Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hàn Quốc
  3. Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu
  4. Chương 29: Không còn lựa chọn nào khác.

Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu

  • 418 lượt xem
  • 1992 chữ
  • 2021-08-27 13:18:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khi nàng hỏi hắn sao lại làm vậy, sau một hồi suy nghĩ, Lucio cũng đã tính trả lời. Hắn cũng không rõ câu trả lời là gì nữa, thế nên sau khi nghĩ thật lâu, hắn quyết định chọn một trong hai lời đáp. Hoặc là ‘Cơ thể ta tự ý di chuyển’, hoặc là ‘để trả nợ cũ’. Lucio đã nghĩ chỉ có thể là một trong hai câu trả lời này.

Thực lòng mà nói, cả hai câu trả lời ấy dù nghe hợp lí, nhưng chúng cũng không phải lý do đúng nhất. Ngay cả hắn cũng khó có thể giải thích chính xác hành động của mình.

Tất nhiên, hắn vẫn luôn cảm thấy có lỗi với nàng ấy. Bỏ mặc nàng mặc dù đó mới là chính thất của hắn, và lại đi ân sủng Rosemond – một phi tần, cũng như bỏ quá mọi hành động của Rosemond mà nàng đã làm đối với phu nhân các sứ thần. Nhưng nói gì đi nữa, hắn cũng không thể làm gì khác được.

Nếu vậy, liệu đó có phải lí do mà hắn đỡ mũi tên độc cho nàng không? Hoặc có lẽ, đõ chỉ là phản xạ của hắn, chẳng cần tới những lời giải thích phức tạp. Người duy nhất có thể giải đáp những câu hỏi khó nhằn này là Lucio, nhưng hắn chẳng rõ lý do vì sao hắn làm vậy.

Vậy nên, nếu có người hỏi vì sao hắn là hy sinh thân mình, hắn sẽ đáp bằng một trong hai câu trả lời kia, nhưng đó chỉ là đáp cho có, còn thực sự, hắn vẫn đang tìm kiếm câu trả lời.

Sau cùng, hắn cũng là người ưa thích các câu đố không lời giải. Đặc biệt là nếu nó có liên quan tới hắn.

Vậy nên có lẽ đó cũng là lí do vì sao tới giờ hắn vẫn chưa tỉnh lại. Bởi lẽ hắn vẫn chưa trả lời được câu hỏi ấy.

Tại sao hắn lại đỡ tên và chịu đựng cái chết cận kề này cho Hoàng hậu Patrizia, một người mà hắn không yêu? Cho dù hắn có tỉnh dậy với một lời giải đáp hay không đi chăng nữa, điều này có lẽ vẫn không thể hiểu được.

“Được rồi, ngươi phải ăn khỏe vào đó.”

Patrizia vuốt ve bờm Sally thật dịu dàng như thể nó là tất cả để nàng dựa vào, con ngựa cũng vì thế mà kêu lên tỏ vẻ thỏa mãn. Patrizia cho nó uống nước, nhặt nhạnh cỏ cho nó gặm. Sau khi đã gặm no nê cỏ, Patrizia cột Sally lại. Tất nhiên, nàng tin vào độ trung thành của nó, nhưng sẽ không bao giờ biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Patrizia để sợi dây thừng dài nhất có thể rồi cột lại ở gần cái hàng, và nàng ra ngoài tìm thảo dược cho Lucio.

Sự thực là nàng không rõ lắm về các loài thảo dược, nói thẳng ra thì là gần như không có chút nào, nhưng may thay, nàng vẫn có thể phân biệt được vài loại thảo dược cơ bản nhờ những bài học của Hoàng hậu. Patrizia tin rằng đó là những kiến thức vô cùng hữu dụng, và nàng liền cố gắng tìm kiếm xem có thể dùng được những loại cây nào. Tuy nhiên, những gì nàng tìm được chỉ là hàng chục loại cây có độc có vẻ ngoài như thảo dược, trong khi những thảo dược thực thụ thì chẳng thấy đâu. Nàng phải đi bộ tới gần tiếng rồi mới bắt gặp được một thứ gì đó hữu dụng.

“A!”

Patrizia tìm thấy một bông hoa tím nhỏ, niềm sung sướng hiện lên trên nét mặt nàng.

“Sculler.”

Đó là hoa sculler, một loài hoa quý hiếm chỉ nở và tàn trong một khoảng thời gian ngắn ở Marvinus. Phần đa mọi người đều cho rằng loại hoa này chỉ hiếm vì nó đẹp, nhưng nó còn đồng thời là loại thảo dược tốt nữa. Hoa scullet có khá nhiều thành phần dược tính có giá trị khi nó có thể giải hầu hết mọi chất độc.

Đúng là quá may mắn khi tìm được hoa này ở đây. Patrizia vui vẻ chạy lại gần chỗ đóa sculler mọc. Nhưng chợt nàng nhận ra thử thách đang ở ngay trước mắt nàng. Hoa sculler mọc ở trên một vách núi khá cao. Patrizia nhìn lên rồi nhìn xuống như để ước lượng độ cao. Nếu nàng cố gắng hái rồi ngã, khả năng cao là nàng sẽ ngã chết. Patrizia đấu tranh trong thâm tâm một lát. Nàng có nên leo lên đó không? Tuy nhiên, sự đắn đo ấy biến mất rất nhanh. Nàng phải hái được bông hoa đó, bất kể có chuyện gì đi nữa.

Đây không phải là một nỗ lực đầy đau đớn, hay là sự hy sinh để cứu người yêu. Nếu nàng không hái được nó, Lucio sẽ chết.

Mà nếu hắn chết thì nàng cũng sẽ chết theo. Nếu đằng nào cũng phải chết thì ít nhất, nàng cũng nên thử rồi hãy chết. Patrizia bám lấy đá với vẻ mặt quyết tâm. Thể lực của nàng không tốt, nên nàng phải tin vào độ may mắn của mình. Dù sao thì, được thấy một bông sculler nở ngay trước mắt cũng là may mắn rồi.

“Haa haa…”

Patrizia bắt đầu leo lên, từng hơi thở phát ra nặng nhọc. Nàng bắt đầu thấy hơi sợ độ cao này, những ngón chân nàng như thể cứng đờ lại, và cả cơ thể nàng cũng vậy, nhưng nàng vẫn phải sinh tồn. Nàng thật sự muốn òa khóc với cha mẹ, nhưng muốn chuyện đó xảy ra, nàng phải vượt qua nỗi sợ này trước đã.

Patrizia cắn môi, dồn sức lực vào từng ngón chân. Nàng phải sống. Phải sống.

“Một chút…nữa thôi!”

Trong một tình thế nguy hiệm, Patrizia bắt đầu run rẩy như thể từng ngón tay nàng sắp rời ra. Nàng cảm nhận nước mắt sắp trào ra, nhưng giờ không phải lúc để khóc. Lấy xong bông hoa đó rồi khóc cũng được, hoặc tệ hơn thì trước khi ngã xuống và chết cũng được.

Patrizia cố tập trung để vào bông hoa đó, nàng vươn tay ra với toàn bộ ý chí. Cánh tay và cả cơ thể nàng đều run rẩy, nhưng chẳng quan trọng. Nếu nàng có thể hái được nó…!

“A!!”

Đúng lúc ấy, một viên đá nàng đang dẫm lên rơi ra và lăn xuống. Patrizia cảm thấy mạng sống mình đang bị đe dọa, liền nhanh chóng dẫm lên tảng khác. Khi nàng nhận ra mình đang trên bờ vực của cái chết, trái tim nàng ngập trong sợ hãi. Patrizia thở ra rồi lại hướng về phía bông hoa.

“A… một chút nữa thôi..!”

Giống như trên bờ vực của sự sống và cái chết. Patrizia vươn ra với mọi sức lực nàng có, tuyệt vọng di chuyển từng ngón tay. Cuối cùng, khi đóa hoa chạm vào ngón tay nàng, Patrizia giật nó ra không một chút do dự. Nàng reo lên với một nụ cười chiến thắng.

“Xong!”

Và giờ, nàng chỉ cần leo xuống thật cẩn thận thôi. Một tay nắm chặt bông hoa, Patrizia bắt đầu leo xuống khỏi vách đá từ từ. May thay, lo lắng và sợ hãi đã mất dần so với lúc leo lên bởi sự vui mừng vì đạt được mục tiêu.

Khi nàng cuối cùng cũng chạm đất, Patrizia cảm thấy tạ ơn trời vì vẫn còn sống. Nàng vội vàng quay lại cái hang nơi Lucio nghỉ, không kịp để niềm vui xâm chiếm.

***

Trong khi đó, Raphaella vẫn hào hứng bắn cung như cá gặp nước. Cô thỏa mãn vô cùng chỉ sau khi mới thay tên thêm hai lần, những vị hiệp sĩ khác đi theo cô cũng tỏ vẻ bực tức.

Họ nghe đồn rằng kĩ năng của cô càng ngày càng giỏi, nhưng họ không ngờ là tới mức này. Cô trông vô cùng vui vẻ khi nhìn lại số lượng con mồi chất đằng sau.

A, như này chắc đủ để thắng rồi nhỉ? Raphaella đếm số con mồi với vẻ hào hứng, rồi như chợt nhớ ra điều gì, gương mặt cô trở nên nghiêm túc hơn.

“Không biết Hoàng hậu sao rồi.”

Cô đã đề nghị được đi theo, nhưng Patrizia đã từ chối. Mặc dù cô cũng hiểu Patrizia muốn có khoảng thời gian riêng…nhưng cô vẫn cảm thấy không an tâm. Raphaella hỏi một hiệp sĩ khác đằng sau.

“Ngài Rasil, ngài có biết Hoàng hậu đâu không?”

“Tôi cũng chịu.”

Thực lòng mà nói, đó là một câu hỏi khá ngớ ngẩn. Làm sao mà Ngài Rasil có thể trả lời được? Đâu phải có máy theo dõi trên người Patrizia đâu. Raphaella tự quở trách mình.

Có gì đó quá yên bình.

Cô đáng lẽ không nên nghe lời Hoàng hậu, nhất là vào thời điểm này!

Raphaella thúc ngựa xung quanh với vẻ lo lắng. Con ngựa cũng bắt đầu trở nên bất trị hơn. Cô mong rằng tất cả chỉ là lo thừa. Cô mong rằng mọi thứ chỉ là cô nghĩ quá mà thôi.

***

Nấu thảo dược lên thành thuốc là cách tốt nhất, nhưng hiện tại, trong một hang động, nàng chẳng thể làm gì được. Patrizia quay về hang, tự hỏi làm sao để hắn có thể ăn được thứ này. Không có cách nào đúng cả. Cách tốt nhất là Lucio tự nhai chúng, nhưng một người bất tỉnh thì nàng cũng không mong chờ gì. Nhưng cũng không có dụng cụ gì khác cho nàng nấu chúng lên được.

Vậy làm thế quái nào mà hắn có thể ăn được đây? Patrizia bị hoang mang. Để có tác dụng tốt nhất, hắn nên ăn thảo dược này càng sớm càng tốt. Trong khi cố nghĩ cách, Patrizia bật cười mà không hay biết khi một ý nghĩ xẹt qua đầu nàng. Không, nàng có thể thử mọi cách trừ cái đó. Làm sao mà nàng, với kẻ đó…

Patrizia lắc đầu như thể chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra. Chuyện đó sẽ không xảy ra. Patrizia nhìn Lucio vẫn đang bất tỉnh với vẻ mặt kinh tởm.

Hắn vẫn nhắm chặt mắt như thể đã chết, mà hắn trông có vẻ như sắp chết thật, khi mà hầu như chẳng có vẻ gì là hắn đang thở.

Patrizia cắn môi khi nhìn Lucio, bông sculler vẫn trong tay. Nàng tự lẩm bẩm với mình.

“Mày đang làm gì vậy, Patrizia?”

Nàng hẳn phải điên rồi. Trong tình hình này, sao nàng lại đặt cảm xúc lên trên. Nàng hẳn phải điên rồi. Sau khi giằng co mãi với chuyện đó, nàng đã tự bỏ đi cách tốt nhất và hiển nhiên rất cho cả hai, chỉ vì cảm xúc của mình không muốn. Nàng điên rồi.

Patrizia nhét bông sculler vào miệng, vẻ mặt quyết tâm như thể nàng không còn lựa chọn nào khác. Cách đó là nàng tự nhai nát bông hoa, ép thành nước và truyền vào miệng hắn. Thực sự thì nàng không muốn làm thế, nhưng trong tình hình này, đây là cách tốt nhất.

Thêm nữa, nếu nàng nhai trong miệng mình, một lượng nhỏ thuốc giải cũng sẽ ngấm vào cơ thể nàng, và vậy là cũng có tác dụng. Vì thế, đây là cách tốt nhất.

Nàng tự trấn an mình và tiếp tục nhai sculler. Cẩn thận để không có chút thuốc nào thoát ra, Patrizia cố gắng ép nhiều thuốc nhất có thể.

Quả nhiên, giờ một lượng thuốc lớn đã có, Patrizia cẩn thận ghé mặt lại gần Lucio. Nàng từ từ lấy tay mở miệng Lucio ra thật dễ dàng khi hắn còn bất tỉnh. Nàng cẩn thận ghé môi vào miệng hắn, thuốc truyền từ đó chảy xuống miệng.

Chỉ sau đó, Patrizia mới thở phào tự trấn an mình. Quan trọng là tất cả số thuốc đó phải chảy xuống họng hắn, vậy nên Patrizia vẫn không rời môi ra cho tới khi hắn nuốt hết tất cả.

Cuối cùng, khi mùi đằng của sculler hết hẳn, Patrizia mới thả ra. Patrizia liếm xung quanh môi, không bỏ xót một giọt nào, rồi thở dài lắc đầu. Nàng đã làm mọi thứ có thể. Phần còn lại chỉ có thể chờ vào Chúa.

“…”

Patrizia nhìn Lucio vẫn bất tỉnh với vẻ trống rỗng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top