Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)
  4. Chương 16: Cạm bẫy

Ác Mộng Kinh Tập (Dịch)

  • 113 lượt xem
  • 1429 chữ
  • 2024-07-03 19:43:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cho đến tận khi Phàn Lực đã lên xe trước cũng phát hiện ra Giang Thành và tên mập không đi theo, mới quay người lại, ánh mắt nghỉ hoặc nhìn bọn họ.

Nhưng lúc này tên mập lại không có tâm tình quan tâm đến anh ta, bởi vì anh ta phát hiện ra hướng dẫn Trịnh trước mặt đang nhìn chằm chằm Giang Thành, sắc mặt đang trở nên càng ngày càng khó coi, ánh mắt cũng càng ngày càng căm hận.

Sau vài giây, cũng không thấy tài xế có động tĩnh gì, mà cửa xe đóng "sầm" lại một tiếng.

Tốc độ nhanh khiến tên mập giật bắn người.

Tiếp theo chiếc xe khách lao nhanh đi, chỉ để lại hai vết hằn sâu trên mặt đất.

"Không đúng! Không đúng!" Tên mập bị ánh mắt của hướng dẫn Trịnh làm cho khiếp sợ, toàn thân run rẩy không kiểm soát được, sau khi so sánh sự việc xảy ra với chị Noãn và tình hình hiện tại, anh ta giật mình hét lên: "Đây là cạm bẫy! Hướng dẫn Trịnh cũng không phải là người, là quỷ!"

Giang Thành không để ý đến tên mập, chỉ nhìn chiếc xe khách khuất bóng, cuối cùng khẽ nói: "Tạm biệt."

Trở lại biệt thự, Giang Thành đi thẳng đến cửa sắt dẫn lên tầng ba, tên mập mấy lần muốn hỏi Giang Thành vài vấn đề, nhưng đều không kịp mở miệng.

Giang Thành vươn tay, cửa sắt vậy mà lại mở ra.

Không phải là do Giang Thành đẩy cửa, mà là bên trong có một bàn tay vặn khóa cửa, sau đó mở cửa ra.

"Là cô!"

Khi cánh cửa mở ra, tên mập kinh ngạc kêu lên.

Trần Hiểu Manh xuất hiện sau cánh cửa vẫn là bộ dạng vô hại đó, cô ta mở cửa ra, Giang Thành bước vào trước, tên mập do dự một lúc rồi cũng đi theo vào.

Giống như chị Noãn đã nói, tầng ba quả thực là một căn phòng tối om không có cửa sổ, thiết bị thắp sáng duy nhất là hai ngọn nến trắng to bằng cánh tay em bé.

Nhưng dưới ánh nến yếu ớt, có thể nhìn ra căn phòng này rất lớn, còn lớn hơn cả phòng ngủ chính, cách xa mấy mét có một cánh cửa sắt đen Chỉ khi nhìn thấy cánh cửa sắt, tên mập mới hoàn toàn thả lỏng cơ thể.

Cửa sắt màu đen mang đến cho anh ta một cảm giác kỳ lạ khó tả, mà cảm giác này là không thể giả tạo được.

"Tôi rất tò mò làm thế nào mà anh phát hiện ra đó là một cạm bẫy?" Trần Hiểu Manh ngồi trên ghế, một tay chống cằm, một tay chỉ về hướng phía sau biệt thự.

Trông cô ta không chút lo lắng, thậm chí trong mắt còn mang theo một chút phấn khích.

Đương nhiên không phải là tên mập, mà là Giang Thành.

Giang Thành ngồi xuống chiếc ghế đối diện, nhìn cô ta nói: "Mặc dù cô sắp xếp rất chân thực, để lại dây thừng trên cầu thang, cắt dây gai trong kho rồi giấu chúng sau đống củi, ngụy tạo ra hiện tượng giả rằng hai người đã rời khỏi bằng cửa sau của nhà kho."

"Nhưng tôi thắc mắc là nếu hai người đã rời đi rồi, vậy tại sao con quỷ cải trang thành chị Noãn vẫn xuất hiện trong phòng ngủ của hai người, điểm này không hợp lý."

"Hơn nữa, phòng ngủ chính nơi hai người ngủ đã được dọn dẹp một cách tỉ mỉ, tôi không thể nghĩ ra lý do tại sao quỷ cần phải làm chuyện này."

Trần Hiểu Manh cười cười: "Nhưng mà nói nhiều như vậy, anh vẫn bị chúng tôi lừa ra khỏi biệt thự, chỉ là đến phút cuối cùng không lên xe mà thôi."

Giang Thành lắc đầu: "Cô nói không đúng."

"Ồ?" Trần Hiểu Manh càng cười to hơn, đôi mắt híp lại thành hình lưỡi liềm: "Không đúng chỗ nào?"

Cô ta chỉ coi Giang Thành là một con vịt sắp chết còn cứng miệng, đã lâu không gặp người thú vị như vậy trong mộng giới rồi.

"Có ba điều không đúng. Thứ nhất, tôi không hề bị cô lừa ra khỏi biệt thự, là tôi tự nguyện."

Giang Thành sau đó giải thích: "Phía sau biệt thự trên bùn đất có vết bánh xe, chỉ duy không có để lại dấu giày hai người đi qua, cho nên hai người chưa hề rời khỏi biệt thự, đây là một cú lừa."

"Thứ hai, lừa gạt chúng tôi chỉ có cô, bởi vì chị Noãn đã chết rồi."

Hắn vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một vật cỡ đồng xu, ném nó trước mặt Trần Hiểu Manh người đã gần như thu lại hết nụ cười.

Là một cái cúc áo. Hình vuông, chất liệu đồi mồi, tương đối hiếm thấy.

"Tôi đã tìm thấy nó trong phòng ngủ chính, khi tôi tìm thấy nó, trên đó vẫn còn một sợi chỉ đứt." Giang Thành nói: "Nếu tôi nhớ không nhầm thì đó là trên áo khoác của chị Noãn."

"Tôi nghĩ khi tôi đến cửa phòng của hai người, con quỷ đó vừa mới giết chết chị Noãn, trong quá trình chị Noãn vật lộn chiếc cúc áo này đã bật ra, còn cô sau khi đợi con quỷ đó rời đi, đã dọn dẹp căn phòng, mục đích chính là ngăn không cho chúng tôi phát hiện ra chị Noãn đã bị quỷ giết chết, tạo ra hiện trường giả rằng hai người đã thoát khỏi nhiệm vụ."

Sau khi nói xong những điều này, Giang Thành im bặt.

Nụ cười trên mặt Trần Hiểu Manh đã hoàn toàn biến mất, một lúc sau, cô ta trầm giọng hỏi: "Còn điểm thứ ba thì sao?"

"Điểm thứ ba cũng là điểm quan trọng nhất." Giang Thành ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào Trần Hiểu Manh, thậm chí ngay cả tên mập đứng bên cạnh cũng bất giác có chút căng thẳng.

"Tôi muốn biết... ai đã cho cô một người phụ nữ ngu ngốc vẻ ngoài tầm thường tướng mạo ngũ đoản tự cho là đúng vừa đần lại ngực phẳng dũng khí tính kế tôi?" Hắn nhìn Trần Hiểu Manh sâu sắc nói.

Tên mập nhất thời đơ người, anh ta chỉ biết Giang Thành là một người ngả bài không theo lẽ thường, nhưng không nghĩ tới mồm miệng lại lanh lợi như vậy.

Thời gian như ngừng lại tại thời khắc này, Trần Hiểu Manh há to miệng, không thể thốt ra một chữ nào.

"Được rồi." Giang Thành rụt cổ lại, thoải mái dựa vào lưng ghế, hếch cằm nói: "Bây giờ tôi hỏi, cô đáp."

"Tôi đáp cái con khi!"

Trần Tiểu Manh chộp lấy bình sứ trong tay ném qua, nhưng Giang Thành tránh cổ sang một bên, cô ta đỏ bừng mặt, trông bộ dạng là muốn liều mạng với hắn.

Sau khi tránh được, Giang Thành điềm tĩnh nói: "Tôi khuyên cô hãy suy nghĩ cho kỹ, ở đây là một mật thất, hơn nữa chỉ có hai cô nam quả nữ chúng ta, nếu như cô không nghe theo lời của tôi, có thể sẽ xảy ra một số chuyện rất không tốt đấy."

Trần Hiểu Manh cười lạnh một tiếng: "Anh uy hiếp tôi?"

Tên mập liếm môi cắt ngang: "Người anh em, ở đây không chỉ có mỗi anh là cô nam, còn tôi nữa." "Đúng vậy, ở đây còn có một tên mập, cô hãy suy nghĩ cho kỹ."

Sắc mặt Trần Hiểu Manh từng chút tái nhợt, sau đó cô ta vội quay đầu nhìn về phía vị trí cánh cửa sắt, lúc này giọng nói của Giang Thành lại truyền đến: "Đừng cố chạy, cánh cửa đó cách cô 5 mét, tôi cách cô chỉ có 3 mét, tôi muốn bắt cô dễ như trở bàn tay."

Trần Hiểu Manh giận quá cười lớn: "Còn chưa tới 10 phút nữa cửa sẽ mở ra, tôi không tin anh sẽ làm ra chuyện gì!"

Giang Thành xoa xoa cằm, dáng vẻ bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Hóa ra vẫn còn có 10 phút." Hắn đứng lên lộ ra nụ cười đầy ẩn ý nói: "Không cần phải lâu như vậy, 30 giây là đủ rồi."

Tên mập đột nhiên trừng to mắt.

Trần Hiểu Manh nắm chặt hai tay, không biết là tức giận hay là sợ hãi, toàn thân run rẩy, một lúc sau mới nghiến răng nói: "Anh có gì thắc mắc, thì hỏi đi."

Giang Thành bĩu môi một lần nữa ngồi xuống, trông biểu cảm còn có chút hối tiếc.

"Cánh cửa này làm sao mà cô mở được?"

Trần Hiểu Manh hậm hực trừng hắn một cái, tức giận đáp: "Đêm qua sau khi anh đi, con quỷ giết chị Noãn kia đã kéo xác chị Noãn đến đây, tôi đi theo nó vào trong."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top