Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hàn Quốc
  3. Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu
  4. Chương 11: Cuộc gặp gỡ giữa ba người.

Từ Quý Bà Tới Hoàng Hậu

  • 436 lượt xem
  • 2255 chữ
  • 2021-08-27 13:11:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Một trong những mặt tốt của việc trở thành hoàng hậu, đó là giờ đây, Patrizia có thể thoải mái sử dụng Thư viện Hoàng gia. Khi mà phu quân của nàng chẳng dành cho nàng chút sủng ái hay thời gian nào, cũng như Công nương Ephreney thì lại quán xuyến hầu hết các vấn đề Nội chính, vậy nên Patrizia, lấy cớ muốn đi hượng thụ cái nắng ấm áp, để rời cung địne trung tâm.

Thư viện chìm trong sự yên tĩnh, nàng tự hỏi không biết thủ thư đã đi đâu. Patrizia chầm chậm lướt qua những kệ sách lớn, cân nhắc về việc sẽ trở thành một thủ thư nếu không phải là hoàng hậu.

Như mọi khi, Patrizia tiến thẳng tới hàng sách lịch sử. Ba tháng trước, tại chính nơi này, nàng đã gặp Rosemond. Nhớ lại chuyện đó làm tâm trạng nàng chùng hẳn xuống. Đồ khốn kiếp. Patrizia thầm nguyền rủa cô ả, nhưng nàng vội lắc mạnh đầu xua đi ý nghĩ đó. Chỉ vì cuộc gặp gỡ đó xảy ra ở đây thì không có nghĩa là nàng sẽ để kí ức đó làm ô uế nơi này.

Trán nàng hơi nhăn lại, rồi nàng nhón chân lên và rút ra một cuốn sách bìa cứng từ trên giá. Nàng khẽ tựa vào giá sách và mở cuốn sách đó ra, và nhận ra một trang sách đã bị xé mất. Một tiếng động phát ra tại cổng thư viện, hẳn là thủ thư đã quay lại. Patrizia nhìn xung quanh, cất giọng gọi thủ thư, nhưng người đang đối diện với nàng lại là một người hoàn toàn khác. Vẻ mặt Patrizia chợt trở nên cứng nhắc.

Đó là Rosemond.

Patrizia nhanh chóng điều chỉnh lại vẻ mặt mình lúc bấy giờ. Nàng không ngu tới mức để Rosemond nhận ra rằng nàng chẳng vui vẻ chút nào khi gặp ả.

“…Ta chưa từng thấy ngươi trước đây,” Patrizia nói.

Rosemond bước thêm vài bước, miệng vẫn nở nụ cười. “Ồ, có lẽ cô quên mất mặt ta rồi.”

“À.” Patrizia vờ như vừa nhận ra. “Ta đã tưởng ngươi là người hầu nào đó.”

“…” Một vẻ khó chịu xuất hiện trên khuôn mặt Rosemond, nhưng chỉ vài giây sau, ả đã đổi mặt ngay. Cô ả giỏi điểu khiển cảm xúc thật đấy. Patrizia mỉm cười như thể nàng chẳng thấy sự thay đổi đó.

“Vậy ra cô là ứng viên đã trở thành hoàng hậu.”

“Phải, ta đã may mắn có được ngôi ấy.” Đúng, may mắn. Nàng đã ước giá mà nàng xui xẻo thì hơn. Vậy nhưng, nàng chẳng thể nói điều đó ra trước mặt tình nhân của Hoàng đế được.

“Ngươi là ai?” Patrizia hỏi.

“Ta ư?”

“Đúng, ngươi đấy. Chẳng lẽ là Mẫu hậu của Hoàng thượng sao?”

Mặt Rosemond dần đỏ lên vì tức giận, Patrizia nở nụ cười ngây thơ. Điều duy nhất khiến Rosemond cảm thấy khó chịu chính là bị coi là già hơn Hoàng đế. Môi ả ta mím chặt lại, gằn từng tiếng, nhưng Patrizia vẫn nhìn ả ta rất bình thản.

“Hoàng đế là người duy nhất có quyền hất mặt ngạo nghễ trước Hoàng hậu của Đế chế,” Patrizia nói. “Hoặc là Mẫu hậu của ngài. Ngươi chắc chắn không phải Hoàng thượng rồi nên ta cứ nghĩ hẳn ngươi phải là Mẫu hậu của ngài.” Patrizia nhìn Rosemond không chớp mắt. Vậy nhưng, Rosemond vẫn ngẩng cao đầu kiêu ngạo. Ngay cả khi trước mắt ả ta là Hoàng hậu đi nữa, tình nhân này vẫn ngạo mạn không thèm hạ mình kính cẩn. Patrizia ngăn cái cắn môi của nàng lại.

“Vậy, ngươi là ai?” Patrizia hỏi lại.

“…”

“Nói đi. Từ bộ đồ ngươi đang mặt thì hẳn là không phải hầu gái rồi. Ngươi là nữ quan trong Cung điện Trung tâm sao?”

Cho tới khi Patrizia trao cho ả cái quyền được chính thức công nhận, thì tới giờ, Rosemond vẫn không phải người được phép sống tại đó. Trong tình hình này, Rosemond cũng chẳng ngu mà tự nói mình là tình nhân của Hoàng đế. Patrizia bắt đầu tò mò xem Rosemond sẽ trả lời ra sao.

“Ta sẽ chính thức giới thiệu bản thân sớm thôi, thưa Hoàng hậu,” Rosemond nói. “Cho tới lúc đó…”

“Sớm là lúc nào? Tại sao ngươi lại không trả lời được lúc này?”

“…”

Một biểu cảm rất kì quặc vừa lướt qua gương mặt Rosemond. Giống như là vừa giận dữ vừa cố ép mình nở nụ cười vậy.

Patrizia hơi cắn môi, chợt thấy bị xúc phạm. “Trước đây ta không phải chủ nhân Nội cung, bởi vậy ta cũng chẳng có quyền hỏi. Nhưng giờ thì khác. Ta không chắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu ngươi không nói cho ta biết thân phận thật của ngươi đâu. Ta ra lệnh cho ngươi.” Nàng nhìn thẳng vào Rosemond. “Ngươi là ai?”

“…Kính cẩn, thần là Rosemond Mary la Darrow, con gái Nam tước Darrow.”

“Tại sao tiểu thư của Nam tước Darrow lại được phép lang thang trong cung điện thế này? Nếu ta không lầm, không phải Nam tước đang ở dinh thự hay sao?”

“Đúng như người nói.”

“Vậy chuyện đó đâu có giải thích được lí do sao ngươi lại ở đây?”

“Chuyện đó…” Rosemond do dự một lát. Ả ngẩng đầu lên toan nói gì đó, nhưng rồi một giọng nói khác vang lên.

“Chuyện đó giải thích được,” một giọng quen thuộc. Một giọng mà Patrizia tuyệt đối không muốn nghe thấy vào lúc này. Mắt nàng mở to.

Hoàng đế bước vào trong thư viện, vẻ mặt Rosemond dường như sáng bừng lên.

Trong khi đó, Patrizia cứng nhắc cúi đầu chào. “…Đức vua.”

“Lần trước ta chưa nói với nàng. Vậy nên mới thành…chuyện không hay này.”

“Chuyện không hay.” Patrizia lặp lại một cách nghi vấn. Vậy là việc nàng và Rosemond tình cờ gặp nhau là chuyện xui xẻo sao? Đó là điều khiến hắn hối hận sao?

Patrizia cắn môi, tự thất hứa với chính mình rằng không được để tỏ ra yếu đuối. Nếu nàng không làm như vậy, nàng không chắc mình đã làm gì nữa. Patrizia cười thầm chính mình. Nàng đã thề sẽ sống an tĩnh, không bộc lộ cảm xúc thực của mình, nhưng chỉ cần giáp mặt với Rosemond, cái sự bình lặng trong tâm Patrizia liền biến mất.

Chẳng có gì lạ nếu Nilla cũng phải thay đổi. Ai mà chịu được nếu chuyện này cứ lặp đi lặp lại suốt ba năm ròng cơ chứ.

“Ta giới thiệu với nàng,” Lucio cất tiếng. “Đây là Tiểu thư Rosemond từ Nam tước Darrow, là người sẽ vinh dự nhận danh hiệu Nam tước Phu nhân, như ta đã nói với nàng. Nữ quan của nàng hẳn là đã nói với nàng rằng nàng ấy đã tới cung điện này được một năm rồi chứ?”

Patrizia thật sự thắc mắc rằng cái vẻ ngạo mạn của hắn từ đâu ra mà có. Sao mà hắn lại có thể tự tin giới thiệu tình nhân của hắn ngay tại nơi này mà không bị coi là điên? Kể cả hắn có được phép làm bất cứ điều gì hắn muốn, nhưng không phải nên giữ chút lịch sự hay sao.

Nhưng nghĩ lại thì cũng chẳng sao. Dù gì thì ngay từ đầu, nàng đã chẳng hy vọng gì ở người đàn ông này rồi. Bởi thế, nàng vẫn cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, ngẫm lại thì tốt nhất là nên bỏ cuộc đi thì hơn.

“Chẳng có lí do gì để nữ quan của ta phải nhắc tới tên một phi tần đã phục vụ ngài tới một năm mà còn chẳng được công nhận.”

“…Vậy giờ thì nàng biết tới nàng ấy rồi đấy.”

“Ta buộc phải biết thôi, dù ta có muốn hay không đi chăng nữa. Cô ấy thậm chí còn sắp được phong tước lên làm Nam tước Phu nhân nữa kia mà.”

Patrizia đặt cuốn sách xuống bàn thủ thư. Nàng tới thư viện để thư giãn, nhưng giờ có lẽ nàng không nên qua đó một thời gian. Nàng cần thời gian để suy nghĩ, và cũng để chuyện này lắng xuống trong tâm trí nàng nữa. Lần này không chỉ có một bãi rác chắn trước mắt nàng mà tận hai kia. Nếu giẫm phải nó thì chỉ tổ làm bẩn giày mà thôi.

“Hoàng thượng, sẽ không tốt cho hình tượng của ngài đâu. Để bị nhìn thấy ở cùng với tình nhân ngay giữa ban ngày ban mặt như vậy. Ngài tốt nhất nên ở lại đây nếu không muốn bị bàn tán thì hơn.”

Patrizia quay đi và bước ra khỏi thư viện mà không nói thêm lời nào. Khỏi phải nhìn thấy hai bóng dáng đó thì tốt cho sức khỏe của nàng hơn. Nàng cũng chẳng hề che giấu sự phẫn nộ đang xì ra một cách mạnh mẽ qua tiếng giày cao gót dậm thình thịch trên sàn đá. Nếu không làm thế, nàng sợ là mình sẽ phá vỡ lời thề đầu mất.

***

Cuối cùng thì, Rosemond Mary la Darrow cũng trở thành Nam tước Phu nhân Rosemond Mary la Phelps rồi. Bởi vì nàng ta đã năn nỉ nên Lucio đưa nàng tới sống tại một cung điện khác lớn hơn. Việc chuyện cung này được thực hiện ngay sau khi Hoàng hậu Patrizia cho phép hắn, dù cô ta cũng chẳng nói gì nhiều. Những như vậy cũng không có nghĩa là Rosemond sẽ quỳ sụp xuống tạ ơn cô ta.

“Chúc mừng người lên chức, Phu nhân,” Glara, nữ quan của Rosemond nói.

Rosemond mỉm cười. “Hãy còn sớm, đừng bật sâm panh vội.” Nam tước Phu nhân mới chỉ là một cái danh nhỏ mà thôi. Không phải nàng nên làm hoàng hậu hay sao? Nàng mỉm cười lạnh lẽo, tự lầm bầm. “Hoàng hậu còn trẻ đấy.”

Rosemond chậm rãi tiến lại gần giường với vẻ mặt mờ ám và ngồi xuống tấm nệm êm ái. Bàn tay nàng vuốt ve lên tấm ga trải giường lạnh. “Kế hoạch của ta bây giờ mới bắt đầu.” Từ Nam tước Phu nhân, rồi tới Công nương, rồi tới Hoàng hậu, và cả Mẫu hậu nữa…

Nàng nhẩm lại kế hoạch của nàng, rồi bật cười khúc khích. Rosemond không phải kẻ ngớ ngẩn, nàng hoàn toàn có thể đối phó được với ả hoàng hậu non nớt đó. Không cần biết cô ta đã đấu tranh cho ngôi vị ấy như thế nào, dù gì đi nữa, cô ả cũng không thể nào biết cách đối phó từ trong bùn đất được. Mọt thiếu nữa chỉ biết lớn lên trong sự sa hoa, tình yêu thương của gia đình thì không thể nào mạnh mẽ được. Ả ta sẽ không bao giờ thắng được một con quái vật đâu.

Khóe môi Rosemond cong lên, nàng quay sang Glara. “Có gì mới từ phía hoàng hậu không?” Nàng cũng không nghĩ sẽ có chuyện gì mới xảy ra cả, nhưng kể cả vậy thì vẫn quá yên tĩnh. Dù Rosemond được Hoàng đế bảo vệ đi nữa, nàng vẫn phải chủ động tự bảo vệ lấy mình.

“Vẫn chưa có gì mới cả, thưa Phu nhân. Có khi cô ta đang sợ hãi rồi run rẩy cũng nên.”

“Kể cả vậy đi nữa, ta cũng không được chủ quan. Ả ta vẫn là con gái một hầu tước. Có thể sẽ có nhiều quý tộc muốn tấn công ta vì xuất thân đấy.” Rosemond giờ đã có mọi thứ, sự sủng ái của Hoàng đế, một trí tuệ ranh mãnh, một gương mặt xinh đẹp, và cả một cá tính quyến rũ. Mọi thứ đều hoàn hảo, chỉ trừ một thứ mà nàng khó lòng kiểm soát được—xuất thân của nàng.

“Mọi chuyện sẽ ổn thôi khi người hạ sinh thái tử,” Glara nói. “Hoàng hậu đương nhiệm bị vô sinh mà, Hoàng thượng đương nhiên là mong muốn một thái tử kế thừa dòng máu ngài ấy rồi. Nếu Hoàng hậu tính lén nhận nuôi một đứa trẻ nào khác, chúng ta có thể lợi dùng điều đó để phế truất, và người sẽ được lên ngôi hoàng hậu.”

Rosemond gật đầu, nở nụ cười mãn nguyện. Ngay từ đầu, kế hoạch của nàng đã là thay đổi bài thi thứ ba thành kiểm tra sức khỏe rồi. Bài thi như thế này chưa từng có tiền lệ, nhưng âu cũng là hợp lí nên không có quý tộc nào phản đối cả. Có ai lại dám bỏ qua việc có một hoàng hậu cũng như người đồng hạnh mạnh khỏe cơ chứ?

Rosemond bật cười. “Không được có con với phi tần, ha! Nếu ả ta không thể có con thì hiển nhiên là Hoàng thượng phải chọn người kế ngôi khác thôi. Vô sinh mà mơ cao quá.”

Đó là lý do mà Patrizia được chọn làm hoàng hậu, đánh bại Tiểu thư Tricia. Kiểm tra sức khỏe chỉ là cái cớ để đánh giá khả năng sinh con của một người hay không thôi. Không may là Tiểu thư Vasi lại là người dễ thụ thai. Trong khi đó, Patrizia thì lại không được như vậy, cô ả sẽ là người cuối cùng trong gia tộc.

Rosemond quay sang hỏi Glara. “Ngươi đã bịt miệng đám y sĩ chưa?”

Glara gật đầu. “Ngươi đứng lo. Tên tham sống sợ chết ấy hứa sẽ ngậm chặt miệng rồi.”

“Nếu thấy bất cứ hành động gì lạ, khử hắn đi. Không, vài ngày nữa cứ giết hắn đi.”

Có quá nhiều lỗ hổng nếu cứ để gã sống. Nếu kế hoạch bại lộ, Hoàng hậu Patrizia sẽ bị thay thế bởi Tiểu thư Vasi, mọi nỗ lực sẽ đổ sông đổ bể. Rosemond không thể nào vượt qua con gái một công tước, người có khả năng sinh thái tử tuyệt vời được. Nếu muốn làm chuyện phi pháp thì phải cẩn thận.

“Nếu cứ giết hắn bây giờ thì đáng nghi lắm. Người hiểu chưa?”

“Thần hiểu rồi, Phu nhân.”

Rosemond chùng vai xuống, nàng nhấc chai nước hoa lên và xịt vài cái. Lucio sắp tới rồi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top