Hiện tại tu vi của hắn đã đột phá tới Khai Minh trung kỳ, thần thức cấp 35 đỉnh phong, số lượng quy tắc đã hơn 6 vạn, muốn đột phá tới Khai Minh kỳ đỉnh phong, người bình thường chỉ cần số lượng quy tắc đạt tới 10 vạn, thần thức cấp 41, nhưng hắn chủ tu ba loại Hằng Cổ Chi Đạo, lại cần 30 vạn quy tắc mới được, độ khó là gấp 3 lần người khác.
- Chỉ còn tám ngày nữa là thời gian Chư Thần Học Viện khảo hạch tân sinh. Tranh thủ ở trong vòng một tháng, làm cho thực lực nâng cao một bước.
Tám ngày thời gian, ở trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp là 160 ngày, nếu không song tu, muốn từ Khai Minh trung kỳ, tu luyện tới Khai Minh hậu kỳ, độ khó quá lớn.
Đã như vầy, vậy thì tu luyện Lĩnh Vực Tuyệt Đối.
Hồ Nguyên Vũ lật lại kiến thức mà Tử Trúc giảng giải, bắt đầu toàn tâm nghiên cứu Lĩnh Vực Tuyệt Đối.
Cái gọi là Lĩnh Vực Tuyệt Đối, là lợi dụng Chí Tôn Hỗn Độn Thể đặc dị, lấy quy tắc Không Gian và Thời Gian làm cơ sở, dùng thân thể của mình làm trung tâm, hình thành một không gian độc lập với ngoại giới, thời gian ở trong đó trôi qua cũng sẽ chênh lệch với ngoại giới, còn nhiều ít thì tùy theo tu vi và tạo nghệ thời gian của hắn. Ở trong Lĩnh Vực Tuyệt Đối, hết thảy đều do Hồ Nguyên Vũ định đoạt, bởi vì hắn là chủ nhân của lĩnh vực này.
Người bình thường ở cảnh giới này là không thể nào làm được, bởi vì quy tắc không thể ly thể, thì làm sao hình thành lĩnh vực.
Một khi luyện thành Lĩnh Vực Tuyệt Đối, sức chiến đấu của Hồ Nguyên Vũ ít nhất tăng lên gấp ba, thậm chí càng thêm lợi hại.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Ngoại giới ba ngày, trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp là 60 ngày.
Sáu mươi ngày nay, tuyệt đại đa số thời gian Hồ Nguyên Vũ đều dùng ở tu luyện Lĩnh Vực Tuyệt Đối, cuối cùng hắn cũng luyện thành Lĩnh Vực Tuyệt Đối.
- Lĩnh Vực Tuyệt Đối!
Hồ Nguyên Vũ ngồi xếp bằng ở trong phòng, chân khí trong cơ thể vận chuyển.
Linh khí thiên địa hội tụ, quy tắc Thời Không từ trong cơ thể tràn ra, ngưng tụ thành Không Gian Chi Lực. Dùng thân thể của Hồ Nguyên Vũ làm trung tâm, hình thành một Lĩnh Vực Tuyệt Đối hình tròn bao trùm phương viên 10 mét.
Hồ Nguyên Vũ giống như bị bao vây ở trong một viên cầu, hết thảy sự vật ở trong viên cầu đều bị hắn khống chế.
- Lên!
Cánh tay của Hồ Nguyên Vũ hơi nhấc, một chiếc thánh đăng ở bên ngoài ba mét chậm rãi bay tới, lơ lửng ở giữa không trung.
Ba!
Đột nhiên thánh đăng rơi trên mặt đất, hoa văn tán loạn.
Lĩnh Vực Tuyệt Đối cũng nghiền nát theo, biến mất không thấy gì nữa.
- Hiện tại ta xây dựng ra Lĩnh Vực Tuyệt Đối vẫn quá yếu, phải tiếp tục tu luyện và củng cố. Hơn nữa ta cảm giác Lĩnh Vực Tuyệt Đối của ta tựa hồ còn mang theo Hắc Ám Chi Lực, chẳng lẽ còn có thể hòa những lực lượng khác vào Lĩnh Vực Tuyệt Đối sao?
Hồ Nguyên Vũ lần nữa kích hoạt Lĩnh Vực Tuyệt Đối, cẩn thận quan sát, quả nhiên phát hiện trong Lĩnh Vực Tuyệt Đối lưu động chút ít quy tắc Hắc Ám thật nhỏ.
Giờ phút này, một con muỗi không biết từ đâu xông vào Lĩnh Vực Tuyệt Đối, bay về phía Hồ Nguyên Vũ.
Hồ Nguyên Vũ mỉm cười, ý niệm trong đầu khẽ động.
- Ba!
Một hắc tiễn từ trong hư không ngưng tụ ra, giống như que tăm bắn lên người con muỗi, con muỗi bị đánh tan thành mây khói.
Hồ Nguyên Vũ lại phát hiện một diệu dụng, chỉ cần ở trong Lĩnh Vực Tuyệt Đối, nhãn lực và thính lực của hắn sẽ tăng cường mấy lần, có thể thấy rõ ràng cánh con muỗi vỡ thành từng mảnh, có thể nghe được tiếng gió nhỏ bé nhất.
Cái này là diệu dụng của Lĩnh Vực Tuyệt Đối?
- Quả nhiên như Tử Trúc nói, Lĩnh Vực Tuyệt Đối rất lợi hại, hiện tại ta mới chỉ đào móc không đến một phần mười diệu dụng của Lĩnh Vực Tuyệt Đối mà thôi.
Tuy Hồ Nguyên Vũ rất muốn tiếp tục tu luyện, tiếp tục đào móc kỳ diệu của Lĩnh Vực Tuyệt Đối.
Nhưng hắn còn không quên sự tình của vị Bạch Y Tiên Tử kia, cũng là lúc nên thả nàng rời đi rồi, nhưng trước khi thả nàng, tự nhiên phải thi triển chút thủ đoạn nhỏ, nếu không trong lòng nàng có hận ý với hắn, thì làm sao có thể chinh phục được nàng.
…
Đi tới phòng giam của Trần Thanh Di, Hồ Nguyên Vũ đẩy cửa đi vào, chỉ thấy vị Bạch Y Tiên Tử kia đang ngồi ở trước gương, thẩn thờ ngắm nhìn dung nhan mỹ lệ của mình ở trong gương, nhìn thấy Hồ Nguyên Vũ tiến vào, nàng cũng không có động tác, giống như người mất hồn ngồi đó.
Hồ Nguyên Vũ thở dài, xem ra không dùng chút thủ đoạn thì rất có thể nàng sẽ như Tử Trúc nói, tự vẫn quyên sinh, như vậy thì hắn sẽ ân hận cả đời.
- Phu nhân đang nghĩ gì vậy?
Vừa nói hắn vừa đi tới sau lưng nàng, ngắm nhìn tiên nhan khuynh quốc khuynh thành ở trong gương, trong lòng không khỏi có chút xao động..
Trần Thanh Di giống như không có linh hồn thản nhiên nói:
- Ta có thể nghĩ được chuyện gì sao…
Hiện tại trong lòng nàng rất loạn, vừa muốn quyên sinh để chấm dứt mối ô nhục này, lại vừa sợ một khi nàng chết, tiêu tiểu tặc kia sẽ không bỏ qua cho nữ nhi và gia tộc của nàng, nhưng nàng lại không phát hiện, trong bất tri bất giác, nàng lại quên mất mình còn có một phu quân phải quan tâm.
Hồ Nguyên Vũ thấy nàng như vậy, trong lòng cũng hơi có cảm giác tội lỗi, bất quá nghĩ lại tình huống lúc ấy, hắn lại lắc đầu, cả hai vốn là kẻ thù, đối phương tới ám sát mình, nếu không phải nhiệm vụ của Tử Trúc, thì hắn mới không đi để ý tới cảm thụ của địch nhân.
Nhưng hiện tại tình huống thay đổi, không chinh phục nàng không được rồi, nàng mà chết, hắn đi đầu tìm về khí vận đã mất, hơn nữa hắn cũng không nỡ bỏ qua vị tiên tử trời sinh mị cốt này.
Hắn không nói gì, chỉ thản nhiên cầm lấy lược trên bàn, cực kỳ ôn nhu giúp nàng chảy tóc.
Trần Thanh Di hơi kinh ngạc, không nghĩ tới hắn cũng có lúc ôn nhu như thế, nhưng nàng không nói gì, cũng không kháng cự.
Chuyện đến nước này, nàng còn có thể phản kháng cái gì, chỉ có thể tiếp nhận số phận mà thôi:
- Hôm nay điện hạ muốn qua đêm ở nơi này.
Hồ Nguyên Vũ tiếp tục chải tóc, không có trực tiếp trả lời vấn đề của nàng, mà là nói:
- Ngày mai ta sẽ đưa nàng và Triệu Sang xuất cung.
Trần Thanh Di không khỏi ngẩn ra:
- Ngươi là có ý gì?
Hồ Nguyên Vũ chải xong, kéo nàng xoay người lại, đưa tay lướt xuống gò má của nàng, vén vài sợi tóc lên, nhìn vào khuôn mặt quyến rũ kia nói:
- Chuyện này qua đi, chúng ta đều không thể quay đầu lại được, phu nhân đã nhìn rõ ràng tất cả chưa?
Trần Thanh Di đầu tiên là mờ mịt, sau đó rõ ràng ý của hắn, sắc mặt hơi trắng bệch.
- Vậy là phu nhân đã rõ ràng,
Hồ Nguyên Vũ hài lòng mỉm cười.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận