Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Cẩm Hương Lí (Dịch)
  4. Chương 56: Rốt cuộc là ai làm?

Cẩm Hương Lí (Dịch)

  • 449 lượt xem
  • 1677 chữ
  • 2021-09-04 21:11:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Bên viện Đô Sát, bởi vì vụ án còn chưa được bộ Hình thụ lý, Hồ Tiêu bèn tiến hành theo quy định, sao chép lại một bản đơn cáo trạng rồi đưa tới bộ Hình, sau đó lại sai người dẫn huynh đệ Lý gia đi lấy lời khai, ký tên điểm chỉ, bản thân thì cầm theo sổ con vào trong cung.

Sau khi xem xong sổ con, hoàng đế trầm ngâm một hồi, lúc ngẩng đầu lên thì sắc mặt đã bình tĩnh như thường. Ngài đặt sổ con xuống bàn, nói: “Trước thẩm tra đi. Truyền chỉ tới bộ Hình, điều tra cho rõ. Sau khi điều tra xong, trình hồ sơ lên cho trẫm xem.”

Hồ Tiêu đi theo hoàng để gần một đời người, có những lời này của hoàng đế, ông ta cũng không cần tốn công can gián gì thêm.

Phó Anh tới viện Đô Sát thì đã muộn, sau khi nghe nói vụ án được chuyển sang bộ Hình, hắn ta cũng đi luôn sang đó.

Bên phía bộ Hình tức tốc mở công đường, cho gọi ngay Chu Nghị tới để thẩm vấn. Chuyện này còn liên quan tới cả Du gia, cho nên Du Hâm cũng chẳng thể bo bo giữ mình được.

Lúc này ở Du gia, Lục Chiêm bị Du Hâm giữ lại uống trà, nói chuyện thêm một hồi, thấy ngồi cũng đủ lâu rồi, hắn định đứng dậy cáo từ.

Mới vừa đặt chén trà xuống, Lục Chiêm thấy có người đi vào nói khẽ bên tai Du Hâm mấy câu, nào ngờ Du Hâm run tay, làm rơi cả chén trà xuống đất.

“Du đại nhân, đây là?”

Du Hâm không biết nên trưng ra vẻ mặt gì, cơ mặt giần giật mấy cái, khẽ nói: “Lý gia đã bẩm báo chuyện của Chu Nghị lên Hồ đại nhân ở viện Đô Sát. Hồ đại nhân vừa dẫn người tới viện Đô Sát lấy lời khai, đồng thời còn mang theo sổ con vào cung rồi. Bây giờ bộ Hình đã mở công đường, vừa sai người tới truyền Du mỗ qua đó.”

Lục Chiêm tức thì sửng sốt, nhìn ngay sang Tiêu Trăn Sơn, sau đó mới hỏi: “Tại sao Lý gia lại đột ngột cáo trạng? Tại sao bọn họ lại móc nối được với Hồ Tiêu?”

Chuyện này đúng là quá trùng hợp. Chân trước Lục Chiêm vừa tới đây nhắc nhở, chân sau Chu Nghị đã xảy ra chuyện, hơn nữa, cáo trạng còn tới tay Hồ Tiêu - người đã từng hầu hạ bên cạnh đế hậu, như vậy không phải là đang nói rằng, Lục Chiêm cũng có hiềm nghi ư? Làm sao mà Lục Chiêm còn ung dung cho được?

Vừa rồi Du Hâm nói thẳng ra cũng là vì muốn xem thử có phải Lục Chiêm đã ra tay không. Nhưng nhìn phản ứng vừa rồi của hắn không giống giả vờ, sắc mặt ông ta cũng hòa hoãn hơn, ông ta nói: “Ta cũng chưa rõ lắm, nhưng trước mắt vẫn phải qua đó một chuyến mới được.”

Lục Chiêm đứng dậy: “Ta đi cùng đại nhân.”

Du Hâm vẫn còn đang nghi ngờ hắn, nghe hắn nói vậy, đương nhiên sẽ không từ chối.

Lục Chiêm dám chắc là Lý gia không thể nào có chống lưng hay là sự quyết đoán như vậy, bởi nếu có thì họ đã làm từ đầu rồi, chắc chắn là có cao nhân nào đó đã đứng sau lưng chỉ dẫn cho bọn họ. Rốt cuộc người này là ai đây? Chiêu rút củi dưới đáy nồi này đúng là cao minh, ngay cả hắn cũng bị lừa vào tròng.

Bất ngờ thì bất ngờ đấy, nhưng hắn cũng thấy rất thú vị. Giang sơn này là của Lục gia, triều đình này cũng là của Lục gia. Hoàng đế trị quốc có cách, được xưng là thánh minh. Vậy mà sau lưng, kẻ dưới lại làm loạn như vậy, chắc chắn hậu thế sẽ có bình phán không tốt. Đương nhiên hắn sẽ không thích như vậy rồi.

Nhưng khổ nỗi hắn còn chưa có được mạng lưới quan hệ của riêng mình, không có người thích hợp để sai khiến xử lý việc này. Bởi vì không thể trực tiếp đứng ra, cho nên hắn chỉ có thể đường vòng tới nhắc nhở Du gia.

Bây giờ có người lại đưa thẳng vụ việc tới trước mặt Hồ Tiêu, rồi từ Hồ Tiêu đưa tới trước hoàng đế, hoàng đế lại tự mình hạ lệnh điều tra, còn có cách nào càng nhanh chóng, dứt khoát hơn được nữa?

Hắn đề nghị đi cùng Du Hâm tới bộ Hình là vì muốn tự chứng tỏ mình, hóa giải hiểu lầm. Hơn nữa, đây cũng không phải chuyện gì khó khăn, bởi vì chắc chắn Hồ Tiêu biết người tố cáo là ai, chỉ cần đến lúc đó người đấy đứng ra, hắn sẽ tự động được minh oan. Khi ấy, Du gia cũng không lý nào lại trút oán giận lên đầu hắn. Mặt khác, hắn cũng rất muốn biết, rốt cuộc người nào đã chỉ dẫn cho Lý gia.

Bên này bộ Hình đã mở công đường, thượng thư bộ Hình làm chủ thẩm, người của Đại Lý Tự cũng tới, đang tiến hành thẩm vấn huynh đệ Lý gia.

Cùng lúc đó, cũng có người đã tới thành Nam để điều tra lấy chứng cứ.

Tống Tương đứng ngoài công đường chờ cho gọi.

Lục Chiêm đi được nửa đường thì thấy có không ít bộ khoái chạy tới. Đến nha môn, hắn đi cùng Du Hâm vào công đường thì thấy Chu Nghị còn chưa tới, bên trong mới chỉ có người của Lý gia.

Du Hâm đi vào rồi, đầu tiên là ôm quyền chào hỏi, sau đó mới bước lại gần chỗ Hồ Tiêu hỏi thăm tình tiết vụ án. Hồ Tiêu không nói lời nào, chỉ tay vào một cái ghế, ý bảo ông ta ngồi xuống. Tiếp đó, Hồ Tiêu ôm quyền chào hỏi với Lục Chiêm rồi cũng sai người mang thêm ghế tới cho hắn.

Lục Chiêm đã biết sơ về vụ án này, cho nên trong lúc lắng nghe chi tiết, hắn nhìn quanh bốn phía để xem thử ai có thể là người đã chỉ dẫn cho Lý gia, song cũng không thấy có người nào có vẻ có thân phận. Được một hồi, hắn không khỏi buồn bực, chẳng lẽ Hồ Tiêu tự mình nghe ngóng được tin đồn gì đó?

Phó Anh không biết tình huống của Ngô Túc thế nào. Lúc tới bộ Hình, bởi vì không có cách nào vào trong được, hắn ta chỉ đành đứng ngoài cửa đợi.

Một lúc sau, phía đầu đường có tiếng vó ngựa vang, từ xa tới gần, đồng thời có cả tiếng mắng chửi ầm ĩ.

Hắn ta quay đầu lại nhìn thì thấy có hai người đang cưỡi ngựa tới, một người là Chu Nghị trông cực kỳ tức giận, một người là Ngô Túc cũng tức giận không kém đang bị Chu Nghị túm lấy quan phục lôi đi. Phía sau bọn họ còn có nha dịch đi theo, xem ra là bị bộ Hình cho gọi tới để thẩm vấn.

“Hai vị đại nhân.”

Phó Anh vội vã thi lễ.

Ngô Túc vừa thấy hắn ta, lập tức nhảy dựng lên: “Đấy! Hắn chính là chính chủ. Người ở ngay đây rồi, ngươi cứ hỏi hắn ta đi, xem rốt cuộc có phải là ta được hắn ta nhờ vả tới nói chuyện với ngươi không. Xem ta có đúng là không biết gì về chuyện của ngươi với Lý gia không?”

Chu Nghị nhìn về phía Phó Anh, đồng thời buông Ngô Túc, hai mắt gã ta trợn trừng, sau đó xông thẳng về phía Phó Anh.

Nha dịch vội vàng chạy tới ngăn cản, nhưng Phó Anh vẫn bị đẩy lùi về sau mấy bước, phong độ thường ngày cũng mất sạch, nháy mắt đã trở nên vô cùng chật vật.

“Tên nhãi ranh từ đâu nhảy ra không biết trời cao đất rộng, cũng dám ám toán lão tử?”

Chu Nghị thẹn quá thành giận, quát hỏi Phó Anh.

Phó Anh thiếu niên thành danh, trước giờ đều rất cao ngạo, luôn chú ý tới thể diện của mình, chưa bao giờ bị mất mặt đến vậy, hơn nữa còn trước mặt biết bao người.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy vị tiền bối Ngô Túc thường ngày luôn ôn hòa, nhã nhặn là vậy, nhưng giờ lại hoàn toàn trở mặt với hắn ta, đổ hết tội vạ lên đầu hắn ta chỉ vì tự bảo vệ mình, thật là dữ tợn biết bao.

“Chu đại nhân, các vị đại nhân đã chờ trong công đường, Du thị lang cũng đã ở, tốt hơn hết là ngài hãy vào mau đi.”

Nha dịch cũng chỉ chờ báo cáo kết quả, cho nên lại càng thúc giục Chu Nghị đi vào trong.

Chu Nghị trợn mắt, hung ác nhìn Phó Anh một cái, sau đó mới sửa sang lại y phục, đi theo nha dịch vào trong.

Ngô Túc rất sợ gã ta sẽ trút giận lên mình mà đi cáo trạng, cho nên cũng cuống quýt chạy theo.

Phó Anh nghe nói Du Hâm cũng tới thì càng không muốn bỏ lỡ cơ hội thăm dò người này, cho nên cũng đi theo phía sau mấy người kia.

Cứ thế, trong công đường tụ tập rất đông người.

Lục Chiêm ngồi ở phía dưới công đường nhìn thấy Phó Anh, tức thì dừng lại nhìn kỹ hơn. Phó Anh cũng nhìn thấy hắn, bỗng ngẩn người. Phó Anh nhìn Tiêu Trăn Sơn đứng bên cạnh Lục Chiêm, cùng với cả Hồ Tiêu cũng đang ngồi ngay ngắn ở một bên, nghi hoặc trong lòng dần dần có lời giải đáp.

Hồ Tiêu là người của hoàng đế, còn Hồ phu nhân lại là người của hoàng hậu. Bây giờ Lục Chiêm và Hồ Tiêu đều có mặt ở đây, như vậy, người đứng phía sau Lý gia, chẳng lẽ chính là Lục Chiêm?

Phó Anh đứng sau đám đông nhìn Lục Chiêm, trong lòng rối loạn.

Trước khi tới đây, hắn ta thật sự rất tức tối, nhưng bây giờ nghĩ tới khả năng đó, toàn bộ sự ấm ức và tức tối đều nghẹn lại trong lòng.

Chu Nghị thôi mà hắn còn không đắc tội nổi, chẳng lẽ còn đắc tội nổi Lục Chiêm.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top