Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Cổ Đại
  3. Binh Lâm Thiên Hạ (Dịch)
  4. Chương 253: Có nhân tài từ phương xa tới..

Binh Lâm Thiên Hạ (Dịch)

  • 91 lượt xem
  • 1346 chữ
  • 2025-02-20 12:55:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Năm ngày sau, Đổng Doãn từ Sài Tang trở về, Lưu Cảnh vẫn là cùng y trở về. Hắn công vụ đã chồng chất như núi, thực không có thời gian tiếp tục cùng Đổng Doãn nói chuyện phiếm, đành phải quay về phê duyệt một ít công văn khẩn cấp.

Đổng Doãn ngồi gần cửa sổ, lòng mang phập phồng khó bình, mặc dù Lưu Cảnh từ đầu tới đuôi không hề nói tới một câu, nhưng y đã hoàn toàn hiểu rõ tâm ý của hắn, chính là hy vọng y có thể ở lại Giang Hạ nên lúc này mới không chối từ vất vả cùng mình chạy ngược chạy xuôi, vứt bỏ hết thảy công vụ dẫn mình đi du ngoạn.

Phần ân tình nồng hậu này đặt ở trong lòng Đổng Doãn, làm y khó để báo đáp, trong lòng y cũng rất mâu thuẫn, vốn ý ban đầu của y là muốn đi Giang Đông tìm cơ hội.

Đây là ý tứ phụ thân y, phụ thân tuy rằng nguyện trung thành với Lưu Chương, nhưng cũng không ưa Lưu Chương, hy vọng y có thể đi Giang Đông giành tiền đồ, nhưng phụ thân lại kiên quyết phản đối y mưu chức ở Kinh Châu.

Mặc dù phụ thân sắp xếp đường lối cho y, nhưng cuối cùng đường vẫn là do chính y đi.

Đổng Doãn nhìn không tốt Lưu Chương, đồng dạng cũng không coi trọng Lưu Biểu, nhưng y vẫn không có suy nghĩ qua Lưu Cảnh, ở chư hầu trong thiên hạ, ngoại trừ Hà Bắc, Trung Nguyên, Kinh Châu, Ba Thục, kia còn dư lại chính là Giang Đông rồi.

Y nghe nói Tôn Quyền chiêu hiền đãi sĩ, chọn đúng người, là một minh quân khó có được, điều này làm cho y có chút tâm động, y liền tính toán một đường du lịch đến Giang Đông, tìm kiếm cơ hội cầu sĩ, Giang Hạ chẳng qua là trên đường y tạm dừng nghỉ.

Lại không nghĩ rằng, y ở Giang Hạ gặp Lưu Cảnh cầu hiền tài như khát, theo thái độ Lưu Cảnh với mấy cái sĩ tử là nhìn ra được khát vọng Lưu Cảnh đối với người tài.

Y và vài tên sĩ tử một đường tiến đến, đối với bọn họ hiểu biết thâm hậu, ngoại trừ Tào Lâm hơi có tài học, mấy người khác đều là chi sĩ bình thường.

Mặc dù như thế, Lưu Cảnh vẫn đãi ngộ hậu đãi cho bọn họ, ngay cả bọn họ cũng không tưởng tượng nổi, việc này có một chút giống phong thái “ngàn vàng mua bộ xương khô” rồi.

Còn có Lộc Môn thi tuyển chọn "Bất kể giá cả thế nào, chỉ có tài mới được trọng dụng".

Những việc đó đều để lại ấn tượng sâu cho Đổng Doãn, khiến y cảm nhận được khát cầu của Lưu Cảnh đối với người tài thật sâu, cảm nhận được Lưu Cảnh khát vọng rộng lớn, hắn hiện tại tuy rằng chỉ có một khu vực Giang Hạ, chỉ khi nào Lưu Biểu qua đời, như vậy lấy mạnh mẽ, cứng rắn của hắn, Lưu Kỳ và Lưu Tông có thể cùng hắn tranh phong sao?

Có lẽ mình thật sự có thể suy xét ở lại Giang Hạ, chỉ có điều nên nói với phụ thân như thế nào? Phụ thân kiên quyết phản đối y ở ở Kinh Châu mưu chức, điều này làm cho y có chút khó khăn.

Đổng Doãn trầm ngâm một lát, y nhìn thoáng qua Lưu Cảnh, thấy hán đang hết sức chăm chú phê duyệt quân vụ công văn, liền chần chờ nói:

- Cảnh công tử!

- Hưu Chiêu huynh, chuyện gì?

Lưu Cảnh dừng bút lại cười nói.

- Ta muốn đi xem thư viện Giang Hạ, tuy nhiên không cần công tử dẫn đường, chỉ cần cho ta một con ngựa và một gã dẫn đường là được.

Lưu Cảnh gật đầu vui vẻ đáp ứng,

- Trở lại Vũ Xương, ta liền sắp xếp cho huynh!

........

Đổng Doãn ở thư viện Giang Hạ tìm được Khoái Lương, y nghe Lưu Cảnh nói qua, Khoái Lương là Viện chủ thư viện Giang Hạ, mà Khoái Lương và phụ thân quan hệ vô cùng tốt, Đổng Doãn khi còn nhỏ thường xuyên đi Khoái phủ làm khách đọc sách, có thể nói, Khoái Lương là thế bá y.

Tha hương gặp người quen biết cũ, khiến Khoái Lương mừng rỡ, mời Đổng Doãn vào thư phòng của mình, cười ha hả bảo y ngồi xuống.

- Hiền chất sao lại đến Giang Hạ?

- Tiểu chất vốn định đi Giang Đông du lịch, đi ngang qua Giang Hạ, vừa lúc gặp được Cảnh công tử, hắn nhiệt tình cùng đi du lịch Giang Hạ, ở Giang Hạ đã sáu ngày.

- Ồ! Hiền chất và Cảnh công tử rất quen thuộc sao?

Đổng Doãn lắc đầu,

- Cũng không quen lắm, lần này là lần đầu tiên gặp mặt ạ.

Trong lòng Khoái Lương có chút kinh ngạc, Lưu Cảnh không ngờ đi tiếp Đổng Doãn sáu ngày, phải biết rằng Lưu Cảnh công vụ nặng nề, thường thường bận rộn, hắn làm sao có thời giờ tiếp một người sĩ tử bình thường đi du lịch Giang Hạ.

Nghĩ vậy, Khoái Lương không khỏi vừa liếc nhìn Đổng Doãn, lão biết hiền chất này từ nhỏ được vinh danh thần đồng, phụ thân có cách dạy dỗ, sử dụng tài trí thông minh của y học lên cao, khi mười một mười hai tuổi, tài học Đổng Doãn liền không thua gì người trưởng thành.

Lão từng nói với đệ đệ Khoái Việt, người này sau khi lớn lên tất thành châu báu, mấy năm trước, tài danh Đổng Doãn liền truyền khắp Ba Thục, nhân tài như vậy, xem ra Lưu Cảnh cũng là muốn giữ y ở lại Giang Hạ.

Khoái Lương âm thầm suy nghĩ, mình lại có thể trợ giúp Lưu Cảnh một tay."

Nghĩ vậy, Khoái Lương cười tủm tỉm nói:

- Ta không đoán sai, hiền chất là muốn đi Giang Đông mưu chức, đúng không!

Tâm tư Đổng Doãn bị Khoái Lương vạch trần, có chút xấu hổ gật đầu,

- Lúc ban đầu xác thực là cháu có tính toán như thế.

- Hiền chất, không phải ta nói cháu, Giang Đông Tôn Quyền tuy rằng được xưng chiêu hiền đãi sĩ, nhưng "Sĩ" này cũng là phải có điều kiện tiên quyết, phải là chi sĩ danh vọng, ưu tiên thế gia Giang Đông.

Giống hiền chất như vậy vừa qua khỏi nhược quán (cách gọi thanh niên khoảng 20 tuổi) trẻ tuổi, lại không có danh vọng chống đỡ, cũng không có danh sĩ đề cử, hơn nữa lại là người Ba Thục Kinh Tương, thử hỏi Ngô hầu lấy cái gì để dùng cháu? Vận khí tốt, có thể làm một thư tá, nhẫn nhịn đến bốn mươi tuổi, có lẽ có ngày nổi danh, may mắn hơn một chút, có thể đắc đạo hồi phủ, hiền chất, không cần quá tin tưởng đồn đại, kỳ thật ở nơi nào cũng cần có mạng lưới quan hệ.

Đổng Doãn yên lặng gật đầu, kỳ thật hai ngày này y cũng suy xét qua, cùng với mờ mịt đi Giang Đông mưu chức, không bằng nhận nhiệt tình của Lưu Cảnh, ít nhất Lưu Cảnh buông việc bận, không chối từ lao khổ cùng đi với mình, đối với mình có ơn tri ngộ.

Nghĩ vậy, Đổng Doãn thở dài nói:

- Đi Giang Đông là ý tưởng lúc ban đầu của cháu, nhưng hiện tại cháu lại muốn ở lại Giang Hạ, hồi báo ơn tri ngộ của Cảnh công tử, nhưng lại có chút lo lắng phụ thân không đồng ý, ông vẫn kiên quyết phản đối cháu mưu chức ở Kinh Châu.

Khoái Lương khẽ mỉm cười:

- Việc này rất đơn giản, cháu cứ an tâm ở lại thư viện Giang Hạ đọc sách, ta đề cử cháu vào thư viện Giang Hạ, phụ thân cháu nể mặt mũi của ta, y cũng sẽ không làm khó dễ cháu đâu.

Đổng Doãn trên đường nghĩ đến chính là biện pháp này, nếu Khoái Lương chủ động đề xuất, y cũng không chối từ, lập tức đứng dậy thi lễ sâu:

- Vãn bối về sau liền phiền toái thế thúc rồi!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top