Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Bắt Đầu Tiến Hóa Từ Một Con Cá (Dịch)
  4. Chương 2: Đồng tâm hiệp lực

Bắt Đầu Tiến Hóa Từ Một Con Cá (Dịch)

  • 363 lượt xem
  • 2299 chữ
  • 2022-09-14 07:25:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Lúc này, An Nhiên mới chợt hiểu ra lời cảnh báo của người kia : “Quả nhiên đâu đâu cũng là nguy hiểm mà, cần phải để ý khắp nơi a! Giang hồ, không nhất định là phải ở trong giang hồ thì mới được gọi là giang hồ. Ở một nơi chật hẹp giống như tổ kiến thế này, chỉ cần có mấy con chim lợn cũng đủ là giang hồ rồi. Nói chung, miễn là nơi nào có mạng sống đều là giang hồ cả. Thế giới này quả nhiên đáng sợ mà!”

Đột nhiên An Nhiên xông về phía con Cá Vàng. Cá Vàng thấy vậy sợ hãi quá, hết hồn, quát lớn lên: “Con cá chép thối này, ngươi muốn làm gì?”

“Câm ngay cái miệng thối của ngươi lại cho ta!!!”

An Nhiên bỏ qua phản ứng của đối phương,  trực tiếp xông tới.

Cái con hàng này quả thật khiến cho hắn cảm thấy khó chịu. Hơn nữa lại còn làm trễ nại thời gian nghiên cứu phương pháp thoát khốn khỏi nơi này của hắn.

Đối với việc An Nhiên phớt lờ mình, Cá Vàng nhất thời cảm thấy tức giận. Nó định châm chọc thêm vài câu nữa, kết quả là bị ánh mắt hung thần ác xác của An Nhiên làm cho sợ hãi, sững người lại không dám di chuyển, ủy khuất thật lâu không dám mở miệng ra nói.

Nhìn ba nơi bị rách trên lưới, An Nhiên giống như nhìn thấy được cơ hội đào mệnh của mình. Mặc dù Cá Vàng làm cho hắn cảm thấy tức giận, thế nhưng đây không phải là thời điểm để hắn cùng đối phương đôi co với nhau về cái vấn đề này và cũng không phải là lúc suy nghĩ tại sao mình biến thành cá.

* đào mệnh: chạy trốn, thoát khỏi cái chết.

Hắn hiểu rõ điều này và cũng rất là bình tĩnh. Trong lòng hiểu hơn ai hết tình cảnh hiện tại của mình. Hiện tại chỉ có duy nhất một con đường, đó chính là thoát khỏi cái lồng giam này.

Mà lỗ hổng trên lưới kia chính là điểm mấu chốt.

Là một con người nên An Nhiên hiểu rất rõ kết cục dành cho hắn sẽ là như thế nào nếu như hắn không có thoát khỏi nơi này.

Vì vậy, hắn có chút khẩn trưởng, cấp bách, muốn nhanh chóng rời khỏi cái nơi quỷ quái này càng nhanh càng tốt.

“Trốn, mình cần phải trốn thật xa.”

An Nhiên nói như vậy, hắn cũng không thể cứ ngồi ở đây chờ chết được.

Thử gặm gặm cái lưới rách kéo nó ra, kết quả là kể cả hắn có sử dụng hết sức bình sinh của mình thì cũng không thể nó kéo rách nó được.

Ngược lại còn khiến cho vẩy cá của hắn bị thương.

“Cái lưới rách chết tiệt, quả nhiên bền chắc vô cùng!”

An Nhiên nhìn xung quanh một lần, đột nhiên ánh mắt rơi lên người đám cá nhỏ kia.

Hai mắt hắn sáng lên, ngay lập tức chú ý tới bọn chúng. Thế là hắn hô hào mọi người nói:

“Mọi người, cái lưới này đã bị rách rồi. Ta tin tưởng chỉ cần chúng ta cùng nhau xuất thủ, việc phá vỡ cái lưới rách này căn bản không thành vấn đề.”

Nhưng khi nhìn thấy đám nhóc nhát gan, tuyệt vọng kia nhất thời hắn cảm thấy việc làm này có chút khó khăn.

Trong lúc đang suy nghĩ xem nên nói như thế nào để khích lệ đám tiểu tử này thì tấm lưới đột nhiên bị kéo ra, một bàn tay to lớn cầm một con cá chép nặng khoảng chừng nửa cân ném vào. Khóe miệng của con cá chép này bị xé rách ra, chảy máu ra. Nhìn bộ dạng này có lẽ nó đã giãy dụa, giằng co khá lâu a! Thế nhưng nó vẫn như cũ không thể nào thoát khỏi ma trảo của mấy người câu cá.

*ma trảo: nanh vuốt ma quỷ.

Nhìn đồng loại thương tích đầy mình mới gia nhập hội, giờ khắc này, An Nhiên cảm nhận sâu sắc, lưỡi câu kia ngoài trừ kinh khủng ra thì không có gì hết. Hiện tại hắn cảm thấy số phận của đám cá thật là bi đát, chưa bao giờ hắn cảm thấy con người lại đáng sợ tới như vậy.

Vừa thoát khỏi ma trảo, con cá chép kia liền tung tăng bơi lội trong lồng giam. Nhưng sau khi bơi một vòng nó liền phát hiện ra rằng phạm vi bơi lội có chút nhỏ, không khỏi sững người lại.

Lúc ngẩng đầu lên nhìn thấy mảnh lưới, liền tức giận liều mạng tông lên nó. Kết quả là sau khi đụng một lúc lâu vẫn không có thành công.

Con cá Chép có chút thất vọng. Sau đó lại nghe con Cá Vàng giảng thuyết một phen chuyện giật gân một hồi, nhất thời liền không còn dũng khí tiếp tục đụng vào lưới nữa, cũng không dám bơi lại chỗ đám cá con đang nấp ở trong góc kia mà đứng một mình cô độc ở nơi đó, ngơ ngác nhìn đám cá nhỏ đang bơi lội tung tăng bên ngoài cái lồng lưới nhỏ này.

“Tự do thật là tốt a!”

“Bé con, đừng sợ, sẽ có rất nhiều bạn nhỏ đáng yêu phụng bồi theo ngươi.”

Nó phớt lờ lời nói của con Cá Vàng mà thở dài một tiếng. Đúng vậy a! Nó có hâm mộ và cũng có hối hận.

“Tại sao mình lại không khống chế được dụng vọng và cái miệng của mình chứ?”

Nhìn đám nhóc run rẩy ở trong góc, An Nhiên đột nhiên hiểu ra, thì ra là do con Cá Vàng chết tiệt này giở trò        quỷ, xát muối vào nỗi đau của bọn chúng!

Nhưng An Nhiên không có thời gian để ý tới nó, thay vào đó, hắn nhìn đám nhóc đang nấp ở trong góc lồng, trìu mến hỏi:

“Mọi người, các ngươi có muốn trốn thoát khỏi nơi này không?”

Trầm mặc, tĩnh lặng…. một sự im lặng tới đáng sợ.

Con cá chép lớn cũng im lặng.

“Mọi người, chẳng lẽ mọi người thật sự không tính làm cái gì cả, cứ như vậy ngồi ở đây chờ chết sao?”

An Nhiên tăng âm lượng của mình lên.

Một con tôm hùm nhỏ ủ rũ lắc đầu nói:

“Đừng tốn công nữa. Ta đây dùng kẹp lớn của mình còn không cắt nổi cái thứ này. Đám cá nhỏ trói gà không chặt như các ngươi thì làm được gì chứ. Chúng ta không trốn thoát được đâu, chờ chúng ta chỉ là cái chết mà thôi.”

Một con cá chép cũng tuyệt vọng nói:

“Chúng ta trốn không thoát được. Loài người quá lợi hại. Vận mệnh chúng ta trời cao đã sớm ấn định sẵn rồi, vẫy vùng chỉ vô ích mà thôi.”

Đám nhóc còn lại nghe thấy vậy cũng nhao nhao lắc đầu thở dài, vô cùng uyệt vọng.

Cá Vàng ở một bên thì dội gáo nước lạnh vào mọi người:

“Các người tốt hơn hết đừng nên suy nghĩ mấy cái viễn vông như vậy nữa. Biết điều một chút thì nên phát huy tác dụng vào trong nồi của các ngươi đi, thể hiện ra chút giá trị cuối cùng của các ngươi đi, đó mới là thứ mà các ngươi cần phải làm. Nói không chừng biết đâu Diêm Vương thấy các ngươi làm ra cống hiến kiệt xuất, vui vẻ kiếp sau lại cho các ngươi đầu thai trở thành sinh vật bậc cao thì sao?? Hoặc là trở thành cá cảnh giống như ta đây, không phải rất tuyệt vời sao?”

Cá Vàng cao hứng đảo qua đảo lại trước mặt mọi người. Rốt cuộc nó cũng tìm lại được sự ưu việt của mình. Tâm tình vô cùng hưng phấn, mặc dù trước đó bị con cá chép kia phớt lờ làm cho không vui.

An Nhiên thấy bầu không khí có chút không đúng, liền lạnh lùng nói:

“Đúng a! Chúng ta cũng không phải là Cá Vàng. Mệnh của chúng ta là bị người khác ăn. Dù sao chúng ta cũng không có vẻ ngoài xinh đẹp giống như ai kia được người ta thưởng thức. Họ thích chúng ta cũng chỉ là thịt của chúng ta mà thôi. Nhưng các người đừng quên, chúng ta cũng có sinh mạng, cũng muốn tự do mà không phải là bị giam ở cái nơi chật hẹp như thế này để cho người ta tiêu khiển. Muốn tự do thì phải tự mình đấu tranh thực hiện. Và thứ ta muốn nói với các ngươi là, chúng ta không nên ngồi im chờ chết, không nên đem sinh mạng của mình ký thác vào tay của người khác. Hiện tại thứ duy nhất chúng ta có thể làm được lúc này chính là đồng tâm hiệp lực, cùng nhau tìm đường sống, các ngươi có hiểu những điều ta nói không?”

*tiêu khiển: giải trí

Hai mắt hắn kiên định nhìn mọi người nói. Kết quả là bầu không khí vẫn trầm lắng như cũ, không có một âm thanh nào đáp trả lại lời của hắn.

An Nhiên cảm thấy có chút thất vọng và bất lực.

“Nếu như mọi người cái gì cũng không có làm, vậy thì xong rồi, nó mới thực sự là chết chắc.”

Ánh mắt An Nhiên lại nhìn sang từng con một. Thế nhưng ánh mắt của đám nhóc kia lại cố tình tránh né hắn, rõ ràng là đã chấp nhận thực tại, chấp nhận cái hiện thực lên dĩa làm thức ăn cho người khác ăn.

Một cái tát trần trụi vào mặt làm cho An Nhiên cảm thấy hết sức đau lòng.

Hắn bắt đầu cảm thấy chán ghét thống hận cái thế giới này. Nhưng cái thế giới “cá lớn nuốt cá bé” này lại luôn là một cái thế giới tràn đầy kỳ tích, làm cho người ta vừa yêu vừa hận.

“Ha ha ha ha… Thật là một đám yếu đuối, ngay cả tới thử cũng không dám thử, còn nói cái gì mà đào mệnh, đúng là buồn cười mà, xem ra là ta cũng quá đề cao đối với các ngươi rồi, vốn là muốn cùng mọi người đông tâm hiệp lực để thoát khỏi nơi này, không nghĩ tới các ngươi là một đám nhát gan như vậy.”

Giọng An Nhiên có chút lạnh như băng nói.

Câu nói này giống như kim đâm vào tâm mọi người vậy.

Nhưng đối mặt trước cái lồng giam không thể phá vỡ này, họ có thể làm được cái gì chứ, ngoài trừ việc chấp nhận nó ra?? Lý do ??? Ngay cả cái kìm cứng rắn của con tôm hùm còn không thể phá vỡ được nó thì với cái thân thể mềm oặt của bọn nó thì có thể làm được gì cơ chứ?

Đối với bọn chúng mà nói điều này quả thực chính là viễn vông.

Cá Vàng lại bắt đầu dội tiếp một gáo nước lạnh,

“Cái con với vỏ giáp xác ngoài cứng rắn kia còn không thể nào phá được nó, ngươi thì có thể lấy được cái gì để mà đào mệnh chứ? Dựa vào miệng lưỡi trơn tru của người sao? Nực cười!!!”

An Nhiên hung hăng trừng lớn mắt nhìn con Cá Vàng. Cá Vàng thấy vậy giả bộ sợ hãi, núp đằng sau trốn. Sau khi trốn được, nó nhỏ giọng nói,

 “Ơ ơ ơ…cái tên này, ánh mắt sắc bén của ngươi không giết chết được cá, bằng không ta đã nổi chết lềnh bềnh rồi.”

“Con mẹ ngươi! Đủ rồi! Ta nói một câu, ngươi lại đạp lại “bip bip” một câu??? Có tin lão tử đạp phát, ngươi chết lăn quay ngả bụng lềnh bềnh luôn không?”

An Nhiên thực sự nhịn không nổi rồi, tức giận mắng con Cá Vàng, thật muốn đánh chết con hàng này mà!

“Ơ ơ ơ… bản lĩnh thì không có, còn không cho ta nói sự thật nữa. Lý luận suông ai mà không nói được? Ta cũng như hắn, ta cũng có thể cứu các ngươi ra ngoài được, chỉ là ta không muốn cứu các ngươi thôi, lý do là vì ta cuối cùng rồi cũng sẽ trở thành con cá đẹp nhất ở nơi đây, sau đó được nhân loại nuôi trong bể cá, không phải lo âu về cuộc sống sau này nữa. Còn các ngươi thì bị giết chết và trở thành món cá hấp ngon nhất của chủ nhân ta! Ôi, cái hình ảnh tươi đẹp này, ta không dám nghĩ tới nữa.”

Con Cá Vàng lộ ra thần sắc tàn nhẫn và khoe khoang.

An Nhiên vẫy đuôi lao thẳng tới trước mặt con cá vàng, không chút do dự quất đuôi vào mặt nó. Con Cá Vàng đang còn vui sướng, làm sao kịp tránh né chứ, cứ như vậy bị An Nhiên đánh cho “bét bét”.

Có chút quay mòng mòng!

“Cứ nói một câu lại “bip bip” một câu. Lão tử ghét nhất là cái loại như ngươi. Ngươi là Cá Vàng nên ngươi cảm thấy mình rất là ưu việt đúng không? Được lắm, lão tử hôm nay ở đây sẽ dạy cho ngươi biết thế nào là cá, để ngươi biết cá tự tìm đường chết sẽ có kết cục như thế nào.”

Cái đuôi của An Nhiên giống như cơn gió lốc, không ngừng quất lên mặt Cá Vàng. Nhất thời, Cá vàng bị đánh cho ứng phó không nổi, chỉ một lúc sau đầu óc liền ong ong lên.

Cá Vàng không ngừng né tránh. Né thế nào mà lại khiến cho đám nhóc đang núp trong góc kia kinh sợ chạy trốn tứ phía.

Chính vì hành động chạy trốn của đám nhóc kia làm cho ánh mắt An Nhiên lại sáng lên lần nữa, trong nháy mắt nhìn thấy được hi vọng của mình.

“Ha ha ha… xem  ra lão thiên đối với ngươi kiên trì như mình vẫn còn rất chiếu cố a! Ha ha ha … đúng là trời giúp ta mà, trời giúp ta mà!”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top