Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thị Thần (Dịch)
  4. Chương 9: Tiến vào học viện

Thị Thần (Dịch)

  • 418 lượt xem
  • 2274 chữ
  • 2021-12-25 16:53:09

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Bước ra khỏi dãy núi Laris (1), cậu bé nhà quê Cái Á cuối cùng cũng bước vào điện phủ ma pháp thánh thần. Ở đại sảnh ma pháp, với sự biểu hiện xuất sắc của mình, cậu đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.

(1) Laris: Tòng Lạp Lí Tư.

Cùng tiến vào học viện ma pháp ngày đó là một đứa nhỏ tận mắt nhìn thấy cậu, thấy cậu thắp sáng lên 6 quả cầu. Cho nên hiện tại Cái Á ở học viện ma pháp Ni Khắc rất là có danh tiếng.

Ngày hôm đó, sau khi được Ma Đạo Sư Mễ Tu đưa vào học viện xong, hắn liền được sắp xếp nơi ở. Do  được Ma Đạo Sư Mễ Tu xem trọng nên hắn được sắp xếp ở vào gian phòng có 2 người ở. Ký túc xá này rất đẹp, có thể nói đây là căn phòng đẹp nhất mà Cái Á từng thấy từ nhỏ tới giờ.

Người còn lại trong phòng cũng là một đứa nhỏ thắp sáng lên được 6 quả cầu. Đứa nhỏ này có tên là Đặc Lí Tư (2), cùng tuổi với Cái Á và vào trước Cái Á một ngày.

(2) Đặc Lí Tư: Tris

Đặc Lí Tư là một đứa nhóc có khuôn mặt khá là sáng sủa. Từ cách ăn mặc cho thấy Đặc Lí Tư có gia cảnh rất tốt, rất có thể hắn xuất thân từ một gia đình quý tộc. Mặc dù là như vậy, thế nhưng khi thấy Cái Á ăn mặc bẩn thỉu, rách rưới xuất hiện trong phòng của mình, hắn vẫn nhiệt tình chào hỏi Cái Á. Hơn nữa còn đưa cho Cái Á một số đồ ăn nhẹ mà hắn mang từ nhà tới.

“Đặc Lí Tư, tớ còn chưa có đi thăm học viện, ở đây có đẹp không vậy?”

Có người khác tặng cho thức ăn cho mình, hai đứa nhỏ rất nhanh làm quen với nhau.

“Rất đẹp.”

Đặc Lí Tư tùy tiện nói.

“A, buồn ngủ quá.Tốt hơn hết là đi ngủ cái dã. Ngày mai đi thăm học viện sau vậy. Tớ mệt quá, tớ đi ngủ trước đây.”

Cái Á duỗi duỗi cái lưng một chút. Liền mấy ngày trời ở trên xe ngựa làm cho thể lực của hắn có phần giảm sút, hiện tại hắn thấy khá là mệt mỏi.

Cái Á nhảy lên giường ấm áp, bịt kín chăn định ngáy “o o” ngủ. Thế nhưng khi nhắm mắt lại, hắn lại cảm giác mình giống như đang ở trên xe ngựa vậy. Thậm chí còn cảm thấy ngay tới cả cái giường cũng rung lắc dữ dội nữa. Phải mất một lúc lâu ảo giác mới dần dần mất đi, lúc này hắn mới ngủ ngon giấc.

Mễ Tu cho Cái Á hai ngày để thích ứng với hoàn cảnh mới. Vì vậy, Cái Á dậy từ rất sớm và nhờ Đặc Lí Tư dẫn đi tham quan khắp nơi. Thế nhưng, Đặc Lí Tư lại bảo rằng, hắn cũng chưa có đi hết học viện ma pháp bao giờ.

Diện tích của học viện ma pháp Ni Khắc chí ít cũng phải gần hơn 3 lần thị trấn Đa Mật cộng lại. Cho nên bảo bọn họ trong vòng 1 ngày đi tham quan hết toàn bộ học viện đó là một chuyện không thể nào. Sau khi dạo quanh một số nơi đặc biệt, lúc này tâm tình hưng phấn ban đầu của Cái Á đã biến mất, thay vào đó là tâm trạng lo âu làm sao để lấp đầy cái bụng trống rỗngcủa mình.

“Mặc dù khu vực khác ta không có đi, thế nhưng ta lại biết vị trí phòng ăn ở đâu.”

Đặc Lí Tư nói.

“A, vậy thì nhanh tới đó thôi, đúng rồi.... đồ ăn ở đó có đắt không vậy?”

Cái Á có chút lo lắng hỏi.

Khi tới đây, Cát Nhĩ có đưa cho Cái Á 5 đồng vàng. Nhưng trong lúc đi tham quan học viện ma pháp, lúc hắn định mua một xiên thịt nướng thì phát hiện ra rằng xiên thịt nướng này có giá 10 đồng, tương đương với 1 lượng bạc. Lúc này hắn mới biết rằng đồ ăn trong này cực kỳ đắt đỏ.

“Cũng may, cũng chỉ có mấy đồng mà thôi, đắt nhất cũng chỉ vài đồng bạc.”

Ngày hôm qua, Đặc Lí Tư có tới phòng ăn, cho nên mới biết được tình hình ở đó.

“A....rất rẻ a!”

Cái Á nói như vậy cũng chỉ vì hắn là một đứa nhỏ thôn quê. Mặc dù trên tay có chút tiền, thế nhưng hắn cũng không dám “vung tay quá trán”.

“Bữa đầu tiên ta mời ngươi. Ta sẽ dẫn ngươi đi ăn thật ngon.”

Đặc Lí Tư cũng không phải là một người thiếu tiền, hắn hào sảng nói.

“Ha ha ha... cảm ơn.”

Cái Á cũng không có khách khí, hớn hở tiếp nhận.

Thật ra hắn cũng không biết cái gì gọi là khách khí. Từ nhỏ tới lớn hắn lớn lên và sống ở thôn Mã Thổ, là một đứa nhỏ thuần phác, hoang dại a! Nếu như không phải trên đường tới thành Ni Khắc, xe ngựa dừng lại, sau đó thúc thúc Cát Nhĩ xuống trấn mua thức ăn nước uống, có lẽ hắn còn không biết tới cái thế giới này muốn mua cái gì đó cần phải trả tiền.

Theo Đặc Lí Tư tới nhà ăn, Cái Á với bộ quần áo rách rưới trong nháy mắt trở thành tâm điểm của cả phòng. Lý do hắn trở thành tâm điểm cũng không phải là vì lúc trước hắn ở đại sảnh ma pháp thắp sáng lên được 6 quả cầu ma pháp và trở nên nổi tiếng, mà là lúc này tất cả mọi người trong phòng ăn đều ăn mặc sạch sẽ, đẹp đẽ. Mà Cái Á thì mặc một bộ đen tuyền, chắp vá khắp nơi...Tình huống này giống như mọi người đều mặc quần áo, còn hắn thì cởi truồng vậy.

Học viện Ni Khắc thật sự là một học viện quý tộc. Kể cả ma pháp sư có tới từ hương trấn thì mọi người cũng mặc quần áo đẹp đẽ, sặc sỡ. Nhưng Cái Á, một người gan to, lại không có chú ý tới điểm này. Hắn vẫn xuất hiện trước mặt mọi người với bộ quần áo đen thui, rách rưới.

Phòng ăn chia ra làm 3 tầng.

Tầng 1 là khu vực bình thường. Đồ ăn khá rẻ.

Tầng 2 có phòng ăn riêng, đồ ăn đương nhiên đắt hơn tầng 1 rồi.

Mà tầng 3 thì...đây chính là khu vực xa hoa nhất trong phòng ăn. Bất kể là phục vụ hay là đồ ăn uống, không phải là thứ mà tầng 1 và tầng 2 có thể so sánh được. Cho nên, muốn biết gia cảnh của người khác như thế nào, thường thường có thể nhìn vào cách họ ăn ở phòng nào liền biết được gia cảnh của người đó như thế nào.

Ở đây phần lớn mọi người ăn ở tầng 2.

Tầng 1 và tầng 3 tương đối ít người.

Có thể thấy người rất giàu và người nghèo khá là ít. Mà kể cả là như vậy, những đứa nhỏ ăn cơm ở tầng 1 cũng có gia cảnh tốt hơn rất là nhiều so với Cái Á. Có thể thấy được Cái Á bé bỏng nhà chúng ta khác bạn bè khá nhiều.

Mới đầu, một số đứa nhỏ thôn quê sẽ không biết tới chuyện này. Ăn mặc quần áo lôi thôi lếch thếch thỉnh thoảng xuất hiện trong học viện cũng không sao cả. Thế nhưng cái tên này lại ăn mặc như vậy lên tầng 3 ăn mà không e ngại chút nào cả, không khỏi khiến cho người khác phải chú ý tới.

Đi ăn ở tầng 3 đương nhiên là Đặc Lí Tư rồi. Về phần Cái Á, hắn cũng không có bởi vì thân phận thấp kém của mình mà ý thức được rằng không thể ăn uống ở tầng 3.

Cơ sở vật chất trên tầng 3 phải nói là rất xa hoa.Căn phòng ăn nguy nga lộng lẫy bao trùm tầm mắt Cái Á, khiến cho hắn thầm nghĩ : Cái chỗ này mà là phòng ăn à? Phải gọi là thiên đường mới đúng.

Sau khi ăn cơm xong, đầu óc Cái Á lúc này vẫn đang còn hưng phấn. Chưa bao giờ hắn tới một nơi sang trọng như vậy ăn uống, cũng chưa bao giờ ăn món ngon tới như vậy. Cái Á ăn no tới mức suýt vỡ bụng ra, lúc này hắn mới thỏa mãn lấy tay nhặt từng miếng thịt dắt kẽ răng ra, rồi “ợ” một tiếng.

“Nghỉ ngơi chút đi, no quá.”

Trả tiền xong, hai người rời khỏi phòng ăn. Thế nhưng mới đi bộ được vài bước, Cái Á đã không nhúc nhích nổi, không ngừng “ợ” thành tiếng liên tục.

“Ai bảo ngươi ăn nhiều như vậy chứ.”

Đặc Lí Tư nhìn bộ dạng đáng yêu của Cái Á, cười ha ha nói.

Đặc Lí Tư quả thật là một người không tệ. Mặc dù là con cái quý tộc, thế nhưng từ đầu tới cuối hắn cũng chưa bao giờ kỳ thị Cái Á cả. Hơn nữa còn rất vui thích kết bạn với Cái Á.

Đang nói chuyện với nhau, đột nhiên trên lối đi có một thiếu niên mặc áo choàng đỏ đi tới. Người thiếu niên này tầm cỡ 11-12 tuổi, nhưng trên khuôn mặt ngây ngô  của hắn thỉnh thoảng lại hiện ra thần sắc ngạo mạn.

Người thiếu niên này liếc nhìn Cái Á và Đặc Lí Tư một cái. Sau đó lại nhìn bộ dạng bẩn thỉu của Cái Á thêm một lần nữa, cuối cùng dán chặt ánh mắt của mình lên người Đặc Lí Tư, xấu hổ, cười nói:

“Ta nói nè biểu đệ, (1) Đặc Lí Tư, ngươi ngày đầu tiên tới học viện ma pháp cũng không cần phải mang theo một tên người hầu mất hình tượng như vậy tới ăn cơm chứ? Ngươi làm như vậy chính là đang bôi xấu danh dự gia tộc đấy, người có biết không?”

(3) Biểu đệ: Em trai con cô, dì hoặc cậu.

“Hắn là bằng hữu của ta! Ái Bỉ Tư (2), xin hãy nói chuyện một cách tôn trọng.”

(4) Ái Bỉ Tư: Apis.

Đặc Lí Tư quét mắt nhìn thiếu niên mặc áo choàng đỏ, nhíu lông mày nói.

“Ha ha..bằng hữu?? Ngươi lại kết giao với một bằng hữu như vậy, cười chết ta rồi!  Cũng đúng, cái loại nghịch chủng như ngươi cũng chỉ thích hợp ở chung với cái đám bần cùng nghèo khổ như thế này mà thôi.”

Ái Bỉ Tư cười trơ trẽn nói.

Cái Á mặc dù chưa có trải qua sự đời, thế nhưng vẫn nghe ra được cái tên thiếu niên mặc áo khoác đỏ này đang xúc phạm Đặc Lí Tư.

Chưa nói tới địa vị trong gia tộc, ngay tới cả thực lực bản thân, Đặc Lí Tư cũng kém hơn hắn rất nhiều. Người thiếu niên trước mặt này đã vào học viện ma pháp được 2 năm, hiện tại đang là một gã Ma pháp sư Sơ cấp.

“Cái tên này thật đáng ghét, Đặc Lí Tư, tớ sẽ giúp cậu đánh bại hắn.”

Cái Á ở trong thôn chính là một tiểu bá vương và cậu không thích nhất chính là bạn bè của mình bị người ta bắt nạt. Đặc Lí Tư từ lâu đã được Cái Á công nhận là bằng hữu, đương nhiên hắn phải bảo vệ cho bạn bè rồi.

“Ngươi??? Ha ha ha... Bớt giỡn đi cha, Đặc Lí Tư, người hầu của ngươi rất là thú vị đó.”

Ái Bỉ Tư ôm bụng lăn lộn cười to.

“Vậy thì để ta cho ngươi nếm mùi lợi hại.”

Cái Á cũng không có nhiều lời, cậu thở ra một hơi đầy, sau đó lắc lắc thân thể, vung tay lên đánh về phía Ái Bỉ Tư kia.

Ái Bỉ Tư không ngờ cái tên người hầu này lại có can đảm đánh mình. Thấy Cái Á dương nanh múa vuốt đánh về phía mình liền vội vàng lui về phía sau, đồng thời nhanh chóng đọc chú ngữ ma pháp.

(5) chú ngữ: lời niệm chú.

“Phong thần vĩ đại, tín đồ thành kính cầu xin ngài, hi vọng ngài ban phước cho ta Phong lực lượng, Phong.... Nhật....”

Ái Bỉ Tư đọc xong lời niệm chú, chuẩn bị đọc lên tên chiêu thức là “Phong Nhận” thì bị nhận ngay một cú đấm mạnh vào cằm, và “Phong Nhận” chuẩn bị hô to lên kia biến thành “Phong Nhật”.

(6) Phong Nhận: Lưỡi dao gió.

Mặc dù Cái Á không biết cái tên này đang đọc cái gì, thế nhưng thấy hắn đang đứng im, Cái Á cũng không có khách sao mà xông lên, đấm cho hắn một phát. Ngay sau đó, ở nơi bụng, Cái Á liền cảm thấy đau đớn kịch liệt, giống như bị một cây đao chặt vào bụng vậy.

Cái Á vốn ăn no bụng, hiện tại không biết bị thứ gì đó hung hăng đánh thẳng vào bụng, nhất thời làm cho dạ dày lộn tùng phèo hết cả lên. Trong cơn vô thức hắn cúi người xuống, ôm bụng. Nhưng khi gập người xuống, Cái Á lại cảm thấy ở nơi bụng có thứ gì đó đang chực chỉ muốn trào ra ngoài...

“Ọe!!!!!”

Cái Á cuối cùng không nhịn được phun hết ra ngoài. Trong nháy mắt dịch thể màu vàng sền sệt, dinh dính phóng ra... Mà những thứ bẩn thỉu, nhầy nhụa này toàn bộ phóng hết lên người Ái Bỉ Tư, dính đầy lên áo hắn.

Trước đó, mặc dù chữ cuối cùng của phép thuật bị đọc sai lệch đi, thế nhưng Ái Bỉ Tư vẫn miễn cưỡng hoàn thành được ma pháp. Hơn nữa còn phóng thích ra được“lưỡi dao gió” ra ngoài.

Lưỡi dao gió được phóng thích ở cự ly gần, vô tình đánh trúng bụng Cái Á, thế là...

Ái Bỉ Tư bưng lấy cằm, tùy tiện để cho những dịch nhầy nhớm nháp màu vàng kia trượt ra khỏi áo quần minh .

Hắn đứng ngẩn người một lúc lâu, phải mất một lúc hắn mới sực tỉnh lại, ngửi thấy mùi hôi thối từ đống chất dịch nhầy trong dạ dày phóng ra kia, khuôn mặt trắng nõn của hắn trong nháy mắt đỏ chót lên. Cả người giốngbiến thành một ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào vậy!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top