Khi cô bé gật đầu như thể muốn nói cảm ơn. Sid ngạc nhiên. Sau một hồi tìm kiếm trong túi mình, cậu lấy ra một đôi giày bằng da.
‘Xem ra em không có giày mang. Đây chẳng nhiều nhặn gì, hãy mang nó vào đi. Hehehe, Ark – nim à, tôi sẽ trừ phần này vào tiền của mình nên cậu cứ yên tâm’.
‘Tớ không quan tâm chuyện đó nhiều lắm nhưng’.
‘Ồ..nhân tiện em có đói không?’.
Khi cô bé chạm vào cái bụng mình, Sid hỏi ngay và đưa cho cô chút gì đó để ăn. Ark bắt đầu mở miệng sau một hồi nhìn Sid lạ lẫm.
‘Tại sao em lại đi lang thang trong chốn này? Không có ngôi làng nào xung quanh đây cả sao?’.
Vào lúc ấy, cô bé đang ăn thì bỗng nhiên òa khóc.
Sid bối rối xong hét lên ‘Ark – nim, cô bé sợ vì cậu cứ hỏi như cái kiểu đang thẩm vấn ấy’.
‘Hả? Tớ chỉ..’.
‘Xin lỗi cô bé mau’.
Ark thấy lúng túng bởi cách cư xử lạ lùng của Sid, cậu thay đổi đáng kể sau khi gặp cô gái. Cô bé lau nước mắt đi và dùng một cành cây viết chữ xuống đất.
|
- Giúp em! |
****************************
‘Vậy là, một số băng cướp đã bắt cóc bố em và em may mắn thoát được?’.
Cô bé gật đầu để đáp lời câu hỏi của Ark.
Tên cô bé là Sarah. Cô không nói gì với Ark lúc được cậu cứu bởi vì bị câm. Và khi tìm lại được một ít bình tĩnh tại khu cắm trại, cô giải thích tình hình của mình bằng cách dùng cây, viết chữ lên mặt đất.
Bố của cô bé là một người vẽ bản đồ và ông đã vẽ rất nhiều vùng khi đi du lịch khắp lục địa. Khi nghe có một tàn tích chưa được khám phá tại Giran, ông lập tức đến đó để điều tra. Tuy nhiên, có một nhóm cướp đang náu tại nơi ấy.
Là một người vẽ bản đồ, ông có rất nhiều kinh nghiệm và kĩ thuật để tránh quái vật khi di chuyển từ vùng này sang vùng khác. Tuy nhiên, ông không thể trốn thoát khỏi kĩ thuật dò của bọn cướp. Sau cùng, ông bị bắt nhưng vẫn khôn khéo giấu đi con gái mình và cô gái sẽ quay trở về Giran, tìm người giúp đỡ.
‘Wahhhhh, vậy đó là điều đã xảy ra. Và sau đó lại còn có thêm cả lũ Troll nữa’ Sid gật đầu, đôi mắt ngấn lệ.
|
- Em cầu xin anh. Làm ơn. Ông đã bị bắt giữ bốn ngày liền rồi. |
‘Tất nhiên là chúng ta phải giúp rồi. Đúng không Ark – nim?’. Sid quay đầu nhìn vào Ark.
Sau khi nhìn Sarah, cậu hoỉ ‘Thế địa điểm ở đâu?’.
Song, Sarah lại tiếp tục vẽ trên nền đất.
‘Đó là Khu Vực Đá Nâu, tọa lạc trên ranh giới của vùng Giran’.
Ark ngay lập tức mở cửa sổ thông tin và kiểm tra về bản danh sách tội phạm cậu đăng kí từ trước.
‘Đúng như mình nghĩ. Không có thông tin nào về nhóm cướp tại khu vực Đá Nâu cả’.
Ark đã nhận sạch danh sách nhóm cướp bị truy nã trên bảng thông cáo của Giran nhưng vẫn không tìm ra bất kì gợi ý nào trong quá trình thực hiện nhiệm vụ mặc dù đã quét sạch hơn 70% khu vực. Băng cướp cuối cùng cần tiêu diệt lại không phải là toán cướp ở khu vực Đá Nâu. Vậy thì, chỉ còn một câu trả lời duy nhất: toán cướp đã thực hiện phi vụ trộm Heartsoul Bead không phải là băng cướp bị truy nã.
‘Đúng rồi. Tại sao mình không nghĩ về điều này sớm hơn? Khi tìm thông tin về băng cướp liên quan tới nhiệm vụ. Mình thậm chí không xét đến yếu tố chúng có bị truy nã hay không’.
Ark cuối cùng cũng đã hiểu quá trình suy luận của mình đã sai. Nhóm cướp bị truy nã sẽ biến mất mãi mãi khi bị một người chơi săn được. Khi đó, sẽ xuất hiện một nhóm cướp khác thế chỗ nhưng nhóm cướp mới này sẽ khác với nhóm bị tuyệt diệt. Có thể là những băng cướp Ark tiêu diệt từ trước đến giờ chỉ là những băng cướp mới.
Thế nhưng, Heartsoul Bead đã bị đánh cắp cách đây một năm trước.
‘Trong New World, mình không thể lấy gợi ý từ những Npc mà không có một mối quan hệ nhất định. Nghĩa là, nhóm cướp trộm Heartsoul Bead đã tồn tại được một năm. Chúng không bị truy nã bởi vì không có bất kì hoạt động nào gây hại trước đó và cũng như sau này. Không ai biết tung tích chúng ở đâu.
Đây là một câu chuyện đơn giản khi suy nghĩ kỹ.
Không đời nào một băng cướp có thể bị những thợ săn tiền thưởng như Ark đây tiêu diệt lại nắm giữ một gợi ý liên quan tới nhiệm vụ. Điều đó nghĩa là Ark chỉ mới có dọn sạch những băng cướp không liên quan tới nhiệm vụ trong những ngày nay.
‘Đây có thể là một cơ hội. Một băng cướp ẩn…có khả năng rất cao. Hơn nữa, không kể hình thức có thế nào, đây dù gì cũng là một nhiệm vụ được Npc giao cho. Dù không mong được phần thưởng lớn vì Npc là những người đi du lịch bụi, mình không có lí do nào để từ chối’.
Đó là khi Ark sử dụng não mình tư duy cho thật nghiêm.
Vì Ark mất một lúc rồi mà vẫn chưa trả lời, Sid nói với giọng giận dữ. ‘Ark – nim, cậu sẽ không đời nào làm lơ nó đúng chứ?’.
‘Kekekeke, tất nhiên ngài ấy sẽ bỏ. Master là người không làm những việc không đào ra tiền’.
‘Cái…cái gì?’.
‘Vậy thì tại sao người mà Dedric này gọi là chủ nhân, lại đi giúp cái con bé bẩn thỉu kia cơ chứ?’.
‘Im đi. Đồ con dơi không có trái tim’.
‘Dơi? Ta là Ngài Dedric, một quý tộc của Netherworld’.
‘Qúy cái mông tao, mày chỉ là một con dơi thôi’.
‘Thằng khốn, muốn chết ngay đó hả?’.
‘Hử? Mày nghĩ tao sợ mày à?’.
Dedric và Sid bắt đầu trừng nhau và gầm gừ.
‘Đủ rồi Dedric, Sid, cả cậu cũng thế’.
Ark thét lên với bọn chúng sau đó, nở nụ cười chân thành với Sarah. ‘Đừng lo. Anh không thể giả vờ làm lơ khi nghe được câu chuyện của em’.
‘Ể?? M-Master? Nhìn đi, nhìn kìa! Tại sao người lại muốn giúp cái con bé nghèo rách mồng tơi thế kia?’.
‘Im ngay’.
Sid nhanh chóng bịt miệng Dedric và nhìn Ark bằng biểu cảm ấn tượng ‘Wooooo…Ark – nim. Tớ thật sự rất cảm động. Vậy là Ark – nim hóa ra cũng có cảm xúc cơ đấy’.
Sau khi nghĩ về nó, cậu thấy cái cụm đó có gì lạ lạ.
‘Thế từ trước tới giờ, cậu nghĩ như thế nào về tớ?’.
‘Một kẻ bần tiện không có lòng nhân’ giọng của Sid đột nhiên nhỏ xuống hết cỡ khi cậu ta quay đầu đi hướng khác.
Thậm chí cậu ta luôn cười và cảm ơn Ark cùng lúc với cái khuôn mặt trông ngây thơ ấy, Sid thật sự nghĩ về cậu như thế trong tim sao? Đúng như Ark nghĩ, không ai có cậu có thể tin tưởng được trên thế giới này cả’.
Tuy nhiên, Sid nhanh chóng mỉm cười và lắc đầu ‘Nhưng không phải thế nữa’.
‘Cảm ơn. Cậu làm tôi xúc động lắm đấy’.
‘Thôi mà, đó chỉ là trò đùa thôi. Cậu nghĩ mình sẽ thực sự nghĩ về cậu như thế sao?’.
‘…..’.
Khi Sid cứ nịnh Ark và cười nhăn nhở, Sarah bật cười. Khuôn mặt của Sid bỗng nhiên đỏ ửng và ho ra vài tiếng vì cậu thấy nụ cười của Sarah rất đáng yêu.
‘A hèm, nếu quyết định rồi thì hãy đi nhanh. Chúng ta không biết được bố của Sarah còn trụ được bao lâu. Sarah, nếu là Ark, cậu ấy chắc chắn sẽ giải cứu bố của em an toàn.
|
- Thật ư? Anh sẽ giúp em? |
Sarah nhìn thẳng vào Ark bằng đôi mắt mở thật to để xác nhận quyết định của cậu.
‘Ừ..nếu ông ấy còn sống, anh nhất định sẽ đưa ông trở về’.
|
- Cảm ơn, cảm ơn anh nhiều lắm. |
Sarah cúi đầu xuống, đôi mắt em ngấn lệ.
Ding! Và cùng lúc đó, một tiếng âm và nhiệm vụ hiện lên.
|
Giải cứu bố của Sarah |
|
Bạn đã cứu sống cô gái khỏi lũ Troll của khu rừng đen. Ý định tốt lành, ấm áp của bạn đã mở cửa trái tim của cô gái và cô đã chịu nói ra vấn đề của mình. Bố của cô, người đã cùng cô bé đi du lịch đã bị bọn cướp bắt cóc. |
|
Độ khó: E+ |
‘Hử? Một nhiệm vụ !’. Đôi mắt Sid mở lớn khi cậu bắt đầu lầm bẩm một mình
‘Chẳng phải cậu ta đã biết cô ấy sẽ cho nhiệm vụ rồi sao?’. Ark nhìn Sid, bối rối’.
Mặc dù Sid biết khá nhiều về game nhưng cũng không nghĩ đến việc một nhiệm vụ sẽ xuất hiện trong tình cảnh này. Song, vì là Thương Gia nên Sid thường nhận nhiệm vụ tại Thương Gia Hội hoặc tại các điểm giao dịch. Cậu ta chắc chưa có trải nghiệm gì về những nhiệm vụ thế này’.
‘Dù sao thì độ khó của nhiệm vụ là E+. Vì đây là nhiệm vụ cho tổ đội, nó sẽ không dễ. Nhưng mình đã làm một số nhiệm vụ cấp E+ trước đây rồi. Kỹ năng và cấp độ của mình đã tăng rất nhiều, mọi thứ sẽ ổn thôi’.
‘Sid, đi thôi’.
‘Ừ’. Sid đáp lời trong hứng khởi và giúp Sarah đứng dậy.
Đối phương là một Npc. Ark không hiểu được tại sao Sid lại nhìn cô bé với vẻ mặt ‘kỳ vọng và mong đợi’ như thế. Dù trong trường hợp nào đi chăng nữa, mắt của cậu chàng vẫn thật sáng khi nhìn vào Sarah.
**************************
‘Heaveee Hoo!!’.
‘Boom!’.
Gã Golem nặng hàng trăm ký lô bay lên và gã nhào xuống mặt đất.
Như cái trọng lượng nặng trĩu của nó, lượng sát thương nhận phải do cú rơi cực kì khổng lồ. Nó mất ngay 350HP ngay tức khắc, thân thể ánh lên màu đỏ và đang đi đến bờ vực của tử vong. Tuy nhiên, đòn tấn công không dừng lại tại đó, một thân thể ai đó đập ầm vào con Golem ngay khi nó đang cố đứng dậy.
Con Golem bị va đập mạnh vào mặt đất thêm lần nữa. Không còn tí HP nào, nó đã bị hủy diệt hoàn toàn.
‘HAHAHAHAHA, thôi nào, cái này dễ quá’.
Người đang cười ha hả kia, đang đứng trên thân con Golem đã gãy vụn, chính là cựu thanh tra, JusticeMan.
JusticeMan, người đã rất buồn và ức chế vì thất bại trong Event Quest, tìm ra một chỗ săn mới nhờ Ark.
Cái ngày sau khi Ark nhờ cậu Lãnh Chúa trẻ để mắt tới JusticeMan, JusticeMan liền đi đến gặp chàng.
‘Tôi đã nghe những chiến công quả cảm của ông thông qua anh Ark và Ngài Cross’.
‘Tôi chỉ làm những việc mình cần làm’. JusticeMan lịch sự đáp lời.
Một Npc rất trẻ nhưng tuổi tác không quan trọng với JusticeMan, người đã quen với xã hội phân cấp. Vì cậu ta là lãnh chúa của một vùng, cậu xứng đáng nhận được nhận được tôn trọng. Và Ark cũng đã khuyên ông rằng hãy cư xử cho phải phép trước mặt lãnh chúa.
‘Tôi biết rằng ông đã nỗ lực như thế nào để bảo vệ Jackson. Nhưng chiếu theo quy định, tôi không thể phân thưởng cho ông thứ gì đó cho ra hồn. Nên, mặc dầu tôi không thể thưởng vì những chiến tích ông đã làm cho Jackson, tôi vẫn có thể cho ông một ít lợi ích’.
‘Lợi ích?’.
‘Từ giờ trở đi, sử dụng căn tin và dịch vụ Blacksmith do tôi quản lý, chi phí sửa chữa trang bị và phần thức ăn sẽ rẻ hơn 50% so với việc mua tại các quầy trong làng. Tôi đã báo với họ về điều này’.
‘Thực à?’. JusticeMan hỏi lại, biểu hiện khuôn mặt ông tươi sáng hẳn ra’.
JusticeMan, người đàn ông không có bất kì khái niệm tài chính nào trong đầu, luôn phải vật lộn với chi phí thức ăn và sửa chữa. giờ đây, Ông được nhận tới 50% discount.
Nhưng JusticeMan vẫn thở dài với vẻ ray rứt. Ông đã đạt cấp 45, nên giờ đây, cố gắng luyện level ở Jackson tại các khu vực săn thì rất khó. Nhận được một món quà nhưng vậy khi mình gần rời đi…
Chàng lãnh chúa trẻ cười, nói ‘Tôi thực sự không hiểu tại sao những người ngoại quốc lại gắng sức tìm những quái vật ngày càng mạnh hơn. Well, nếu đó là cách các người sống, thì cũng không trách được. Mặc dù vậy, nếu với cái lí do như thế, ông không cần phải rời Jackson đâu’.
‘Hả?’.
‘Thú thật thì, có một số nơi cực kì nguy hiểm tại Jackson mà chỉ có quân lính mới có thể được phép ra vào. Những tàn tích anh Ark và bố của tôi đến trong quá khứ là một trong những vùng như thế. Tất nhiên, những khu ấy bị đều bị hạn chế truy cập. Nếu ông muốn, tôi có thể cấp phép đặc biệt cho ông vào những vùng ấy.
Trong New World, không chỉ có mỗi Jackson mà còn Giran, hay tất cả các vùng khác đều có những ‘cấm khu’. Chúng là những nơi không được công khai trong quần chúng vì một số lí do nhất định. Để vào được những nơi ấy, người đó cần phải thỏa mãn một số điều kiện nhất định. Lấy ví dụ tại Jackson, chìa khóa để tháo dỡ hạn chế ấy chính là Event Quest.
Vì thế, khu mà Lãnh chúa cho phép JusticeMan đi vào, đó chính là Hắc Lâm và vùng bị hạn chế ấy được gọi là Mục Rữa Lầy, nơi bon quái vật tầm cấp độ 30 – 60 xuất hiện.
‘Đầu tiên, hãy cố gắng nhận kinh nghiệm chiến đấu tại nơi ấy. Sẽ có lúc ông cần nó…’. Chàng lãnh chúa trẻ nói với ông, nở nụ cười tinh tế như thể cậu đang lo lắng điều gì.
Dù sao đi nữa, nhờ thế mà JusticeMan được độc quyền săn tại một nơi mà những người chơi khác hoàn toàn không đến được.
Và có lẽ bởi vì nó là khu vực hạn chế, nên Mục Rữa Lầy ngập tràn quái vật. Nhưng, thế có phải là hết đâu. Quái vật cũng rơi ra những món đồ thiết yếu. Thậm chí cứ mỗi ba con quái, ông sẽ nhận được một trang bị, cứ mỗi hai ngày, một Magic Item sẽ rơi ra. Ngoài ra, chi phí sửa chữa trang bị và thức ăn chỉ tốn có một nửa, vàng mau chóng trở nên đầy trong túi của ông.
JusticeMan nhìn, thoả mãn bởi những trang bị ông nhận được.
|
Studded Knuckles |
|||
|
Loại Vũ Khí |
Knuckles |
||
|
Sức Công |
12 ¬ 15 |
Độ Bền |
14/40 |
|
Khối Lượng |
10 |
Hạn Chế |
Level 45 hoặc Cao Hơn |
|
Một Knuckles được sử dụng bởi một võ thuật sư nổi tiếng. Phần da vải dày, chắc cùng phần sắt đặc được chèn áp vào tay để tăng cao sức sát thương và đồng thời bảo vệ tay. |
|||
|
Option: Những kĩ năng liên quan tới Tay (Thủ, Chưởng, Chỉ) tăng 20% sát thương. |
|||
|
Comfortable Trunk |
|||
|
Loại Giáp |
Nội Y |
||
|
Kháng Vật Lý |
20 |
Độ Bền |
28/60 |
|
Khối Lượng |
5 |
Hạn Chế |
Level 50 |
|
Một loại giáp phục từ phía nam, trông có vẻ rất thoải mái. Được cắt đáy để thuận tiện cho di chuyển. Tuy nhiên, nếu người nào không quen với những thứ quần áo thế này, họ có thể thấy nó rất kinh khủng. |
|||
|
Option: |
|||
Những thứ vật phẩm này đều là những món ông kiếm được từ trong đầm lầy. JusticeMan không suy nghĩ gì cả mà tuỳ ý mang vô số những trang bị như nội y cùng với áo thun không tay (áo ba lỗ). Sau cùng, ông trông rất kinh nhưng điều đó chẳng làm JusticeMan bận tâm. Dù gì đi chăng nữa, trong cuộc sống thực, ông cũng chẳng khác mấy so với trong này.
‘Huhuhu…nghĩ đến việc mình có thể độc quyền săn bắn tại nơi đây. Những người dân làng bên cạnh có biết về nơi này không nhỉ? Mình được nhận rất nhiều lợi ích từ Ark’.
‘Chết tiệt ông đi. Nếu ông có thời gian thì hãy đến giúp bọn này với’.
Một giọng giận dữ vang lên.
Quay đầu tới hướng kêu, ông thấy có một số người chơi bị hai con Golem truy đuổi.
Họ là những người mà JusticeMan kéo vào trong game. 1401 đến 1410. Những người chơi sử dụng số thứ tự tù của mình là tên nhan vật của họ trong game.
Dạo đầu, ông dẫn ba mươi người chơi đến đây. Thế nhưng họ đều tản ra dần dần và chỉ còn một Roco là ở lại cùng với đám người tù này.
Làm việc như chết từ level 45. JusticeMan cuối cùng cũng đã đạt tới cấp 55. Tuy nhiên, xét cấp độ trung bình của họ thì chỉ có 35 mà thôi. Họ đến đây khi chỉ mới có level 20, và đã tăng 15 cấp nên thành 35. Nhưng, để họ tiêu diệt một con Golem cấp 60, đó là điều bất khả thi.
‘Vui lên đi mọi người. Đất mẹ là bạn của các người, bà sẽ luôn bảo vệ mọi người’.
Khi nhóm bắt đầu bị tấn công, Roco lấy ra cây đàn Hạc và chơi bài ‘Khúc Ca Của Sự Chở Che’, tăng chỉ số phòng thủ. Khi ấy, những viên sỏi từ mặt đất trồi lên và bao lấy thân thể của nhóm, chỉ số phòng thủ đã được tăng lên.
‘Ồ…đó là em Roco đáng yêu của chúng ta’.
‘Bọn anh chỉ có thể dựa vào em’.
‘Cái ngài Boxer-Short ấy chỉ có cơ bắp trong não, ông ta chỉ biết chiến đấu’.
Bọn họ vây quanh Roco và cổ vũ cho cô ấy.
‘Những lời của cậu, số 1403, ta sẽ nhớ đấy’.
‘Ôi chết, tai lão sao thính thế’.
Ngay khi JusticeMan gia nhập, tình huống ngay lập tức đổi thay.
Con Golem lại bay lên trong không trung như một chiếc lá sau khi bị con khỉ quẩy tay.
JusticeMan chỉ có 55 level, nhưng sức mạnh của ông tương đương với một người chơi cấp 68.
Đó là hiệu ứng của cái chỉ số ăn gian ‘Justice’.
Justice là một chỉ số cực hiếm sẽ làm tăng tất cả các chỉ số còn lại theo mức điểm mà nó có khi ông gia nhập cuộc chiến của bất kì ai với tư cách là một Helper.
Hiện tại, JusticeMan có 13 điểm Justice và hiệu ứng của nó tương tự với một người nhận được 13 cấp độ. Hơn nữa, bản thân là một võ sư với vô số kinh nghiệm thực chiến. Một con quái vật level 60 kia, thực không đáng để ông chiến đấu.
JusticeMan hét vào số 1406 khi con Golem gần đến cửa tử.
‘Đợi một lát, tôi sẽ ở đó để cướp ngay’.
Số 1406 lao đến con Golem và nhanh chóng di chuyển đôi tay điêu nghệ của mình.
[Bạn đã trộm được ‘Iron Ore’ từ con Golem].
Nhóm người cựu tù này đều có những kĩ thuật trong đời thực của họ, và tại đây, trong New World, họ tiếp tục học được những kĩ năng tương ứng với chuyên môn trong đời thực. Một trong số họ, một cựu tội phạm cực thạo móc túi, kỹ năng của 1406 là ‘Pickpocketing’, một skill cho phép trộm một vật phẩm từ quái vật gần chết.
‘Được rồi, giờ giết nó đi’.
Số 1406 cười nhăn nhở, trong tay cầm một quặng sắt, con Golem cuối cùng cũng trở về với đất mẹ. Con khác cũng chết sau khi bị tấn công tổng lực. Trong khi chờ lượng máu hồi phục sau khi giết quái vật, Roco do dự nói.
‘Em…em nghĩ mình nên đi. Đã đến giờ làm rồi’.
‘Ehh? Tới lúc rồi hả?’.
‘Ahhh…Không vui tí nào khi cô gái duy nhất trong bọn rời đi’.
‘Cứ nghỉ việc và chơi game đi. Bọn anh sẽ cấp lương cho em luôn’.
Những người cựu tù lầm bầm với vẻ nuối tiếc.
Roco không thể chơi nhiều bởi cô còn bận việc học, lẫn cả đi làm. Mặc dù vậy, cô đã có thể luyện tới cấp 30 là nhờ nhóm người này đã giúp cô rất nhiều sau mỗi lần đăng nhập.
‘Hhoohhooh, em sẽ lại đăng nhập trong khoảng giờ này vào ngày mai’.
‘Không trách được. Vậy chúng ta hãy quay trở lại Jackson, vì cũng cần phải sửa trang bị nữa’.
Sau khi dùng xong một ngày tuyệt vời, JusticeMan và nhóm cựu tù quay trở lại Jackson bằng những bước chân nặng trĩu. Khi ông chuẩn bị đi đến nhà rèn của Lãnh Chúa, Ngài Cross đột nhiên xuất hiện.
‘Thưa ngài, ngài đến thật đúng lúc. Lãnh Chúa đang tìm ngài đấy’.
‘Lãnh chúa? Có việc gì xảy ra à?’.
‘Tôi cũng không biết cụ thể chi tiết’.
‘Hiểu rồi, ta sẽ đến đó ngay. Này, lũ kia, xếp hàng và đừng có mà gây rối’.
Sau khi cảnh báo những anh chàng cựu từ, JusticeMan cùng Cross đến gặp lãnh chúa. Cậu Lãnh Chúa Trẻ, người đang lục lọi mấy cái giấy tờ một lúc lâu, cất tiếng chào họ.
‘Ah..JusticeMan, ông đến thật đúng lúc’.
‘Có chuyên gì xảy ra hả?’.
‘Không có vấn đề gì hết. Hãy ngồi xuống và nói chuyện tí nào’.
Chàng lãnh chúa gợi ý ông chọn một chỗ ngồi và ngồi xuống trước mặt ông. Cậu ta nở nụ cười giống hệt như lúc gửi ông đến Mục Rữa Lầy.
‘Ông vẫn chưa chọn nghề đúng không?’.
‘Ừ..đúng rồi’.
‘Hmmm..Tốt. Ông có còn nhớ lúc tôi nói rằng hãy cố gắng thu thật nhiều kinh nghiệm không?’.
‘Ừ..tôi nghĩ vậy’. JusticeMan không có trí nhớ tốt cho lắm.
Chàng lãnh chúa trẻ gật đầu như thể điều đó không thành vấn đề và tiếp tục nói.
‘Có một thứ tôi đã nghĩ đến từ lâu. Jackson là nơ tập trung rất nhiều người ngoại quốc vì địa thế của nó. Có thể, ông cũng biết vì ông có rất nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này đúng không? Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều những quái vật chưa rõ lảng vảng trong khu vực xung quanh. Rất khó cho những người ngoại quốc, chân nước chân ráo tới đây, chưa nắm rõ được những luật lệ của vùng và quái vật xung quanh đây’.
‘Tôi hiểu hết những khó khăn hiện có.’. Vì JusticeMan là cựu thanh tra, ông có thể nắm bắt rất nhanh những vấn đề liên quan tới phạm trù này.
‘Vì vậy, tôi muốn thành lập một Hội Đồng Nhân Dân, có thể hành động và di chuyển chủ đồng hơn các binh sĩ của Jackson, giúp kiểm soát lãnh thổ. Hay nói cách khác, giống như quân đội vậy. Tuy nhiên, vào lúc trước, tôi không thể tìm được những người thích hợp cho vị trí này chỉ khi anh Ark giới thiệu cho tôi về ông. Sau khi quan sát, tôi nhân ra rằng ông là một người đàn ông có đầy ý thức công lý trong mình. Nên tôi muôn phó thác vân đề này. Ông nghĩ sao?
‘Một..một quân nhân? Cậu đang nói về Cảnh Sát sao?’.
‘Cảnh sát? Đó là từ mà người ngoại quốc dùng để nói về lực lượng dân quân sao?’. Chàng lãnh chúa nghiêng đầu trước cái từ lạ lẫm kia.
JusticeMan không còn sáng suốt để nhận ra được câu hỏi của cậu ta nữa.
‘Cảnh sát…’.
Chỉ nghe thôi mà cũng đã khiến ông thấy run lên. Những đêm thức trắng cùng các lần đi trực đêm. Cuộc chiến với tội phạm, cướp, bị thương, cấp cứu…Nhìn lại, sẽ không hề có bất cứ cái kí ức nào cho tốt cả.
Tuy nhiên, JusticeMan sống là vì ý thức công lý, nghiệp vụ của ông là một Thanh Tra, đó là ý nghĩa cuộc sống của ông. Vậy nên khi bị ép từ chức với uế danh do bắn người, mặc dù kẻ ấy lúc đó lại đang uy hiếp một người khác, cả thế giới, bầu trời xung quanh dường như sụp đổ với ông. Đó là thứ chúng ta sẽ gọi là ‘Cảm giác trở thành một sản phẩm lỗi, vô dụng cho xã hội’.
Nhưng giờ đây..có một người đang cần ông lúc này. Một lãnh chúa trẻ cần ông để duy trì trật tự an ninh. Mặc dù chỉ là một trò chơi, nhưng JusticeMan cảm thấy, cuối cùng ông đã tìm ra được nơi mà mình thuộc về.
‘Tôi sẽ làm. Không, làm ơn hãy để tôi làm’.
‘Ahhh…Từ từ đã. Đây chưa phải là thứ được thu xếp hoàn hảo’.
‘Hử?’.
‘Mặc dù gọi là quân dân, nhưng đây vẫn là tổ chức mà tôi sử dụng quyền hạn của mình để lập ra và hội đồng nhân dân này cũng mang một thẩm quyền nhất định. Nên tất nhiên, ông cần phải có những tiêu chuẩn tương đương với nó để nhân dân và quý tộc chấp thuận.
‘Vậy sao? Thế tôi nên làm gì?’. JusticeMan lo lắng hỏi.
‘Ông đã cho mọi người thấy được mình có thể đương đầu với quái vật, đó là điều quan trọng nhất. Những thứ còn lại chỉ để tạo ra một kết quả chắc chắn hơn, mà có thể được mọi người công nhận. Xét điều đó, tôi có một giải pháp để ông chứng minh năng lực của mình’.
Chàng lãnh chúa chuyền bức tờ rơi tới JusticeMan. Đó là một quảng cáo về đấu trường Silbird tại thủ đô của vương quốc Schudenberg.
‘Ở đó, luôn luôn có những trận đấu diễn ra. Mỗi lần thắng sẽ được một điểm. Và khi có được một lượng điểm nhất định, người đó sẽ có tên trong các tờ báo được phân phối mỗi tháng. Không quan trọng là giải đấu solo hay tổ đội. Ông phải nâng cao điểm đủ để có tên mình trong tờ báo ấy. Ông hiểu chứ?
Kết luận là, nếu ai đó được báo đăng tên thì sẽ được công nhận.
‘Đấu trường…cảnh sát’! JusticeMan nhìn vào tờ rơi với đôi mắt rực cháy.
Một cơ hội hiếm có. Đây thực sự là một cơ hội hiếm có. Judo là lẽ sống của JusticeMan, cùng với nghiệp vụ Thanh Tra của ông. Tuy nhiên, giải đấu võ thuật Judo mãi là giấc mơ xa vời với ông vì bị chấn thương chân. Nhưng trong New World, thứ thực tế ảo mà con thực hơn cả hiện thực. Những kì đại hội võ thuật cũng tồn tại. Một lần nữa, ông lại có thể thắp lên niềm đam mê đã tàn.
‘Huhuhuh’.
Tiếng cười rỉ ra từ đôi môi khô sạn của ông. Chàng lãnh chúa trẻ đột nhiên thấy lo vì phản ứng bất ngờ này.
‘Ê ê này, ông ổn cả chứ?’.
‘Ừ..tôi ổn. Không, thực chất tôi đang thấy rất tuyệt. Tôi sẽ đi ngay sau khi mình sẳn sàng. Bất kể con quái vật nào dám ngán đường tôi, tôi sẽ đến Selibird và quay trở về sau khi nâng tầm uy tín của Jackson.
JusticeMan cầm tờ rơi và rời đi.
‘Vệ Quân?’.
Nhóm người cựu tù hỏi lại ông bằng những khuôn mặt ngớ ngẩn sau khi ông giải thích tất cả cho bọn họ. Nhưng biểu hiện ấy chỉ thoảng qua thoáng chốc. Họ đều để lộ thái độ trông giống hệt JusticeMan và cười.
‘Nghĩa là…Chúng ta sẽ trở thành cảnh sát sao?’.
‘Đúng rồi. Cảnh sát nghĩa là công lý. Đây là giai đoạn bắt buộc tham gia trong chương trình cải tạo của các người. Có đứa nào phản đối không?’.
Đáp lại câu hỏi của JusticeMan, bọn họ chỉ biết ngớ người nhìn nhau.
Bị gán mác là tội phạm, họ luôn luôn nhận những cái nhìn lạnh ác từ phía mọi người dẫu có đi đâu. Nhưng họ gây tội không phải vì họ muốn, đó là vì cái ăn, cái sống hàng ngày. Thế nhưng, sâu thăm trong tim họ, luôn nồng cháy một nguyện ước trở thành một người có ích và tự tôn hơn. Vì thế, họ đồng ý chấp nhận chương trình cải tạo của JusticeMan. Nhưng để có thể vượt qua mọi khoá và trở thành cảnh sát thẳng luôn ngay tức khắc…đó là một giấc mơ không tưởng dù cho có chết và tái sinh lại lần hai.
Mặc dù chỉ là trò chơi, New World là tựa game thật đến nỗi nó có thể hoàn toàn thay thế được hiện thực. Npc không khác người thật một tí nào, dù cho cách nói, cách ăn hay cách suy nghĩ. Được trở thành một viên cảnh sát trong thế giới như thế…Thật không có lí do gì để chối từ.
‘Không!’. Cả nhóm cựu tù nhất trí.
Song, JusticeMan và bọn họ chuẩn bị mọi thứ cần thiết để khởi hành ngay. Ngày hôm sau, khi Roco đăng nhập vào, họ liền rời đi, hướng đến thành phố Silbird, thủ đô vương quốc Schudenberg.
‘MỤC TIÊU CỦA CHÚNG TA LÀ ĐẠT HẠNG NHẤT ĐƠN CHIẾN VÀ ĐỘI CHIẾN’.
‘OUUUUUUUUUU’. Cả nhóm hào hứng, đồng thanh hét to.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận