- Trang Chủ
- Ngôn tình
- Cây Mơ Có Chút Ngọt: Ca Ca Cưng Chiều Nhẹ Nhàng (Dịch)
- Chương 5: Em sẽ đối với anh từ một...... cho tới cuối cùng (5)
Dịch: Hoangforever
Lúc này Trầm Ý Nhu hoàn toàn quên khuấy đi mất chuyện con trai nàng ưu tú như thế nào. Mặc dù tuổi còn nhỏ, thế nhưng con trai nàng có ngũ quan xinh xắn, cùng với đó là khí chất cao quý đủ làm mê mệt vô số cô gái.
Nói về gia thế, ở cái thành phố Trừng Giang này, con nàng cũng thuộc hàng nhất nhì.
Vì vậy, bảo nàng lo lắng thì đó là một chuyện thừa thãi, hoàn toàn không cần thiết.
“Cô ơi, cô vợ được nuôi từ bé nghĩa là gì hả cô?”
Thủy Nộn Nộn ngơ ngác, hai con mắt to tròn nhìn Trầm Ý Nhu hỏi. Nàng đối với từ “cô vợ được nuôi từ bé” này hoàn toàn không hiểu rõ.
“Cái này... à... ừ....”
Trầm Ý Nhu không biết nên giải thích từ ngữ này như thế nào cho Thủy Nộn Nộn hiểu. Nhưng khi nghĩ tới chuyện tiểu nha đầu này thích con trai mình, nàng cũng không có lo lắng nữa, dứt khoát nói:
“Cô vợ được nuôi từ bé tức là từ nhỏ đem con nuôi nấng trong nhà của chúng ta, sau này khi con lớn lên, con sẽ được gả cho Cố Mặc Thần. Nộn Nộn, không phải con vẫn luôn muốn được gả cho Cố Mặc Thần đấy sao?? Con ở lại nhà cô nhé, được không?”
Trầm Ý Nhu không có phát hiện ra rằng, vẻ mặt nàng lúc này giống như con chó sói đang dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ vậy.
Bất quá, Nộn Nộn cũng không có nhìn ra. Nàng chỉ biết nàng, cô cô xinh đẹp này thật tốt bụng. Đồng ý cho mình làm vợ của ca ca.
Vì vậy, nàng ngoan ngoãn gật đầu, nói:
“Vâng, Nộn Nộn sẽ làm cô vợ được nuôi từ bé của ca ca.”
“Thế nhưng, cho dù làm vợ của ca ca hay là làm con gái của cô thì đều cũng phải gọi cô một tiếng mẹ. Vì vậy, lúc này Nộn Nộn có phải nên gọi cô một tiếng mẹ không nào?”
Trầm Ý Nhu rất muốn được cô bé này gọi mình một tiếng “mẹ”,thế nên nàng dụ dỗ, hy vọng cô bé này sẽ nói.
Thủy Nộn Nộn quay sang nhìn Cố Mặc Thần đang ngồi trên ghế salon một chút. Sau khi xoắn xuýt một hồi, cuối cùng vui vẻ nói:
“Mẹ!”
“Ngoan lắm!”
Trầm Ý Nhu ôm Nộn Nộn vào lòng, nói. Cái âm thanh “mẹ” này nghe sao mà mềm mại, đáng yêu thế không biết. Sau này, ngôi nhà này sẽ thú vị lắm đây.
Cố Mặc Thần thấy hai người không có trưng cầu ý kiến của mình, tự tiện làm ra quyết định, liền nhíu lông mày lại, u oán nói:
“Mẹ, nếu như mẹ thích tiểu nha đầu này, mẹ có thể nhận nàng làm con gái, cũng có thể kiếm chồng cho nàng. Thế nhưng, sao lại lôi con vào??”
Cái tên tiểu tử thối này, thật không có đáng yêu một chút nào hết à!
Trầm Ý Nhu lười quản chuyện khỉ ho cò gáy này, nàng nhìn Thủy Nộn Nộn, càng nhìn càng thấy yêu, liền ôn nhu nói:
“Nộn Nộn, con đừng quan tâm tới lời ca ca con vừa nói... mấy chuyện như thế này, cứ để mẹ làm chủ!”
“Vâng!”
Thủy Nộn Nộn cười đắc ý như một tiểu hồ ly, nhìn về phía Cố Mặc Thần, nói:
“Ca ca, mẹ đã đồng ý cho em làm vợ anh rồi. Anh cứ yên tâm đi, em sẽ đối xử với anh thật tốt.”
Cố Mặc Thần bỏ ngoài tai mấy lời nói này. Dù sao, mấy chuyện như thế này tương lai hắn vẫn là người làm chủ, vì vậy hắn đứng dậy, bỏ lại một câu, nói:
“Mẹ, con trở về phòng đọc sách đây!”
Hiện tại, hắn quả thật vô cùng hối hận khi mang Thủy Nộn Nộn về nhà. Chuyện này quả thật đúng là tự mang đá đập chân mình mà.. Đúng là ngu quá đi mất!
“Khoan đã, ca ca, cái này em rửa sạch rồi! Hiện tại anh có thể cầm được nó rồi!”
Mặc dù Thủy Nộn Nộn tuổi còn nhỏ, thế nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được, lúc trước Cố Mặc Thần ghét bỏ nàng là do nàng bẩn. Cho nên, hắn mới không có thu dây tiểu kim kia của nàng.
Nàng vội vàng sử dụng đôi chân nhỏ nhắn chạy về phía Cố Mặc Thần. Sau đó lại một lần nữa đưa dây tiểu kim ra trước mặt hắn.
“Nộn Nộn, con đưa vật gì cho ca ca con vậy?”
Trầm Ý Nhu cũng đi tới, lúc này mới phát hiện ra sợi dây tiểu kim này làm vô cùng tinh xảo, được Thủy Nộn Nộn cầm trong tay.
“Đây là dây tiểu kim mà Nộn Nộn vẫn luôn mang từ khi ra đời. Đây là tín vật đính ước con muốn đưa tặng cho ca ca.”
Thủy Nộn Nộn thành thật nói, một chút xấu hổ cũng không có.
“Oa! Thì ra là con đưa tín vật đính ước cho ca ca à??”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận