Chương 135:
Còn hai cái giới chỉ, một cái là Vương khí Phượng Hoàng Giới, hắn tặng cho Lâm Mộng Điệp xem như quà đính hôn, còn một cái là Thần khí trung phẩm Thời Gian Linh Giới, nói là hiếu kính mẹ vợ, nhưng ý nghĩa trong đó như thế nào, chỉ có hai người mới hiểu, hơn nữa trong hai giới chỉ đều có một Tinh Giới Truyền Tin, có thể liên hệ nhau bất cứ lúc nào.
Hồ Nguyên Vũ cười cười, chờ tin tức này truyền ra, thế lực liên minh của Lê Trịnh sẽ càng lung lay sắp đổ, những kẻ đã sinh ra thoái ý kia sẽ càng thêm quyết tâm cắt đứt liên quan với Nhị hoàng tử, thậm chí còn quay lại cắn ngược.
Chỉ cần để chúng phân liệt, như vậy sẽ càng dễ dàng lôi kéo, phân hóa, để chúng tự giết lẫn nhau, còn Dị Ma tộc, cấp độ kia còn chưa tới lượt hắn quản, đã có đám lão gia hỏa kia lo rồi.
Ba vấn đề trước khi rời kinh đều được giải quyết, nên tâm trạng của Hồ Nguyên Vũ rất thoải mái, tính tinh quái lại trổi dậy.
…
Lúc này Trần Thanh Di và Triệu Sang đang ở trong một mật thất dưới Vạn Bảo Các, trong phòng chỉ có ba người là Triệu Nhã, Trần Thanh Di và Triệu Sang, cả ba đang thương lượng sự tình Dị Ma tộc và cách ứng phó Nhị hoàng tử, đột nhiên sắc mặt của Trần Thanh Di hơi đổi, vì Tinh Giới Truyền Tin ở trong giới chỉ báo hiệu có tin nhắn truyền tới.
Nàng tò mò, rót thần thức vào xem xét là có chuyện gì, nhưng vừa nhìn, sắc mặt đã đỏ bừng quay đầu đi, Triệu Nhã thấy cử động của nàng khác thường thì hỏi:
- Tẩu tẩu, tẩu làm sao vậy?
Nàng vừa mới hỏi xong, Tinh Giới Truyền Tin của nàng cũng lấp lóe, báo hiệu có tin nhắn, đây là Phụng lão lúc nãy gặp bí mật giao cho nàng. Vừa nhìn thấy tin nhắn, sắc mặt của nàng cũng đỏ bừng, miệng nguýt một cái.
Triệu Sang nghi ngờ nhìn qua, không hiểu vì sao hai người lại đột nhiên đỏ mặt.
Trần Thanh Di cố lấy lại bình tĩnh nói:
- Không có gì, chỉ là vừa rồi vận công trị thương, có kinh mạch bị tắt nghẽn mà thôi.
Triệu Sang không tin lắm, nhưng lại không tiện hỏi nhiều, bởi vì hắn biết hai người đã hữu danh vô thực, nhất là khi nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay nàng, trong lòng hắn càng như rỉ máu, thầm nghĩ nhất định phải tìm cơ hội làm lành với nàng mới được.
Trần Thanh Di ngoài miệng nói không có gì, nhưng trong lòng lại thầm mắng Hồ Nguyên Vũ vô sĩ, hỗn đản, lưu manh, ác ma… nói chung lấy kiến thức mắng người nửa vời của nàng thì chỉ tìm được bấy niêu đó mà thôi.
Tinh Giới Truyền Tin lại không ngừng lấp lóe, Trần Thanh Di nhịn không được dò xét, sau đó lại mắng, chỉ thấy nội dung tin nhắn là:
- Bảo bối, ta nhớ nàng!
- Phu nhân, ta yêu nàng chết đi được.
- Con bồ câu bé nhỏ của ta, hãy bay tới chỗ ta đi, ta muốn ăn nàng.
- Sao nàng không trả lời, ta biết nàng đã xem, Tinh Giới Truyền Tin có tính năng báo tin nhắn đã được xem qua.
- Nàng còn không trả lời ta sẽ tức giận.
Trần Thanh Di không nhìn được nữa, dùng thần thức trả lời:
- Ngươi muốn cái gì đây?
- Ta nhớ nàng!
- …
- Mới xa nàng mấy phút mà như đã mấy năm rồi, tim ta không chịu được.
- …
Trần Thanh Di tức đến đầu bốc khói, miệng buồn nôn, chỉ muốn đập nát Tinh Giới Truyền Tin đi.
Ngược lại Triệu Nhã thì cười ngọt ngào, ánh mắt chứa đầy hạnh phúc.
- Nhã Nhã, phu quân nhớ nàng, lúc nào cũng nghĩ về nàng.
- Thiếp cũng nhớ chàng.
- Tiểu đệ của ta cũng nhớ muội muội của nàng lắm.
Triệu Nhã ngẩn ngơ, không hiểu hắn nói ai.
- Thiếp không có muội muội.
- Sao lại không có, nếu không có thì ta yêu nàng bằng cách nào?
Triệu Nhã sững người, đột nhiên hiểu ra ẩn ý của hắn, không khỏi mắng:
- Chàng thật vô lại, nói chuyện không đứng đắn gì cả, không có chút dáng vẻ của hoàng tử.
- Hừ, ta tâm sự với lão bà của mình, cần gì phải vờ ngụy quân tử.
…
Cứ thế, hai nữ nhân vừa bàn chuyện đại sự mà cứ như mất hồn, một người thì ngọt ngào thỏ thẻ với tình lang, còn một người thì tức bốc khói lặp lại mấy từ ác ma, vô sỉ, lưu manh…
Bên này, Hồ Nguyên Vũ lại vui như tết, không ngờ Tinh Giới Truyền Tin lại tiện lợi như thế, không khác gì zalo ở thế giới hiện đại, có cái này rồi, sau này tán gái sẽ dễ dàng hơn gấp trăm lần, thế nhưng hắn lại nghĩ tới một chức năng khác của Tinh Giới Truyền Tin, nếu như lợi dụng tốt… chỉ bất quá thứ này quá mắc, một cái tới 5000 điểm tạo hóa, tạm thời còn không cách nào áp dụng kế hoạch kia được.
Sau đó Hồ Nguyên Vũ lại đổi năm cái Tinh Giới Truyền Tin, hai cái là giành cho muội muội và mẫu thân, còn ba cái là cho mẹ con Thục phi nương nương.
Ngày hôm nay chỉ cách ngày học viện tuyển sinh ba ngày, nhưng bên Chư Thần Học Viện lại thông cáo thiên hạ, năm nay quy cách tuyển sinh cao hơn năm trước một bậc, giới hạn tu vi thấp nhất là Khai Minh kỳ.
Tin tức này vừa ra, thiên hạ chấn động, không hiểu vì sao tới gần sát ngày khảo hạch, Chư Thần Học Viện lại thay đổi quy cách, làm cho rất nhiều thực lực lớn trở tay không kịp.
Sau khi điều tra mới biết, thì ra Tử Tinh khư giới, nơi sản xuất Tử Tinh Quả, có tác dụng rất lớn cho tu sĩ Khai Quang kỳ của Chư Thần Học Viện xảy ra dị biến, nên cao tầng của học viện ra lệnh phong giới, Tử Tinh khư giới bị đóng, đồng nghĩa với số lượng Tử Tinh Quả tồn trữ sẽ giảm mạnh, học viện vì duy trì tài nguyên cho các học viên cũ tu vi Khai Quang kỳ, nên tạm thời nâng cấp bậc sát hạch, nếu không thu đệ tử Khai Quang kỳ vào, cũng sẽ không đủ tài nguyên cung cấp, ngược lại ảnh hưởng tới tiền đồ của đệ tử.
Nhận được tin tức, Hồ Nguyên Vũ không khỏi thở phào nhẹ nhõm, may mắn mình đã đột phá Khai Minh kỳ, nếu không lại trể một năm, không thể tới Chư Thần Học Viện tìm tiểu cô, tiểu di với Đường Hân Nhi rồi.
Sáng ngày hôm sau, Hồ Nguyên Vũ tới Phượng Hoa Cung tìm Hồ Yên Trần, tu vi của nàng đã tới Khai Quang trung kỳ, nhưng vì Chư Thần Học Viện tăng giới hạn tu vi, nên nàng chỉ có thể chờ lần khảo hạch năm sau.
Nghe Hồ Nguyên Vũ nói hắn đã đột phá Khai Minh trung kỳ, Hồ Yên Trần vừa hưng phấn vừa buồn phiền, hưng phấn vì nam nhân của mình thiên phú nghịch thiên, buồn vì lại phải sắp xa hắn, dù chỉ một năm thôi, nhưng lòng nàng vẫn không nỡ, thiếu nữ mới nếm qua tư vị tình yêu, ai muốn xa người mình yêu chứ?
Hồ Nguyên Vũ không ngừng an ủi nàng, nói đầy lời mật ngọt, tự nhiên không quên tặng cho nàng một chiếc không gian giới chỉ Vương khí và Tinh Giới Truyền Tin, sau khi biết được công dụng của Tinh Giới Truyền Tin, Hồ Yên Trần liền vui vẻ, thích thú không nỡ buông tay, sau đó hắn lại nhờ nàng đưa cho Hồ Nguyệt Nhi một cái, nếu không nàng lại khóc nhè đòi hỏi thì khổ, Hồ Yên Trần biết tính tình của muội muội, vì vậy không chút nghi ngờ nhận lấy.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận