn quá!

"Thế nào, em gái? 2 kg nha?"

"Nhưng mà. . . . . ."

Khóe miệng Diêu Tư trầm xuống,

"Ta bị dị ứng với máu!”

". . . . . . Hmm?"

Ông chủ nghe thấy vậy liền sửng sốt, túi máu vịt đang cầm trên tay liền rơi cái “Bịch” xuống đất.

"Em gái, người đang đùa đại ca à? Đã dị ứng với máu còn đứng đây một lúc lâu như vậy làm cái gì?”

Đồ không bán được, ông chủ cửa hàng tiết canh vịt có chút tức giận mắng.

"Ta cũng không muốn như vậy mà!!"

Nhớ tới điều này, Diêu Tư cúi mặt, vô cùng ủy khuất nói.

“Đã hơn 10 ngày rồi, ta không ăn không ngủ được. Mấy món khác ta ăn không vô, chỉ riêng cái này, ta ngửi thấy mùi liền cảm giác muốn ăn.”

“Em gái.. Người đang đùa ta à??”

Ông chủ mất hứng lại nói tiếp,

“Nhìn cái bộ dạng lúc này của cô mà xem, nhìn giống người mất ăn mất ngủ 10 ngày lắm sao??”

Rõ ràng hắn nhìn thấy tinh thần của cô gái này rất tốt. Nếu như theo lời nàng nói, nàng đã không ăn không ngủ 10 ngày, thì lúc này làm gì còn có sức lực đứng ở đây được cơ chứ???

“Hay em thử nhìn một số món khác xem thế nào??”

"Ta nói thật mà."

Nói xong, nàng không tự chủ được nhìn về phía vũng máu vịt vừa mới rơi xuống đất kia, lại nói tiếp,

“Ta ở ngã ba đường ngửi thấy mùi này nên mới tới đấy.”

“Sao có thể được...cách xa như vậy cơ mà?? Ngươi cũng không phải là....”

Nói tới đây, hắn đột nhiên nhớ ra chuyện gì, liền ngừng lại. Sau đó mở to hai mắt ra nhìn nàng một lượt. Nhìn xong hai con mắt lóe lên ánh sáng, nói tiếp,

“Em gái, trong nhà của ta còn có hàng vừa mới ra lò. Biết đâu em ăn vào, lại chữa được bệnh dị ứng kia thì sao. Theo ta đi vào thử nhìn xem một chút xem sao?"

“Thật không??”

Còn có cả tiết canh trị bệnh dị ứng nữa sao??

“Đi theo ta!”

Nói xong, hắn xoay người đi vào cánh cửa ở sau phòng. Sau đó quay lại vẫy vẫy tay bảo nàng theo hắn đi vào.

Diêu Tư thấy vậy liền đi theo hắn, vừa bước qua cánh cửa, ông chủ cửa hàng đã đóng cánh cửa lại. Ngay tức khắc, căn phòng liền biến thành một không gian biệt lập. Vốn căn phòng đang còn sáng sửa, sau khi đóng cửa xong, liền tối sầm lại. Ngay cả âm thanh buôn bán huyên náo bên ngoài cũng biến mất.

Diêu Tư thấy vậy liền cảm thấy hồi hộp trong lòng. Ông chủ này tại sao đột nhiên lại nhiệt tình như vậy nhỉ??

"Đại ca, đừng bảo với tôi rằng đại ca kiếm luôn chức buôn bán người đó nha!!"

Khung cảnh này không phải giống như mô hình thu nhỏ của "Như gia" sao??

Ông chủ đang còn cao hứng, nghe thấy nàng nói vậy, khóe miệng liền nhăn lại, nói:

"Em gái, cô nghĩ cái gì vậy?? Ta không phải là người xấu."

Hắn hơi bất mãn, trợn mắt lên nhìn nàng một cái. Sau đó, mặc kệ sự hoài nghi của nàng, hắn đi về phía bên phải cầm một cái lọ lên, sau đó rót vào một chén nhỏ, cầm chén này đưa cho nàng,

"Em gái, lại đây. Cô thử cái này một chút xem?"

"Đây là?"

Diêu Tư tiện tay nhận lấy. Bên trong chiếc chén nhỏ này là một chất lỏng đỏ lòm. Trong căn phòng tối tăm, màu đỏ của chất lỏng không khác nào viên hồng thạch chói mắt. Nàng vừa mới cầm, ngay lập tức một mùi thơm nồng nặc liền đập thẳng vào mũi nàng, khiến cho vị giác đã mất đi từ lâu kia ngay lập tức liền hoàn toàn hồi phục. Theo sau đó chính là tiếng kêu réo "ục ục" của cái bụng và nước miếng trào ra như suối, không thể nào khống chế được.

Thơm quá. . . . . .

Diêu Tư nhịn không được "ực" một cái. Rõ ràng mùi máu rất tanh, thế nhưng chui vào lỗ mũi nàng lại không khác gì mùi hoa hồng thơm ngát, so với món bún đậu mắm tôm kia còn ngon hơn, càng thơm hơn, khiến cho răng nàng ngứa ngáy, khóe miệng chảy nước dãi.

"Quả nhiên, cô....."

Ông chủ nhìn thấy vậy liền thở dài.

Nghe thấy tiếng thở dài của ông chủ cửa hàng, Diêu Tư đang còn đắm chìm trong tuyệt thế mỹ thực liền từ từ phục hồi tinh thần lại. Nhìn lại, nàng mới phát hiện ra dòng máu đỏ lòm ở trong chén nhỏ đã mất tích từ lúc nào rồi. Hơn nữa, trong đầu nàng lúc này còn muốn ăn thêm một chén nữa. Quỷ dị hơn nữa chính là, nàng không cảm thấy buồn nôn, khiến cho nàng cảm thấy giống như mình đang nằm mơ vậy. Thấy ông chủ nhìn mình có vẻ giật mình, nàng đặt chén nhỏ xuống, ho khan một tiếng, nói:

"Ông chủ, chén máu vịt trị bệnh dị ứng này vị cũng không tệ, bao nhiêu tiền một kg vậy? Cho tôi 10 kg đi!"

"Em gái..."

Ông chủ cũng không có động đậy, nhìn nàng với vẻ thương hại, không biết làm sao để nói, cuối cùng thở dài nói tiếp:

"Mới vừa rồi cô nói rằng, cô đã hơn 10 ngày không ăn không ngủ được đúng không?"

"Đúng vậy!"

Diêu Tư gật đầu, chẳng lẽ chuyện này có quan hệ gì với máu vịt này sao?

"Cô không cảm thấy mình có chút khác lạ nào sao?"

"A... Có chút."

Thật ra, sau khi biết mình như vậy, nàng cũng đi bệnh viện kiểm tra toàn diện cơ thể rồi, hơn nữa còn đi tới những 3 lần. Thế nhưng kết quả đều như một, đều là bình thường. Ngay cả bác sĩ còn không tin chuyện nàng đã hơn 10 ngày không ăn không uống, vị bác sĩ kia còn yên lặng đút cho nàng một cái danh thiếp của một vị bác sĩ tâm thần nữa.

"Vậy cô có biết tại sao mình bị như vậy không?"

"Không biết!"

Diêu Tư lắc đầu quầy quậy, đột nhiên quay đầu lại nhìn vẻ mặt thần bí của ông chủ nói,

"Ông chủ, ông đừng lo. Kể cả máu vịt trị bệnh dị ứng này có là 40.000 đ/kg ta cũng mua."

"Ta không phải là đang muốn tăng giá tiền."

Ông chủ tức giận, trợn trừng mắt lên nhìn nàng, nói:

"Cô không muốn biết tại sao mình lại bị như vậy sao?"

"Muốn chứ!"

Chỉ là nàng đã tới bệnh viện rồi, nhưng lại không khám ra bị gì.

"Chẳng lẽ đại ca biết?"

Nàng thuận miệng hỏi một câu.

"Người chờ ta chút."

Ông chủ nhìn xung quanh một chút, sau đó tới rèm cửa, kéo tấm rèm cửa lại kín hơn một chút. Sau khi ổn thỏa, lúc này mới nghiêm túc nói:

"Em gái, ta hỏi cô một câu, hơn 10 ngày trước, có phải cô đã gặp phải chuyện gì kỳ lạ hay không?"

"Chuyện kỳ lạ là chuyện như thế nào....?"

"Chẳng hạn như bị thứ gì đó cắn, hoặc bị thương chẳng hạn...."

Nàng lắc đầu. Nàng là một người cho dù có chết cũng ở trong phòng, cho nên muốn nàng bị thương có lẽ hơi khó.

"Ngày đó có người xa lạ nào tới tìm cô không?"

"Chỉ có người giao hàng lần lượt tới."

"Còn nằm mơ thì sao? Có chuyện gì kỳ lạ trong giấc mơ không? Hoặc có chuyện gì nghĩ không ra không?"

"Nằm mơ thấy trúng 500 vạn có xem là chuyện kỳ lạ không?"

"......."

Ông chủ nghe thấy vậy liền cứng họng, không biết hỏi thế nào nữa. Một lúc sau, hắn thở dài một cái, nói thầm:

"Thôi xong! Có lẽ cũng là chuyện ngoài ý muốn, hiện tại bên ngoài loạn lạc, cũng không trách được...."

Hắn nhìn nàng mà càng thêm thương hại. Nếu như hồi này nhìn giống như đứa trẻ lạc đường, thì lúc này ánh mắt hắn nhìn nàng không khác gì nhìn đứa bé mồ côi.

Diêu Tư bị ông chủ nhìn như vậy có chút sợ hãi. Mặc dù nàng đúng là trẻ mồ côi thật.

"Ông chủ, có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi. Ta chịu được! Rốt cuộc ta bị làm sao?"

Ông chủ nghe thấy nàng hỏi vậy, liền kéo qua 2 chiếc ghế, ý bảo nàng ngồi xuống. Sau khi cả 2 ngồi xuống, hắn chau mày lại nói cho nàng biết sự thật.

"Em gái! Ngươi chết rồi."

"......"

Con mẹ nó chứ!

truyenhoangdung.xyz

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top