Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Cái Gì Tà Pháp? Ta Đây Là Đường Đường Chính Chính Là Chính Pháp (Dịch)
  4. Chương 41: Ngày Càng Tà Dị (1)

Cái Gì Tà Pháp? Ta Đây Là Đường Đường Chính Chính Là Chính Pháp (Dịch)

  • 81 lượt xem
  • 1124 chữ
  • 2024-12-23 08:02:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

“Đạo trưởng, thức ăn ngài nấu ngon quá, hơn ta nhiều.”

Trong nhà, Sơn Quý bưng bát, ánh mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm vào mâm cơm trên bàn, đây là thứ trước kia hắn không dám mơ tới.

“Ha ha, bần đạo không nói dối đâu, khi còn ở đạo quán, ngày ba bữa đều do bần đạo tự tay nấu, sư phụ, sư huynh, sư nương đều khen ngon.”

Hắn phát hiện ra trong nhà Sơn Quý không có gì là lương thực dư thừa, nấu một bữa cơm còn phải đi mua đồ ăn. Nhưng khi đi mua đồ ăn, có người nấp trong bóng tối nhìn trộm hắn.

Hắn biết, mình đến trấn Vĩnh An đã khiến người khác chú ý.

Thấy nước mũi của Sơn Quý sắp nhỏ vào trong bát, hắn đứng dậy, lấy chiếc khăn mới mua rồi giơ tay lau cho đối phương.

Đối diện với hành động này, Sơn Quý ngẩn ra rõ ràng, nhưng sau một lúc ngẩn ngơ ngắn ngủi, hắn mặc kệ Lâm Phàm lau nước mũi cho mình. Cảm giác này, sự quan tâm này khiến Sơn Quý có chút không thích ứng được.

Có lẽ đối với Sơn Quý, từ trước đến nay chưa từng có người nào đối xử với hắn như vậy.

Khi Lâm Phàm ra ngoài, hắn có hỏi thăm người dân trong trấn về người đã chết nhưng không hỏi được tin tức gì, tất cả mọi người đều chọn cách im lặng, nhìn hắn như nhìn ôn dịch.

Cũng đâu cần thiết như vậy.

Bần đạo tới là để trảm yêu trừ ma.

Có bất cứ điều gì đáng sợ, nói với hắn cũng không sao.

Sau bữa trưa.

Sơn Quý tinh thần phấn chấn đi ra ngoài chơi, mời Lâm Phàm đi cùng, nhưng Lâm Phàm chỉ mỉm cười ý bảo Sơn Quý đi một mình. Sau khi Sơn Quý đi, hắn lặng lẽ đi theo sau.

Hắn muốn biết hàng ngày Sơn Quý phải trải qua những gì ở trong trấn.

Trong trấn.

Sơn Quý đung đưa, vui vẻ đi lại, có những đứa trẻ phát hiện ra hắn sẽ ném đá về phía hắn.

“Đồ ngốc đến rồi, đồ ngốc đến rồi.”

Sơn Quý bị những viên đá nhỏ đập trúng bèn chống nạnh tức giận nói: “Các ngươi là những đứa trẻ hư, ta không phải là kẻ ngốc.”

“Lêu lêu lêu…”

“Chính là đồ ngốc.”

“Cha ta nói vậy.”

“Mẹ ta nói vậy.”

Tình cảnh này khiến Lâm Phàm nhớ tới sự tích của người gác làng.

Người gác làng điên điên khùng khùng.

Bề ngoài có vẻ như là ngôi làng cho ông ta chỗ dung thân, nhưng thực tế là người gác làng đang âm thầm gánh chịu tất cả tai họa.

Mở ra.

Đôi mắt công đức.

Kim quang chảy trong mắt, hiện thực hiện ra trước mắt, hắn chăm chú nhìn từng người dân trong trấn. Dáng vẻ của bọn họ lặng lẽ thay đổi, chỉ thấy trên đỉnh đầu mỗi người đều có một sợi dây đỏ kéo dài đến hư không đen kịt, còn nguồn gốc cuối cùng lại là Sơn Quý.

Đó là huyết khí của Sơn Quý bảo vệ bọn họ.

Dáng vẻ của bọn họ là hung ác, dữ tợn, chế giễu, tham lam…

Cúi đầu, dụi mắt.

Đôi mắt công đức rất tốt nhưng khi nhìn thấy quá nhiều hiện thực sẽ gây ảnh hưởng thật sự tới nội tâm của hắn, dễ dàng ảnh hưởng tới tâm tính.

Không có ai nhìn bóng tối quá lâu mà không bị bóng tối ăn mòn.

Cho dù đạo tâm của hắn vững chắc.

Vẫn có lúc bị bóng tối xâm nhập.

Xuống núi trảm yêu trừ ma thật sự quá khó, nhưng biết làm sao được, trảm yêu trừ ma là trách nhiệm của chúng ta, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục.

Buổi tối, màn đêm buông xuống, bao trùm hoàn toàn bên ngoài trấn Vĩnh An.

Như thường lệ, Sơn Quý xách đèn lồng ra ngoài gõ mõ. Nói là gõ mõ, chẳng thà nói là mượn huyết khí mạnh mẽ của Sơn Quý để trấn áp những yêu ma tà quỷ kia.

Nực cười, dựa vào huyết khí của Sơn Quý để sống sót, nhưng lại đối xử với ân nhân như vậy, cái thế đạo này rốt cuộc là tệ hại đến mức nào.

“Tiến giai”

“Tiêu hao hai điểm công đức”

Phật học hàng ma quyền phát sinh biến hóa, trực tiếp trở thành “Hoán ma quyền”.

Đột nhiên, có âm thanh giòn tan truyền đến, nghe như tiếng xương cọ xát, sau lưng ngứa ngáy, dường như có thứ gì đó đang mọc ra, một lát sau, cảm giác khác thường ở lưng biến mất, hắn đưa tay sờ sau lưng.

Hình như là từng khối cơ bắp cứng rắn.

Hắn nắm chặt hai tay lại.

Chỉ cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh.

“Khặc khặc…”

Âm thanh gì vậy?

Dường như có tiếng động kỳ lạ vang lên trong đầu, hắn vỗ vỗ đầu, âm thanh biến mất, hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhìn thoáng qua dữ liệu.

[Phật học: Hoán ma quyền (Nhập môn 0/200)]

“Tiến giai của pháp thuật thậm chí là phật học quả nhiên bá đạo, cho dù ta tu luyện pháp thuật đơn giản nhất, cũng có thể dựa vào điểm công đức để nâng cao pháp môn lên tới pháp môn mạnh nhất.”

“Không biết đại sư có biết đến hàng ma quyền tiếp theo không.”

Hiện tại vẫn còn lại 3.3 công đức.

Hắn tiêu hao hai điểm công đức để nâng huyết sát kinh hồn mục lên đại thành, đây là chiêu sát thủ của hắn, là thủ đoạn mạnh nhất để tiêu diệt yêu ma tà quỷ, đương nhiên không thể bỏ qua.

Cần hai năm mới có thể nâng huyết sát kinh hồn mục từ tiểu thành lên đại thành.

Không thể nói là chậm.

Chỉ có thể nói là huyết sát kinh hồn mục thâm ảo hơn huyết mục pháp trước kia.

Vẫn còn lại một điểm ba.

Hắn không nghĩ ngợi nhiều, dồn toàn bộ vào luyện hồn thuật. Điều khiến hắn không ngờ tới là chỉ với một điểm ba công đức, lại có thể nâng luyện hồn thuật lên viên mãn. Mặc dù vẫn còn độ thuần thục nhưng tốc độ tu luyện như vậy đã vượt ngoài tưởng tượng của hắn.

Độ thuần thục của luyện hồn thuật khi chưa nhập môn đã là một trăm.

Điều này cho thấy phẩm cấp của luyện hồn thuật cũng không thấp.

Nhưng bản thân hắn tu luyện nhanh như vậy, chẳng lẽ hắn có thiên phú khó mà tưởng tượng nổi với loại pháp môn này sao?

“Ha ha, mặc dù cảnh giới vẫn là luyện khí tầng ba, nhưng thủ đoạn của bần đạo càng ngày càng lợi hại.”

Kết thúc tu luyện, hắn đẩy cửa đi ra ngoài, ngẩng đầu nhìn trăng bị mây đen che khuất, không đi tìm Sơn Quý mà đi ra khỏi trấn.

Khi hắn đi ngang qua cổng trấn, có mấy người ở trong nhà nhìn hắn qua cửa sổ.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top