Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Bàn Ăn Thời Nhà Đường (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 24: Thiếu niên người Đường. (4)

Bàn Ăn Thời Nhà Đường (Dịch) (Đã Full)

  • 227 lượt xem
  • 1244 chữ
  • 2023-11-10 22:17:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Không chỉ Hà Viễn Sơn, Phương Chính ngạc nhiên, ngay cả bản thân Vân Sơ cũng bất ngờ.

Đầu hai xoáy, hàm răng trắng, cùng với lòng bàn chân bằng không rõ ràng chỉ có thể xác định là người Đường, chứ thu hẹp tới phạm vi hai huyện Trường An, Vạn Niên thì thần kỳ quá.

Thế này cũng duy tâm quá rồi.

Vân Sơ không khỏi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Lưu Hùng.

Lưu Hùng vốn đang đắc ý thấy ánh mắt bất thiện của Vân Sơ, tóm ngay vạt áo y xách lên, rống vào mặt:" Sao, ngươi dám không tin lời lão tử à?"

Vân Sơ tóm lấy cánh tay lực lưỡng của Lưu Hùng, mặt đờ đẫn ngốc nghếch:" Ta không nhớ được chuyện trước kia, có phải bị ngốc rồi không?"

"Vì sao ngươi lại xuất hiện ở thành Quy Tư, hơn nữa lại có vàng cám?" Phương Chính ước lượng túi vàng, ôn tồn hỏi:

"Khi ta tỉnh lại thì ở đã ở trong Bạch Dương bộ, sống ở bộ tộc đó ba năm, đại a ba bộ tộc nói ta không phải người tộc Tắc, nên về tộc của mình. Ta liền tới Quy Tư, tìm người giống mình."

"Ngươi tìm được rồi, vì sao không nói chuyện với họ? Theo lý mà nói, thiếu niên như ngươi, hẳn có rất nhiều thương hộ muốn thu nhận."

"Mùi vị trên người họ không đúng." Vân Sơ đáp:

"Mùi vị không đúng?" Hà Viễn Sơn thấy câu này thú vị:

Lưu Hùng cười giang tay ra, ấn đầu Vân Sơ vào nách hắn:" Mùi gì, có phải cái này không?"

Vân Sơ hai chân dùng sức quặp lấy chân trái Lưu Hùng, hai tay bám lấy vai hắn, thình lình dùng sức húc tới. Lưu Hùng không nhúc nhích, Vân Sơ co người, hai chân vươn lên dấm vào eo hắn, thân thể phát lực thoát ra sau.

Lưu Hùng đang nỗ lực giữ thân thể thăng bằng đột nhiên bị lực đạo kéo về phía trước, phải bước vài bước mới triệt tiêu được.

Có điều Vân Sơ đã thừa cơ rút đầu ra khỏi nách Lưu Hùng, thở hồng hộc.

Nách tên đó là cái hố phân cực thối.

Lưu Hùng thấy mất mặt, nói với Phương Chính:" Ta muốn thằng nhóc này, luyện vài năm sẽ là hảo thủ."

Hà Viễn Sơn lại bảo Vân Sơ:" Viết trang giấy kia lần nữa."

Vân Sơ lắc đầu:" Bút của ta hỏng rồi, bút tự làm quá mềm, không viết được."

Phương Chính rời chỗ ngồi, sau lưng ông ta có một cái bồ đoàn bằng cỏ lau, một cái bàn thấp, bên trên có bút nghiên giấy mực.

Vân Sơ ngồi trên bồ đoàn, nhìn xấp giấy gai thô ráp, không khỏi cau mày.

Cảnh này bị Phương Chính, Hà Viễn Sơn nhìn thấy, bọn họ liếc mắt với nhau, không nói gì, xem Vân Sơ viết chữ.

Mài mực là một bản lĩnh chỉ thuộc về người đọc sách, có phải người đọc sách hay không, chỉ cần nhìn thủ pháp mài mực là rõ.

Huyền Trang tuy là một hòa thượng, nhưng là người đọc sách lâu năm, thủ pháp mài mực của ông ta được Lão Dương Bì hoàn toàn kế thừa. Cho nên thủ pháp mài mực của Vân Sơ tất nhiên là của Huyền Trang.

Do thường mài mực cho Huyền Trang, thủ pháp mài mực của Lão Dương Bì rất tốt, còn tự tổng kết ra cách mài đẩy và xoay quanh của mình.

Cách mài đẩy chỉ thích hợp dùng với thỏi mực mới cùng với nghiên mực dài, như thế có thể xử lý được phần góc của thỏi mực mới.

Còn cách mài xoay quanh tất nhiên thích hợp với nghiên mực hình tròn, nghiên mực trên bàn của Phương Chính chính là hình tròn.

Vân Sơ đổ ít nước vào nghiên, cầm nửa thỏi mực khẽ xoay tròn, mực dần xuất hiện, y lại thêm nước, tiếp tục mài.

Đừng thấy Phương Chính và Hà Viễn Sơn chỉ bảo Vân Sơ mài mực, viết chữ, nhưng sự kiểm tra và cân nhắc trong đó còn ác độc hơn xa cách kiểm tra người Đường của Lưu Hùng.

Viết chữ tra nguồn gốc, mài mực tra Vân Sơ có phải là người đọc sách thực sự không, có thể mài được ra được lượng mực đủ viết chữ không?

Rất nhanh Vân Sơ mài ra một nghiên mực đậm, y không viết ngay mà khẽ ngửi mùi mực.

Thực tế thì loại quan nhỏ đương địa ở vùng ngoài rìa như Quy Tư như Phương Chính không có tư cách dùng mực có mùi thơm, Vân Sơ sở dĩ si mê như thế hoàn toàn vì y lần nữa được tiếp xúc với văn minh.

Người Hồi Hột thời Đường chưa có văn tự của mình, có lẽ đang ấp ủ, dù sao thì Vân Sơ không thấy người Hồi Hột nào biết viết chữ.

Bút lông trong quan nha Phương Chính cũng không tốt, cũ rụng lông rồi, Vân Sơ rút đi hai sợi lông, chấm mực, cầm bút viết.

Viết chữ bằng bút lông là kỹ năng Lão Dương Bì dạy Vân Sơ trước tiên, nay Vân Sơ nghĩ lại cũng cảm khái.

Dưới cặp mắt chăm chú của ba người kia, Vân Sơ mau chóng đem tờ giấy Lão Dương Bì giao cho y mô phỏng lại lần nữa.

Viết xong chữ cuối cùng, mực trong nghiên cũng dùng hết, điều này cho thấy bản lĩnh khống chế lượng mực của Vân Sơ, cái này tất nhiên không phải do viết nhiều mà thành, đều được Lão Dương Bì kỳ công huấn luyện.

Trước kia Vân Sơ không biết dùng bút lông, Lão Dương Bì dạy y từng nét một trên đĩa cát, sau còn tìm rất nhiều giấy, bút lông cho Vân Sơ luyện thư pháp.

Bởi thế thư pháp của y giống hệt của Lão Dương Bì.

"Huân quý người Tùy sao?" Hà Viễn Sơn xem kiểu chữ cau mày, nếu Vân Sơ chỉ biết viết chữ thôi thì hắn không nghi Vân Sơ có thân phận khác, vì những chữ này viết quá tốt nên hắn mới có lo lắng nhất định:

"Nói vớ vẩn, năm Trinh Quán thứ tư, Tiêu hậu và Nguyên Đức thái tử của tiền Tùy phản lại Đột Quyết quay về Trung Nguyên. Trên thảo nguyên, hoang mạc đã không còn huân quý người Tùy nữa, chuyện của thằng nhóc này phải bàn bạc kỹ hơn." Phương Chính nói:

"Ngài muốn giữ y lại à?"

"Để xem sao, lâu là biết, nếu là một đứa trẻ tốt, chúng ta mở cho y một con đường có sao, dù thế nào cũng kiếm về đứa trẻ tốt cho Đại Đường ta. Nếu phát hiện y có lòng dạ bất chính, giết là được."

Hà Viễn Sơn dặn:" Ngài phải cẩn thận, vừa rồi thằng tiểu tử này làm Lưu Hùng phải loạng choạng, tấm thân béo phì của ngài chắc không làm gì được người ta đâu."

Phương Chính quay đầu nhìn Vân Sơ vẫn ngồi ngay ngắn trước bàn thấp:" Người có thể viết chữ tốt, tuân thủ lễ nghi, sao có thể quá xấu được. Yên tâm đi, dù có là trẻ hư cũng có thời gian dạy dỗ."

Hà Viễn Sơn nghi ngại nhìn Vân Sơ một cái rồi rời nha môn, mặc dù nhìn đi nhìn lại không thấy thiếu niên này có vấn đề, khả năng cao là một thằng nhóc Quan Trung có chuyện gì đó tới Tây Vực, sau đó gặp nạn mất trí nhớ, có điều hắn vẫn thấy chỗ nào đó không ổn, chỉ là nhất thời không nói ra được ở đâu.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top