Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Cái Gì Tà Pháp? Ta Đây Là Đường Đường Chính Chính Là Chính Pháp (Dịch)
  4. Chương 23: Đại sư, bọn họ sợ Hoàng lão gia, không sợ chúng ta (2)

Cái Gì Tà Pháp? Ta Đây Là Đường Đường Chính Chính Là Chính Pháp (Dịch)

  • 78 lượt xem
  • 848 chữ
  • 2024-12-23 07:49:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

“Đại sư, ngươi nói con yêu quái này có đạo hạnh bao nhiêu năm?” Lâm Phàm hỏi.

“Ít nhất là một trăm hai ba mươi năm.”

“Ồ.”

Lâm Phàm không nói gì, hai ngón tay ngưng tụ pháp lực, nguyên liệu của nhục linh hương ở ngay trước mắt, đương nhiên không thể bỏ qua, đầu ngón tay hơi động, pháp lực bao phủ thi thể.

Chỉ thấy tinh khí thần và máu trong cơ thể chồn vàng được dẫn dắt, không ngừng ngưng tụ lại.

Cuối cùng ngưng tụ thành hai cây hương đỏ.

Hả?

Lúc trước nhục linh hương hấp thụ được là màu xám, sao lại biến thành màu đỏ rồi.

Ừ, chắc là chất lượng của con yêu quái này tốt hơn một chút.

Đại sư ở bên cạnh nhìn từng cử động của Lâm Phàm, trừng mắt, dùng yêu quái ngưng thành nhục linh hương, đã cải tiến đến mức độ này rồi sao?

Cái gọi là nhục linh hương chính là dùng máu thịt của người ngưng thành.

Lâm Phàm không để lộ cảm xúc gì, cất nhục linh hương vào người, không nhắc đến chuyện này, đại sư có muốn thử một cây không?

“Đại sư, chúng ta đi thôi.”

“Được.”

Đến trong sân, đầy đất là những cánh tay đứt gãy xuất hiện trong tầm mắt, đại sư có lòng tốt, không đành lòng như vậy, dừng bước, lên tiếng nói: “Đạo hữu.”

“Đại sư, có chuyện gì?”

Sau đó chỉ thấy đại sư lấy từ trong áo bào ra hai cái xẻng nhỏ, “Cát bụi lại trở về với cát bụi, chúng ta để cho bọn họ yên nghỉ dưới lòng đất đi.”

“Đại sư từ bi.”

Lâm Phàm còn muốn từ chỗ đại sư kiếm được một chút đồ tốt, đương nhiên sẽ không từ chối, vấn đề duy nhất chính là cái xẻng này có phải hơi nhỏ hay không, nhưng thôi, cần gì để ý những chuyện này.

Rất nhanh, hai người tách ra chôn xác.

Lâm Phàm chôn xong mấy thi thể, ngẩng đầu nhìn về phía đại sư, dù nói là quay lưng lại, nhưng lờ mờ như thấy đại sư đang mò mẫm trên thi thể, lại lén lút bỏ thứ gì đó vào trong ngực.

“Đại sư, đang làm gì vậy?”

“Không, không có gì, bần tăng đang chỉnh sửa quần áo cho bọn họ.”

“Ồ, vàng bạc của Hoàng gia chắc là không ít, đại sư có thể lấy một chút?”

“A di đà phật, bần tăng coi tiền bạc là phân đất.”

…

Cửa phủ đệ.

Đường phố chật kín người, tất cả mọi người đều dán mắt vào cánh cửa đóng chặt, tiếng thở khẽ lúc này cũng trở nên vô cùng vang dội.

Cọt kẹt!

Cánh cửa đóng chặt từ từ mở ra, đám người vây xem trợn tròn mắt, nhón chân ngóng nhìn, chốc lát sau, hai người mặc đạo bào và áo cà sa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Hơi thở của tất cả mọi người đột nhiên trở nên gấp gáp.

Chỉ là nhìn thấy hai người dính máu, bọn họ đều lùi lại nửa bước.

Rìu dính máu.

Tích trượng dính máu.

Đều cho thấy, bên trong máu chảy thành sông.

Im lặng như tờ.

Không ai dám nói chuyện.

Các nha hoàn chạy trốn từ trong phủ ra nói có một đạo sĩ và hòa thượng đang đại khai sát giới, sau khi nhận được tin tức, mọi người vội vàng chạy đến, bọn họ sợ hãi uy thế của Hoàng lão gia, không dám đi vào, chỉ dám chờ ở bên ngoài.

Khi nhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt.

Đường phố yên tĩnh đột nhiên bùng nổ tiếng ầm ầm.

“Hoàng lão gia chết rồi.”

“Hoàng lão gia chết rồi.”

“Cướp đi, đồ bên trong đều là của chúng ta.”

“Phát tài rồi, phát tài rồi.”

Trong nháy mắt, đám người ùa vào như ong vỡ tổ, chạy về phía bên trong phủ, từng bóng người lướt qua bên cạnh bọn họ, vẻ mặt của tất cả mọi người đều là điên cuồng và phấn khích.

Ngay cả quan sai cũng không quản, chỉ muốn vào trong cướp tiền.

“Đại sư, bọn họ sợ Hoàng lão gia, lại không sợ chúng ta.” Lâm Phàm cười nói.

“A di đà phật.” Đại sư thở dài.

Hai người cứ đứng ở cửa như vậy, nhìn đường phố trống rỗng như gió cuốn mây tan, quay đầu nhìn vào trong.

Có người vì một cái ghế mà đánh nhau.

Có người vì một món đồ sứ mà chết cũng không buông tay.

Có người tìm được một hòm trang sức vàng bạc, liền bị vô số người vây quanh, sống chết không rõ.

“Mọi người đều sợ Hoàng lão gia, nhưng lại có người muốn trở thành Hoàng lão gia, một Hoàng lão gia không còn nữa, lại xuất hiện hàng ngàn hàng vạn Hoàng lão gia khác, đại sư, ngươi nói là yêu ma quỷ quái đáng sợ, hay là người sống đáng sợ?”

Lâm Phàm bình tĩnh hỏi.

Đại sư không nói gì, mà ngẩng đầu nhìn trời, chắp hai tay trước ngực.

Lâm Phàm tự lẩm bẩm.

“Cho nên nói, thời buổi này vẫn phải tiếp tục xem, bần đạo không biết đáp án, không phải là không có đáp án, mà là bần đạo vẫn chưa tìm được.”

Nghe vậy, đại sư ở bên cạnh hơi động dung.

Cúi đầu, nhẹ giọng.

“A di đà phật.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top