Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Bách Luyện Thành Thần (Dịch)
  4. Chương 246: Chính khí ca

Bách Luyện Thành Thần (Dịch)

  • 389 lượt xem
  • 2323 chữ
  • 2020-09-14 10:02:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Ầm, ầm, phịch!”

Chỉ sau hai đợt va chạm với tốc độ cực nhanh của ba Thiên Ma Mị Ảnh, một chữ Phòng Tự Quyết bên người Châu Đan liền nứt ra, vỡ vụn. Bên cạnh hắn chỉ còn vẻn vẹn năm chữ Phòng Tự Quyết, nhiều nhất có thể ứng phó tám đến chín lượt tấn công của Thiên Ma Mị Ảnh nữa mà thôi.

Với tốc độ công kích của Thiên Ma Mị Ảnh, chỉ sợ chỉ một lát là có thể phá bỏ toàn bộ Phòng Tự Quyết hắn có. Nếu bị Thiên Ma Mị Ảnh này đâm vào người, Châu Đan nghi có lẽ mình không thể chống đỡ nổi một lần công kích!

Lúc này Châu Đan đã luống cuống tay chân. Hắn vừa muốn viết Sát Tự Quyết đồng thời cũng muốn viết tiếp Phòng Tự Quyết. Tuy hắn có bút pháp thần kỳ hoa mỹ, tài nghệ viết chữ Thảo(1) sớm đã đến trình độ bậc thầy, vậy mà lúc này vung bút rồng bay phượng múa cũng đã không chú ý được nhiều nữa, mỗi một chữ viết ra đều xiêu xiêu vẹo vẹo, không còn cho người ta cảm giác cứng cáp, có lực kia nữa rồi.

(1)Chữ Thảo: Là một trong 5 cách viết chữ Hán là Triện, Lệ, Khải, Hành, Thảo. Trong đó chữ Thảo có bút pháp phóng khoáng và tốc độ viết nhanh nhất, cũng là kiểu chữ có mức độ đơn giản nhất.

Ngày thường Châu Đan nhất định sẽ không viết loại chữ không có trình độ này, nhưng giờ hắn đã thúc giục chân nguyên đến cực hạn, nào còn quản xem viết như vậy nhìn có đẹp hay không?

Cho dù Châu Đan có thúc giục tốc độ viết đến cực hạn, nhưng căn bản hoàn toàn không thể bù lại tốc độ tổn hao. Sát Tự Quyết trong Thập Tam Tuyệt Sát Trận bên kia giảm bớt từng chữ lại từng chữ, mà bên này Phòng Tự Quyết cũng từng bước từng bước bị hao hụt...

“Chỉ còn một chữ Phòng Tự Quyết cuối cùng!”

Phòng Tự Quyết này chỉ có thể ngăn cản thêm hai đợt tiến công của Thiên Ma Mị Ảnh, mà với tốc độ công kích của Thiên Ma Mị Ảnh, sợ là chỉ cần một hơi thở cũng phế bỏ được Phòng Tự Quyết.

Lúc này Châu Đan đã không còn bộ dáng nhàn tản thảnh thơi, hắn khẽ cắn môi, trong lòng có một tia do dự.

Vì đại hội toàn phong hôm nay, hắn đã chuẩn bị từ lâu, đồng thời cũng ngộ ra một chiêu có uy lực cực kỳ cường đại, chỉ là chiêu này hắn vốn định dùng để đối phó với những đệ tử thân truyền.

Càng tiết lộ sớm, phần thắng ở đại hội toàn phong này sẽ càng thấp.

Nếu để lộ chiêu này, tất nhiên sẽ khiến cho những đệ tử thân truyền chú ý, hơn nữa họ còn nghĩ ra phương pháp đối ứng, vậy nên Châu Đan mới do dự.

“Nhận thua?”

Nhận thua chẳng qua cũng chỉ là kết thúc chuỗi toàn thắng của mình mà thôi, sau vẫn còn cơ hội đánh tiếp.

Nhưng nháy mắt hắn liền gạt bỏ suy nghĩ này. Với đạo quân tử mà hắn tu luyện, tuyệt đối không cho phép xuất hiện loại tình huống này. Một thân chính khí không thể vì thấy con đường hiểm trở mà chọn đường vòng, không thể vì thói đời hiểm ác mà rút lui. Nếu giờ phút này hắn chỉ vì loại suy nghĩ này mà buông bỏ, mà nhận thua, chỉ sợ sẽ nảy sinh tâm ma cả đời khiến bản thân hắn không thể tha thứ cho chính mình, đạo quân tử này về sau còn tu luyện thế nào được nữa?

Ài

“Tuyệt đối không ngờ, mới đấu vòng loại đã bị người ta ép tới mức phải ra một chiêu này.” Châu Đan bỗng nhiên thở dài một hơi.

Vào thời khắc này, khí tức trong cơ thể hắn chợt tăng lên, tiếng thở dài kia làm cho người ta cảm thấy được sức áp bách vô tận, sau đó một luồng ý chí cương trực bộc phát ra từ trong cơ thể hắn.

Châu Đan tùy tay bổ sung một chữ Phòng Tự Quyết, rồi lập tức cầm bút, bắt đầu viết trên không trung.

Giờ phút này Châu Đan không viết theo trình tự từng chữ, từng chữ mà là viết liên tiếp liền mạch, nếu có nhân sĩ uyên bác nào đó thì quả thật mới có đủ khả năng nhìn ra hắn viết cái gì.

“Trời đất có khí chính

Phân hình thể khác nhau

Dưới hóa ra sông núi

Trên biến thành trời sao

Nơi người, “Hạo Nhiên” khí

Dâng tỏa khắp trời xanh

Gặp lúc thanh bình chỉ

Êm đềm và trọn lành.”(2)

(2)Chính Khí Ca của tác giả Văn Thiên Tường, bản dịch thơ: Quốc Thái; Đây là một tác phẩm hết sức nổi tiếng được Văn Thiên Tường viết khi đang ở trong nhà tù của quân Nguyên.

“Là Chính Khí Ca! Châu Đan đang viết Chính Khí Ca!”

“Chính khí cương trực! Nghe nói Châu Đan bế quan khổ tu là muốn tìm hiểu chính khí cương trực của Chính Khí Ca. Vốn ta từng nghe được nhưng cảm thấy không thể tưởng tượng ra. Chính khí cương trực kia giống các loại ý cảnh như kiếm ý, đao ý, võ ý, hơn nữa còn hư vô mờ mịt hơn, muốn lĩnh ngộ thực sự rất khó khăn, không ngờ hắn thật sự đã lĩnh ngộ được!”

“Càng ngày càng phấn khích. Cố lên, Châu Đan! Đánh bại La Chinh. Cả gia tài của ta đều đặt trên người ngươi!”

Bởi vì sau khi La Chinh triệu hồi ra Thiên Ma Mị Ảnh thì vẫn luôn đàn áp Châu Đan, vốn khiến mọi người đều buồn bực không thôi. Nếu cứ theo cái tình thế này thì chỉ sợ Châu Đan không tránh được kết cục thua trận.

Nhưng không ngờ ngay khi Phòng Tự Quyết cuối cùng tan biến, Châu Đan lại viết Chính Khí Ca!

La Chinh vốn đang khống chế Thiên Ma Mị Ảnh, hết sức chuyên chú phá bỏ phòng ngự của Châu Đan, nhưng vào lúc này, hắn chợt cảm nhận được một luồng uy thế thật lớn toát ra từ trên người Châu Đan!

Uy thế này cũng không sắc bén nhưng lại vô cùng nặng nề, giống như tập hợp hết đại thế trong thiên hạ, đột nhiên áp về phía La Chinh. Nhất thời, sáu Thiên Ma Mị Ảnh của La Chinh bị ảnh hưởng, việc điều khiển chúng cũng trở nên hơi chậm chạp.

“Chính Khí Ca?” đồng tử La Chinh hơi co rụt lại, sắc mặt cũng khá nghiêm trọng.

Quả nhiên! Đệ tử thuộc tốp 100 người đứng đầu Thanh Vân Bảng, không ai là có thể khinh thường! Chẳng qua cũng tốt, một khi đã vậy, ta với ngươi thoải mái mà đấu! Đối mặt với áp chế từ chính khí cương trực kia, La Chinh không có chút sợ hãi nào, ngược lại hai mắt còn lóe sáng, đồng thời cũng có một luồng khí tức mãnh liệt phát ra từ trong thân thể hắn. 

Hai mắt Châu Đan biến ảo khôn lường, cũng không băn khoăn về Thiên Ma Mị Ảnh bên cạnh, những chữ được viết ra càng ngày càng có lực hơn, từng chữ Thảo như phi điểu kinh xà(3), rồng bay phượng múa, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ.

(3)Phi điểu kinh xà: bắt nguồn từ câu “chim bay lên trời, rắn chui vào hang” miêu tả một hiện tượng tự nhiên. Ở đây ý nói lối chữ Thảo của Châu Đan vừa ra đã khiến người khác cảm thấy kinh sợ.

Sau khoảng ba nhịp thở, Thiên Ma Mị Ảnh vẫn không phá vỡ Phòng Tự Quyết của hắn, nhưng một bài Chính Khí Ca lại đã hoàn thành ngay ngắn chỉnh tề!

“Thành!”

Châu Đan thu bút, chiếc bút lông trong tay nhẹ nhàng phác họa ra nét bút cuối như điểm mắt cho rồng.

“Vù, vù, vù, vù, vù...”

Một bài Chính Khí Ca trôi nổi ở bên người Châu Đan, không ngừng chấn động, kêu to. Vốn là dùng mực đen tuyền viết ra, nhưng dần dần nó lại tỏa ra thành từng vầng sáng vàng kim rực rỡ.

Giờ phút này Châu Đan như một đại thánh nhân trăm năm thời viễn cổ, tản mát ra khí thế có thể làm cho người ta cúi đầu chịu thua, không chút kháng cự.

Ánh mắt hắn đảo qua những Thiên Ma Mị Ảnh kia, tùy tay chỉ một ngón, từ giữa Chính Khí Ca kia liền bắn ra một luồng ánh vàng rực rỡ! Luồng ánh sáng này trực tiếp xuyên qua Thiên Ma Mị Ảnh!

“Lạch cạch!”

Nháy mắt, Thiên Ma Mị Ảnh nổ tung, nhưng ngay sau đó lại hóa thành từng luồng chân nguyên Thiên Ma rồi một lần nữa ngưng tụ lại hình dáng ban đầu.

“Ta không tin chỉ một ít chân nguyên lại có thể bất tử bất diệt. Sau vô số lần bị đánh nát, hẳn là cũng không thể phục hồi như trước...” Châu Đan thản nhiên nói, lập tức ngón tay hắn búng liên hồi, tiếp tục chỉ loạn.

Từng luồng ánh sáng vàng do Châu Đan khống chế bắn ra khiến những Thiên Ma Mị Ảnh đó lần lượt bị đánh nát, nhưng chúng lại lần lượt ngoan cường khôi phục nguyên trạng.

Đối mặt với công kích của Châu Đan, những suy nghĩ trong đầu La Chinh cũng nhanh chóng xoay chuyển.

Thiên Ma Mị Ảnh tất nhiên không thể bất tử bất diệt!

Trong trời đất này, bất cứ sự vật gì cũng chịu ảnh hưởng bởi quy luật thời gian, sinh mệnh rồi sẽ hết. Tuy cao thủ Tiên Thiên trường thọ nhưng nhiều nhất cũng không quá ba trăm tuổi. Chiếu Thần Cảnh cũng thọ lâu, nhưng chẳng qua chỉ là năm trăm năm. Còn huyền khí có thể bảo tồn trăm năm, linh khí có thể bảo tồn năm trăm năm, tiên khí có thể bảo tồn mấy ngàn năm.

Nhưng...

Đối với lịch sử ngàn vạn năm, trên triệu năm, thậm chí vài tỷ năm của thế giới này, thì đó chẳng qua cũng chỉ là trong nháy mắt, là một đoạn thời gian ngắn, qua nhanh mà thôi.

Thiên Ma Mị Ảnh đang không ngừng bị đánh nát rồi lại phục hồi như cũ, lặp đi lặp lại...

Chân nguyên Thiên Ma chất chứa trong đó đang không ngừng tiêu hao. Nếu chân nguyên Thiên Ma tiêu hao đến một mức độ nhất định, cuối cùng Thiên Ma Mị Ảnh vẫn không thoát khỏi việc bị tiêu tán!

Làm sao để phá vỡ Chính Khí Ca của hắn?

La Chinh cắn răng nhìn một loạt chữ rồng bay phượng múa kia, tâm niệm vừa động liền chỉ huy sáu Thiên Ma Mị Ảnh tiến về phía Chính Khí Ca.

Châu Đan vẫn đứng im, rút ý cương trực trong Chính Khí Ca ra một cách gọn gàng lưu loát, phát động công kích với Thiên Ma Mị Ảnh.

Sáu Thiên Ma Mị Ảnh mỗi khi tiến lên được một khoảng liền bị đánh nát một lần, nhưng vẫn kéo gần khoảng cách với Chính Khí Ca hơn một chút. Cứ vô cùng gian nan như vậy, rốt cuộc tiến đến phía trước Chính Khí Ca.

Đối với hành vi này của La Chinh, Châu Đan dường như không giải thích được.

Chính Khí Ca một khi đã ngưng kết ra thì chất chứa chính khí cương trực vô tận, hơn nữa bề mặt của mỗi một chữ trong Chính Khí Ca còn có một tầng hào quang màu vàng kim bao phủ. Tầng ánh sáng này chính là sự chính trực ngay thẳng biến thành, dùng để bảo hộ Chính Khí Ca.

Nếu La Chinh muốn lợi dụng Thiên Ma Mị Ảnh đánh vỡ Chính Khí Ca thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày!

Xuất phát từ sự tự tin đối với Chính Khí Ca của mình, Châu Đan thậm chí còn không làm gì, chỉ chuyên tâm chỉ vào từng Thiên Ma Mị Ảnh làm chúng vỡ nát.

Nhưng lúc này, sau khi những Thiên Ma Mị Ảnh đó bị phá thì lại không ngưng kết nữa mà là hóa thành từng luồng chân nguyên Thiên Ma.

“Rốt cuộc cũng tiêu tan?” Châu Đan thản nhiên thầm nghĩ, nhưng màn xảy ra tiếp đó lại làm hắn đột nhiên biến sắc.

Từng luồng chân nguyên Thiên Ma kia không tiêu tan, cũng không ngưng tụ lại lần nữa mà cứ từng bước, từng bước quấn lấy từng chữ to tướng trong Chính Khí Ca.

Nếu đơn thuần chỉ là hóa thành chân nguyên rồi quấn quanh thì cũng không làm Châu Đan biến sắc như vậy.

Bao ngoài Chính Khí Ca là một tầng ánh sáng vàng kim được ngưng kết từ chính khí cuồn cuộn, đao kiếm khó gây thương tổn được, cho dù là sử dụng tiên khí thì chỉ sợ cũng khó có thể phá vỡ.

Nhưng chân nguyên Thiên Ma vừa quấn lên thì lại cắn nuốt lớp ánh sáng vàng đó!

“Cắn nuốt? Sao có thể!” Châu Đan nhất thời luống cuống. Đương nhiên hắn không thể ngờ được chân nguyên Thiên Ma của La Chinh còn có loại năng lực này, có thể cắn nuốt Chính Khí Ca của hắn. Mắt thấy ánh sáng vàng bên ngoài Chính Khí Ca dần ảm đạm, chỉ sợ chẳng được bao lâu Chính Khí Ca sẽ thật sự bị nuốt lấy...

Châu Đan chợt nhìn về phía La Chinh, xem ra trước đây hắn không nên dây dưa cùng mấy Thiên Ma Mị Ảnh mà phải nhanh chóng lợi dụng Chính Khí Ca đánh bại La Chinh mới phải. Chỉ cần đánh bại La Chinh thì mấy Thiên Ma Mị Ảnh này sẽ tự tan.

Rốt cuộc Châu Đan cũng suy nghĩ rõ ràng. Hắn duỗi tay bắn ra một luồng ánh sáng vàng kim từ giữa Chính Khí Ca, lớn gấp năm lần luồng sáng đã đánh bại Thiên Ma Mị Ảnh vừa nãy, bắn thẳng về phía La Chinh.

Đối mặt với cú đánh chính diện của Châu Đan, La Chinh cũng không dám xem thường chút nào, dưới chân dùng sức, cả người liền hóa thành một luồng gió, né sang bên cạnh!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top