Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Bất Hủ Đại Hoàng Đế (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 67: Thái Cực

Bất Hủ Đại Hoàng Đế (Dịch) (Đã Full)

  • 332 lượt xem
  • 1592 chữ
  • 2022-01-31 09:10:29

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Quần áo luyện công...

 

Sau khi Dương Mộc nghe được thì hai mắt sáng ngời.

 

Vốn tư duy của hắn vẫn cố định trên mặt y phục giản tiện, chỉ muốn giảm bớt đống vải vóc rộng thùng thình kia. Thế nhưng lại quên mất nữ tử ở thế giới này rất e lệ và coi trọng trinh tiết, thiết kế ra bộ quần áo giống với mấy bộ mà nữ tử trong thanh lâu hay mặc, đối với nàng ta thì quả thực không thể chấp nhận được.

 

Thế nhưng, nếu như là quần áo luyện công giống như trong các võ quán thì… Hoàng Hậu nhất định sẽ hài lòng.

 

Hắn lập tức tìm một quyển sách bên trong Đồ Thư Quán, một lần nữa nhặt than củi lên, phác họa hình dáng của chúng lên tấm gỗ.

 

Một bộ quần áo luyện công của nữ tử, chậm rãi hiện ra.

 

- Cái này… có chút giống với quân trang mà lần trước ngươi để ta làm, nhưng đây đúng là y phục của nữ nhân.

 

Hai mắt Hoàng Hậu lóe sáng, ánh mắt dừng lại ở trên y phục, không ngừng gật đầu.

 

Dương Mộc nói:

 

- Đây là trang phục chuyên dùng để luyện công của Hoa Hạ thời Thượng cổ, ở niên đại mà các lão nhân gia đều yêu thích tập võ thì loại quần áo này rất được hoan nghênh.

 

- Thượng cổ Hoa Hạ?

 

Hoàng Hậu buồn bực, có chút không quá tin tưởng:

 

- Mấy ngày nay nghe đám cung nữ thái giám nghị luận, nói là ngươi được thần tiên tương trợ, lại còn được báo mộng. Lẽ nào đều là sự thật?

 

- Chẳng lẽ không đúng?

 

Dương Mộc hỏi.

 

Hoàng Hậu lắc đầu một cái, chỉ bản vẽ phác thảo trên tấm ván gỗ nói:

 

- Vốn là không tin, thế nhưng hiện tại có lại có chút tin… Nếu không phải vậy thì không có cách nào giải thích tất cả mọi chuyện. Những cố sự về “Tây Du Ký” mà ngươi kể, hẳn đều là thực đúng không? Đáng tiếc, nếu như ta có thể có một phần vạn thực lực của thần tiên thì cũng sẽ không phải lưu lạc tới mức độ này.

 

- Ha ha… Cái kia, cứ luyện công thật tốt, có giấc mộng sẽ có kỳ tích...

 

Dương Mộc lúng túng, đành phải cười gượng.

 

- Không hi vọng.

 

Hoàng Hậu lắc đầu, trong mắt hiện lên một vệt đau thương không thế xóa bỏ:

 

- Đây là một đại bình cảnh, công lực của ta đã ba năm không tiến thêm rồi. Năm đó sư phụ bị vây lại ở đây hai mươi năm… Mà những người kia, sẽ không cho ta thời gian hai mươi năm...

 

Dương Mộc không nói gì, hắn cũng không biết Hoàng Hậu đến cùng gặp phải chuyện gì, liền nửa đùa nửa thật an ủi:

 

- Đừng nhụt chí, đột phá bình cảnh thường phải xem cơ duyên, chính là cô âm bất sinh, cô dương bất trường, không chừng đổi một phương pháp khác là có thể đấy. Ví dụ như song tu, ở thượng cổ Hoa Hạ, song tu cũng có thể tăng tiến công lực.

 

- Đồ xấu xa! Dơ bẩn!

 

Hoàng Hậu mặt cười ửng đỏ:

 

- Những cái kia đều là bàng môn tà đạo, nếu như con đường võ học đều đơn giản như vậy, sẽ còn ai muốn nỗ lực? Nhưng mà… Cô âm bất sinh, cô dương bất trường… Đây là lời nói của vị thánh hiền nào?

 

- À… Thánh hiền, nếu ta nhớ không nhầm thì hẳn là một người tên là Cơ Xương, là một vị vua của thượng cổ Hoa Hạ.

 

Dương Mộc trầm ngâm một chút, sau đó nói:

 

- Thượng cổ Hoa hạ có rất nhiều trường phái võ học, trong đó có một loại tên là Thái Cực quyền đã phất lên một ngọn cờ riêng. Môn võ này rất đặc sắc, quyền thì hàm súc nội liễm, liên miên không ngừng, lấy nhu thắng cương, nhanh chậm giao nhau, khiến cho ý, khí, hình, thần dần dần hướng tới hoà hợp vào một thể, có thể đạt đến ngưỡng cương nhu cùng tồn tại, được đánh giá rất cao ở trong võ lâm.

 

- Lấy nhu thắng cương, lại còn cương nhu cùng tồn tại… Tựa hồ có chút xung đột?

 

Hoàng Hậu nhíu mày.

 

- Không xung đột.

 

Dương Mộc khoát tay áo một cái:

 

- Lấy ý hành khí, tâm thần yên tĩnh, kính đi xoắn ốc, như vậy mới có thể đạt đến cương nhu cùng tồn tại, giống như một Thái Cực. Giữa hư và thực, cương nhu cũng có thể tùy ý chuyển hóa.

 

Nghe vậy, Hoàng Hậu không nói gì, lông mày buông xuống, tựa hồ đang suy tư mấy câu nói này.

 

Thấy vậy Dương Mộc chần chờ một chút, ở tại chỗ làm một thức mở đầu, bắt đầu đánh ra hai mươi bốn thức đơn giản nhất của Thái Cực quyền.

 

Cái này đương nhiên là không thể so với Thái Cực quyền mà mấy lão gia gia hay đánh trong công viên. Dương Mộc nhớ tới khi học đại học năm thứ nhất, tiết thể dục trong trường cũng đã dạy qua cái này, một cái là trường quyền đệ tam lộ, một cái là hai mươi bốn thức Thái Cực quyền đơn giản hoá, hai loại này bị nhét vào rất nhiều trong các tiết thể dục bắt buộc. Lúc trước nó đã hành hạ hắn đến dục tiên dục tử, hận không thể khiến từ nay về sau không còn tiết thể dục nào nữa, thế nhưng không nghĩ tới hôm nay lại có đất dụng võ.

 

Mặc dù có chút trúc trắc, mấy cái động tác trong đó cũng không đúng quy phạm, thế nhưng Thái Cực quyền này vẫn có tiết tấu nhịp nhàng, nước chảy mây trôi.

 

Sau mấy phút, một bộ Thái Cực quyền đơn giản hoá được đánh đi ra.

 

- Tuy rằng chiêu thức không tinh diệu, thế nhưng ý cảnh trong đó cũng đáng để lấy ra tham khảo… Đây là thần tiên dạy cho ngươi?

 

Hoàng Hậu ngạc nhiên nghi ngờ, chân thành nói:

 

- Có thể dạy ta sao?

 

- Dạy nàng?

 

Dương Mộc gãi đầu, nói:

 

- Chính là cô âm bất sinh, cô dương bất trường...

 

- Điều kiện gì?

 

Hoàng Hậu đánh gãy lời hắn, nói thẳng.

 

- Đây là cơ mật, coi như là thần tiên cũng sẽ không dễ dàng truyền thụ cho ta. Nàng lại không phải là người của ta, mỗi ngày còn bắt nạt người, làm sao có khả năng sẽ truyền dạy cho nàng chứ? Trừ phi nàng có thể làm một Hoàng Hậu chân chính về mặt ý nghĩa, ta có thể dạy nàng rất nhiều thứ bao gồm cả Thái Cực quyền, ví dụ như “Kinh Dịch”, “Đạo Đức Kinh”,... Tất cả đều là thiên địa chí lý, có thể giúp nàng đột phá bình cảnh.

 

- Thật sao?

 

Hai mắt Hoàng Hậu sáng ngời, nhưng lập tức nghĩ tới điều gì liền trở nên ảm đạm, tràn đầy giãy dụa.

 

Dương Mộc vừa thấy có hi vọng, gật đầu thật mạnh:

 

- Quân vô hí ngôn, trẫm làm sao có khả năng lừa nàng? Đến đây, trước tiên cho nàng xem trước một đoạn. Cách cũ vô, dục dĩ quan kì diệu, dục dĩ quan kì kiếu, dùng chi hoặc không doanh...

 

- Dùng chi hoặc không doanh…

 

Hoàng Hậu thì thầm, sau đó lập tức nở rộ ra hào quang:

 

- Đây tuyệt đối là một bộ võ học cao thâm. Chỉ có điển tịch võ học cao thâm mới không có chiêu thức mà chỉ có kinh nghĩa, dễ dàng trợ giúp người ta đột phá bình cảnh.

 

Dương Mộc sửng sốt. Hắn cũng không nghĩ tới Hoàng Hậu sẽ lý giải như vậy, có điều nói thế cũng không sai. Võ học Đạo gia còn không phải dựa vào mấy quyển kinh nói ở trên sao, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, “Cửu Âm Chân Kinh” cũng do được đọc nhiều sách vở mà viết nên thôi.

 

- Vậy nàng có đồng ý để ta dạy cho nàng không?

 

Dương Mộc hỏi.

 

- Ta…

 

Ánh mắt Hoàng Hậu hiện lên vẻ giãy dụa và do dự, nhưng rất nhanh đã bị thần thái kiên nghị thay thế, khe khẽ gật đầu.

 

Dương Mộc đại hỉ, đúng là niềm vui ngoài ý muốn. Đã sớm hy vọng có một ngày như thế, tuy rằng thủ đoạn có chút không vẻ vang, nhưng dù sao cũng là bình đẳng giao dịch, chính mình lại không có ép buộc, song phương đều đạt được chỗ tốt

 

Vì thế toàn bộ đại điện bắt đầu tràn ngập một bầu không khí kỳ quái, đám cung nữ thái giám đã sớm bị đuổi đi rồi, chỉ có Lục Nhi là hầu hạ ở bên cạnh, tựa hồ cũng biết cái gì, cúi đầu đứng ở một bên không nói lời nào.

 

Hoàng Hậu rất khẩn trương, Dương Mộc thậm chí còn có thể cảm giác được hô hấp hỗn độn của nàng.

 

Một lúc sau, nàng tựa hồ đã quyết định cái gì, để Lục Nhi đi chuẩn bị nước nóng và cánh hoa, sau đó đưa vào trong tẩm cung.

 

Nghe âm thanh bọt nước bên trong, trong lòng Dương Mộc ngứa ngáy khó nhịn.

 

Chỉ chốc lát sau, Lục Nhi đi ra.

 

Được rồi?

 

Dương Mộc tràn đầy chờ mong, nhìn sắc trời bên ngoài cũng đã tối sầm, chính là thời điểm làm việc.

 

Đối với hắn mà nói, đây không chỉ là lễ thành nhân, càng là một lần đột kích ngược hãnh diện. Trước kia vẫn luôn bị Hoàng Hậu ức hiếp, thậm chí còn lo lắng sợ hãi, hiện tại rốt cục có thể chấn chỉnh phu cương.

 

Tưởng tượng một chút, đặt một cao thủ võ lâm giống như tiên tử ở dưới thân, sẽ là cảm giác gì?

 

Có thể hay không đùng?

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top