Dù ở bất kỳ thời đại nào, tín ngưỡng vẫn luôn là thứ đáng sợ nhất.
Sau khi Ngày Tận Thế phủ xuống, đủ loại phát ngôn cổ quái càng thêm có đất để sinh sôi, phát triển, tùy ý hoành hành trên mảnh đất bị tàn phá này.
Thế là rộ lên học thuyết, những đóa hoa kia căn bản không phải là do sinh vật dị thứ nguyên mang tới, mà là một sản phẩm của Địa Cầu. Nó là một cơ chế tự bảo vệ. Khi số lượng nhân khẩu quá tải, tài nguyên cực kỳ thiếu thốn, loài người chiến tranh liên miên, phá hoại mọi thứ khiến cho Địa Cầu gặp nguy hiểm. Lúc này, Địa Cầu không thể bao dung cho những “cội nguôn tội ác” này được nữa. Và đương nhiên, “cội nguồn tội ác” này chính là con người rồi.
Thế là, những đóa hoa kỳ lạ kia được sinh ra. Chúng chính là công cụ mà Địa Cầu dùng để thanh tẩy loài người. Dĩ nhiên, cũng thanh tẩy luôn cả những sinh vật tới từ không gian khác kia nữa.
Trong vô số học thuyết cổ quái đó, cái học thuyết này là học thuyết được thịnh hành nhất. Mặc kệ nó có đúng hay không, thế nhưng không thể phủ nhận được một điều rằng, người quăng ra cái học thuyết này, người đó nhanh chóng lôi kéo được một nhóm người tin tưởng mình.
Giống như xã hội bình thường, tương tự như vậy, lòng người ở cái thế giới “Ngày Tận Thế” này cũng vô cùng phức tạp. Đủ loại thế lực, đủ loại đoàn thể mọc lên như nấm, giống như những đóa hoa nở rộ khắp trên thế giới kia.
Thế giới điên cuồng, con người cũng điên cuồng theo. Cho nên, tín ngưỡng mới là thứ đáng sợ nhất.
Thật không may trong căn cứ Lô Linh, nơi mà Y Sâm làm việc, các giáo đồ thờ phụng cái học thuyết này cũng đã thẩm thấu vào.
.....
Về phần mẫu thân của Y Sâm, Cali, nàng là một nhân viên tra khảo trong căn cứ. Thiên phú của nàng vào thời điểm sử dụng lên các phạm nhân chẳng khác nào giống như cá gặp nước
Không mất quá nhiều thời gian để bà chủ của một cửa hàng Trung Quốc trở thành một đặc vụ nổi tiếng, có năng lực, giỏi giang trong công tác tra khảo phạm nhân.
Ở trong cái thời đại loài người ăn thịt luôn cả con người như thế này, nàng chỉ mong muốn một điều, đó là tối thiểu gia đình nàng cũng được sống sung túc hơn so với người khác. Chính vì lý do này, nàng đã lựa chọn kiên cường, mạnh mẽ hơn và làm việc chăm chỉ hơn nữa.
Y Sâm có thể xem như là một người may mắn. Bởi vì cha mẹ hắn còn đầy đủ. Hơn nữa mẹ kế hắn còn là một dị năng giả (người có dị năng).
Ngày Tận Thế bắt đầu, vô số sinh vật dị thứ nguyên tràn vào làm cho vô số người nổi điên, mất đi trí nhớ. Động thực vật biến dị cướp đi rất nhiều tính mạng con người, tùy tiện nhìn liền có thể thấy được cảnh gia đình tan nát.
Cha mẹ còn đầy đủ? Đây có lẽ đã trở thành ước mơ của hầu hết bọn nhỏ.
Chưa kể chuyện đó, mẹ kế Cali của Y Sâm còn là một dị năng giả nữa. Dị năng giả là một người cónăng lực vô cùng kỳ lạ, ở trong cái thế giới “Ngày Tận Thế” này, những người này bắt đầu thể hiện ra tác dụng và có vai trò vô cùng quan trọng trong xã hội loài người. Bất kể nghề nghiệp ngày trước của bọn họ có là gì, ở trong cái thời Tận Thế này, họ nhanh chóng trở thành một vị chúa cứu thế, có khả năng vô cùng mạnh mẽ.
Đương nhiên, theo một ý nghĩa nào đó, gia đình của Y Sâm cũng đã bị tan nát.
Sau khi mẹ ruột của hắn chết, hai cha con đã vượt qua đại dương tới Texas. Sau đó định cư ở cái thị trấn Harvey (Cáp Duy) này.
Phụ thân hắn không những thành công tìm cho hắn một người mẹ kế mà còn cho hắn một đứa em gái nữa. Đó là vào lúc hắn lên 10 tuổi.
Y Sâm lúc đó đối với việc Cali không ngừng lấy lòng mình mặc dù không quan tâm, thế nhưng đối với em gái cùng cha khác mẹ kia, hắn lại chẳng khác nào một tên khốn nạn.
Dưới sự thuyết phục và hướng dẫn của cha mẹ, Y Sâm dần dần hiểu ra được và có ý thức tránh nhiệm, nghĩa vụ với em gái hơn.
Sự thật đã chứng minh hắn đã thay đổi. Vào lúc em gái hắn lên 5 tuổi, hắn đã có thể sống chung hòa bình với nó.
Em gái bé nhỏ của hắn ở nhà có một cái tên vô cùng dễ thương. Nàng tên là LiLy. Mặc dù là con lai, thế nhưng nàng rất là dễ thương và đáng yêu, thu hút sự chú ý của mọi người.
Mà khi LiLy được 5 tuổi, Ưm...lúc đó, “Ngày Tận Thế” phủ xuống. Và sau đó Y Sâm không còn thấy LiLy nữa.
Sau khi đóng chặt cửa nhà, Y Sâm cố gắng phá cửa ra, hét lên rằng LiLy còn chưa về. Thế nhưng hắn liền bị Y Thành Công lôi vào. Sau đó, Cali khóc rống lên cùng với đó là vẻ mặt đau thương của Y Thành Công để Y Sâm ý thức được rằng đã có chuyện đã xảy ra.
Từ đó về sau, Y Sâm cũng không có hỏi thăm về tình huống của LiLy nữa. Đương nhiên, Y Sâm cũng biết, cô em gái thiên sứ bé nhỏ kia của mình tới vội vàng mà ra đi cũng quá vội vàng.
Nghĩ tới đây, Y Sâm buông chén rượu xuống. Rượu cay và đắng, khiến hắn uống không nổi.Với lại trên người còn đang thương tích, không nên uống rượu.
Hắn cũng không có đắn đo chuyện này nữa, xiên một miếng thịt, sau đó bỏ vào trong miệng ăn.
“Đúng vậy! Nó thật sự là một tiểu thiên sứ, mang tới hi vọng cho ta. Có lẽ Thượng Đế không đành lòng nhìn nó ở trong cái thế giới đen tối như thế này, cho nên đã mang nó đi, để nó đỡ đau khổ.”
Đôi mắt Cali rươm rướm nước mắt, giọng nói có chút run rẩy, vươn tay ra, xoa xoa đầu Y Sâm.
Cali làm như vậy làm cho động tác ăn thịt của Y Sâm có chút chậm lại. Đáng lẽ ra hắn không nên nghĩ tới mấy chuyện này. Dù sao thì Cali có thể nghe được suy nghĩ của hắn.
Hắn không biết vào ngày đó bên ngoài cánh cửa kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng, hắn lại biết một điều rằng, cha mẹ hắn lúc đó đã trơ mắt nhìn em gái mình rời khỏi cái trần thế này.
Phụ thân Y Thành Công thấy vậy liền sửng sốt một chút, nhìn bộ dạng hai mẹ con, liền đại khái đoán ra được chuyện gì. Hắn giơ chén rượu trắng lên, sau đó một hơi uống sạch.
“Chúng ta làm một cái ước định nha.”
Cali nắm lấy cánh tay Y Sâm, nhìn vào hai con mắt đen lay láy của hắn, giọng run run nói:
“Ngươi không được vội vã lên Thiên Đường sớm như vậy. Ngươi là con trai, ngươi rất kiên cường, có thể thích ứng được cái thế giới chết tiệt này. Đáp ứng ta, nhất định phải an toàn trở về, có được không?”
“Dĩ nhiên, ta đảm bảo.”
Y Sâm trầm mặc một lúc lâu, sau đó khẽ gật đầu.
Đôi mắt lo lắng của Cali từ từ thay đổi. Theo thói quen nghề nghiệp nàng kiểm tra suy nghĩ của hắn, vài giây sau, nàng mới yên tâm gật đầu. Bởi vì nàng biết sâu trong nội tâm của Y Sâm tràn đầy sự kiên định. Hắn cũng không có nghĩ một đằng làm một nẻo, cũng không có nói dối nàng, trong đầu hắn chỉ có một cái ý nghĩ này, hơn nữa còn vô cùng mãnh liệt.
“Chúng ta chỉ còn có ngươi.”
Cali nhẹ nhàng nói, sau đó phiền muội, “Đáng tiếc, ta không có cách nào chuẩn bị cho ngươi được một quả tinh hạch.”
“Tinh hạch ??”
Y Sâm cười lắc đầu.
Tinh Hạch nào có dễ lấy như vậy? Cái vật nho nhỏ lóe ra tia sáng nhàn nhạt kia tuyệt đối là chí bảo trong mắt mọi người, khiến cho mọi người phải tranh đoạt.
Sau khi ngày Tận Thế phủ xuống, con người và động vật bị đột biến. Theo thời gian, mức độ đột biến ngày càng sâu hơn, không ngừng tiến hóa dần lên. Cuối cùng bên trong não bộ hình thành một khối tinh hạch đẹp đẽ.
Đối với bất luận người nào mà nói, tinh hạch chính là thứ đại bổ. Nó có thể giúp cho tố chất con người tăng lên toàn diện từ mọi mặt. Chỉ là số lượng của nó cực kỳ thưa thớt. Cho nên vô cùng quý hiếm. Dù sao tinh hạch cũng chỉ có một số ít sinh vật dị thứ nguyên cực kỳ hung ác, cực kỳ cường đại hoặc là sinh vật biến dị cực kỳ cường đại mới có thể sản xuất ra được .
Cali là một dị năng giả. Thân phận của nàng vô cùng đặc biệt, cộng thêm với việc nàng là một người rất có năng lực ở. Cho nên ở trong căn cứ nàng cũng có một chút địa vị. Điều này giúp cho nàng có được nhiều tin tức hơn so với người khác, tư chất nguyên về tay cũng nhiều hơn so với người khác.
Thế nhưng mặc dù là như vậy, nàng vẫn như cũ không thể chuẩn bị được cho Y Sâm một quả tinh hạch nho nhỏ. Có thể thấy được quả tinh hạch này trân quý như thế nào.
Y Thành Công sắp xếp lại ngôn từ, đau khổ khuyên nhủ Y Sâm:
“Chúng ta không có quyền lựa chọn, cũng không phải là dị năng giả cường đại, nhưng mà... Y Sâm à... chúng ta cũng không phải là dân đen hạ đẳng trong miệng đám người kia. Sự cố gắng của con chúng ta đều nhìn thấy, tinh hạch có lẽ chính là lối thoát duy nhất dành cho con. Nhưng mà... con....lần này xuất hành đi làm nhiệm vụ nhớ phải thật cẩn thận, không được phân tâm. Ngàn vạn lần không nên vì bị cám dỗ mà mất đi tính mạng.”
“Về điểm này, con so với cha còn rõ ràng hơn.”
Y Sâm gật đầu, cũng không có vì chuyện này mà nản lòng. Hắn ở trong căn cứ huấn luyện, ngày nào cũng đứng trên ranh giới giữa sự sống cái chết, hiện tại hắn không chỉ là một thanh niên 17 tuổi mà con là một người lính dạn dày kinh nghiệm.
Hắn huấn luyện là những thứ có liên quan tới thân thể và ý chí. Những buổi huấn luyện khắc nghiệt này làm cho Y Sâm khác xa so với thanh niên trong cái thế giới bình thường.
Y Sâm đúng là không có huyết mạch cường đại, cũng không phải là đứa con của trời, hắn hiểu rõ sự thật này. Thế nhưng hắn cũng không có cam chịu số phận. Tinh hạch mang lại cho hắn khả năng vô hạnh, đủ để hắn tiến xa hơn trong cái thế giới này và đó cũng là lối thoát duy nhất của hắn.
Ban đầu, chỉ có những sinh vật dị thứ nguyên mới có tinh hạch ở trong đầu. Thế nhưng sau hai năm khi Ngày Tận Thế phủ xuống, ngay cả động vật trên Địa Cầu cũng bị nhiễm đóa hoa kia làm cho đột biến cũng sinh ra tinh hạch ở trong đầu.
Điều này chứng tỏ lên điều gì?
Đó là các sinh vật đang tiến hóa dần lên, thay đổi theo thời gian và muốn bắt kịp với thời đại này. Và Y Sâm muốn cường đại hơn thì phải bước đi trên con đường này, phải nuốt chửng những tinh hạch này.
Y Sâm hiểu điều mà cha mẹ hắn lo lắng . Cho nên, bằng bất cứ giá nào, phương pháp nào, cách thức nào hắn cũng phải lấy được những tinh hạch này.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận