Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Anh Giống Như Thần Linh Hạ Phàm (Dịch)
  4. Chương 53: Để ông ta cấp cứu lần nữa

Anh Giống Như Thần Linh Hạ Phàm (Dịch)

  • 365 lượt xem
  • 1047 chữ
  • 2021-12-14 18:14:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mưa mùa đông càng lúc càng lớn, không hề có dấu hiệu ngớt đi.

Vân Mạch xuống xe, giẫm lên vũng nước, chạy vào sảnh bảo vệ của Cục Cảnh sát.

Cảnh sát đang trực chào anh: “Đội trưởng Vân.”

Ống quần của Vân Mạch bị nước mưa thấm ướt, dính vào cẳng chân.

Hơi lạnh thấm vào người, anh cong môi nở nụ cười.

May mà anh bảo cô nhóc kia về rồi, nếu không thì sẽ lạnh co người cho mà xem.

“Có ô không?” Vân Mạch hỏi.

“Có, để tôi lấy cho anh.” Cảnh sát trực ban cúi người, lấy một chiếc ô dưới gầm ghế lên.

Tia chớp xẹt qua nền trời, không hiểu sao Vân Mạch lại thấy bồn chồn: “Cô gái chụp ảnh trong đội đi từ lúc mấy giờ?”

Lâu như thế rồi mà cô không trả lời tin nhắn, đúng là vô tình.

Cảnh sát trực ban đưa ô cho Vân Mạch: “Đội trưởng, tôi vừa tới thay ca nên không nhìn thấy.”

Vân Mạch cầm ô rồi bật lên. Anh “ừ” một tiếng, sau đó bước vào màn mưa.

Trong sảnh phá án.

Vân Mạch cởi chiếc áo ướt ném lên mặt bàn, đi rót một cốc nước nóng. Chiếc khăn quàng cổ của Thư Diên trên giá treo mũ áo đập vào mắt anh.

Cô sợ lạnh như thế, sao về lại không mang theo khăn quàng?

Để quên à?

Hay là cô vẫn chưa về?

Vân Mạch đặt cốc nước xuống, gọi mười mấy cuộc điện thoại mà không có ai bắt máy. Anh mở cửa đi ra ngoài.

Lúc đi qua đại sảnh, bên trong ồn ào nhốn nháo. Vân Mạch nhíu mày, rảo bước đi qua.

Có người ở phía sau hô: “Cục trưởng Lâm đi đâu rồi? Suốt một buổi chiều không thấy đâu, có cần bản báo cáo nữa không vậy?”

Trong phòng giám sát, Vân Mạch sầm mặt bước vào.

Cảnh sát nhân dân nói: “Đội trưởng Vân, xem trong video camera thì không thấy cô gái nào ra ngoài. Có khi nào cô ấy đang trú mưa ở đâu đó trong Cục Cảnh sát không?”

“Đổi sang đại sảnh khác.”

Cảnh sát nhân dân dừng di chuột. Video dừng lại ở hình ảnh Thư Diên cầm ô đi về phía sân huấn luyện.

Vân Mạch đội mũ cảnh sát lên, tới đại sảnh hỏi người khác: “Bao lâu rồi không thấy Cục trưởng Lâm?”

Người kia đáp: “Ai biết được. Cả buổi chiều không thấy đâu, không biết chết ở cái xó xỉnh nào rồi.”

Người đó còn chưa dứt lời, Vân Mạch đã đội mưa chạy ra ngoài.

Người đằng sau hô lên: “Đội trưởng Vân, trời mưa to như thế, anh đi đâu vậy? Cứ kệ Cục trưởng Lâm đi, ông ta lại rúc đi đâu trốn việc ấy thôi.”

Quan hệ giữa Vân Mạch và Cục trưởng Lâm tốt như thế từ khi nào vậy?

Người đó giậm chân: “Lấy hai chiếc ô cho tôi.”

Sân huấn luyện gồ ghề, không cẩn thận là sẽ đạp vào vũng nước.

Nước mưa chảy từ mái tóc xuống trán, lọt vào trong mắt, mang theo gió lạnh thấu xương.

Vân Mạch không để ý được nhiều như thế. Anh giơ ống tay áo lau nước mưa trên mắt, nhìn thấy một chiếc ô quen thuộc ở cửa nhà kho bỏ hoang.

Anh yên tâm hơn một chút.

Vân Mạch đẩy cửa vào.

Mùi máu tươi nồng nặc phá tan tất cả, ngược gió xộc vào mũi. Dưới ánh đèn lắt léo, Thư Diên nằm trên mặt đất, màu môi tái nhợt.

Bên cạnh cô là một vũng máu đã khô, bốc lên cái mùi khiến người ta buồn nôn.

Bàn tay trái trắng nhợt của cô dính đầy máu, không biết là máu của cô hay là máu của người khác.

Đến nhiều năm sau, thậm chí là cả đời này, mỗi khi nhớ lại cảnh ấy, Vân Mạch đều không nén được sự sợ hãi.

Cũng chính vào giây phút ấy, anh mới phát hiện ra, đối với anh, cô không còn là một người bình thường như bao người khác nữa.

Hành lang bệnh viện hỗn tạp đủ mọi âm thanh, khiến người ta cảm thấy chói tai, cảm xúc bực bội.

Tiếng bác sĩ trò chuyện với y tá, tiếng đi đường loẹt xoẹt, tất cả đều kích thích thần kinh của Vân Mạch.

Sau khi kiểm tra, bác sĩ cho hay trên người Thư Diên không có vết thương, chỉ có cánh tay sưng đỏ.

Kha Lam tiễn bác sĩ đi. Vân Mạch đang ở trong hành lang bước tới: “Cô ấy sao rồi?”

Anh không che giấu sự sốt ruột của mình. Kha Lam cười nói: “Bác sĩ nói là không sao, tỉnh lại là được.”

Chỉ có điều phải một thời gian nữa mới tỉnh. Xét nghiệm máu thì thấy trong máu của Thư Diên có thành phần của thuốc mê.

“Anh trông cô ấy giúp tôi, tôi đi mua ít đồ.” Mục đích của Kha Lam đương nhiên là để Vân Mạch vào đó với Thư Diên rồi.

Vân Mạch gật đầu: “Về sớm một chút.” Anh phải đi xử lý chuyện quan trọng hơn.

Kha Lam đi tới khúc cua thì gặp Giản Tiêu. Cô kéo cánh tay anh ấy xuống tầng dưới: “Anh Giản, tôi muốn đi mua đồ, anh đi cùng tôi đi!”

Không thể cắt đứt dây tơ hồng mà cô dắt mối được.

Giản Tiêu hiểu ý cô, để mặc cho cô kéo mình: “Được.”

Cạnh bệnh viện có một siêu thị, Kha Lam mua hai chiếc khăn mặt và một hộp thuốc.

Giản Tiêu trả tiền.

“Cảm ơn.”

Giản Tiêu nhẹ giọng nói: “Không cần, chuyện xảy ra trong đội chúng tôi, chúng tôi nên chịu trách nhiệm.”

“Ừm… Vậy thì coi như cảm ơn anh vì đã gọi tôi tới.” Kha Lam ngẫm nghĩ rồi cười nói.

Giản Tiêu mím môi, đôi mắt gợn sóng.

Vậy thì càng không cần phải cảm ơn, bởi vì anh có “âm mưu” nên mới báo cho cô.

“Phải rồi, tên đó còn sống không?” Người mà Kha Lam hỏi là Cục trưởng Lâm.

Nghe vậy, Giản Tiêu nhíu chặt lông mày, nhưng giọng nói vẫn nhẹ nhàng: “Không biết, chắc là vẫn đang cấp cứu.”

Mưa tạnh rồi. Ven đường còn có nước đọng, xe chạy qua là nước sẽ bắn lên.

Giản Tiêu khoác vai Kha Lam, kéo cô vào bên trong.

Kha Lam nhướng mày lên với anh, nghiêm túc nói: “Đợi ông ta tỉnh lại thì nói với tôi một tiếng.”

Nhìn ra sự nghi hoặc của Giản Tiêu, cô tiếp tục nói, như thể đang đùa giỡn: “Để ông ta cấp cứu thêm một lần nữa.”

Giản Tiêu cười rộ lên.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top