Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thị Thần (Dịch)
  4. Chương 6: Đại sảnh ma pháp

Thị Thần (Dịch)

  • 439 lượt xem
  • 1763 chữ
  • 2021-12-21 22:58:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Chương 6:

Cái Á cảm thấy rất là khó hiểu, không hiểu tại sao đám người này lại cười nhạo hắn. Ánh mắt của bọn họ làm cho hắn cảm thấy rất là khó chịu.

“Ha ha ha, ngươi thật là thú vị. Nhìn quần áo của các ngươi, có lẽ các người tới từ vùng thôn quê đúng không? Ở đây, thắp sáng hai quả cầu ma pháp chỉ là tiêu chí thấp nhấp để được vào học viện ma pháp Ni Khắc. Nếu như người khiến lão sư bất mãn, rất có thể người còn không được người ta thu nhận nữa đâu!”

Đứa nhỏ vừa hỏi Cái Á nghe thấy Cái Á nói như vậy liền cười nói.

“Yên lặng! Ai còn gây ra tiếng động lớn nữa liền hủy bỏ tư cách!”

Đúng lúc này, một giọng nói nặng nề vang tới. Mặc dù âm thanh này không quá lớn, thế nhưng ai ở đây cũng nghe thấy rõ ràng.

Giọng nói vừa dứt, các tạp âm xung quanh ngay lập tức liền giảm xuống. Hiện tại có thể nghe thấy chỉ là giọng nói của một vị lão sư ma pháp đang đánh giá thiên phú ma pháp cho một đứa nhỏ.

Bị người khác cười nhạo như thế này, Cái Á căn bản không có cảm giác gì. Dù sao hắn lớn lên từ vùng thôn quê nên cũng không có hiểu được tâm tư phức tạp của đám người này. Bất quá khi nghe thấy vị ma pháp sư kia nói như vậy, hắn cũng thu liễm sự không chừng mực của mình lại, sợ vị ma pháp sư này hủy bỏ tư cách của mình.

 “Mọi người ở đây ai cũng ít nhất thắp sáng được 3 quả cầu ma pháp. Thắp sáng hai quả cầu ma pháp chỉ là một số nhỏ người mà thôi. Cho nên chuyện này cũng không có gì là đáng tự hào cả.”

Cậu nhóc lúc nãy lại tiếp tục thì thầm với Cái Á.

Cái Á gật gật đầu, cũng không có nói gì cả. Giống như kiểu hắn đã hiểu ra vấn đề.

Hai cha con Lạp Nhĩ dù sao cũng là người trên trấn, kiến thức ít nhiều cũng hơn xa so với Cái Á. Cho nên mới vào hai người rất là thức thời, cũng không có nói chuyện. Hiện tại thấy Cái Á bày ra sự xấu hổ của mình, họ cảm thấy rất là vui vẻ ở trong lòng. Nếu như không phải lúc trước bị màn biểu hiện của Sa Đức hù dọa, có lẽ lúc này bọn họ đã cười to, cười nhạo hai người Cái Á rồi.

Đội ngũ xếp hàng mặc dù rất dài, thế nhưng việc đánh giá từng người lại rất nhanh. Cũng giống như khảo hạch Kiếm sĩ lúc trước, trước tiên là xác định lại thiên phú ma pháp, sau đó là tuổi tác, tiếp đó là nộp tiền…

Cuối cùng cũng tới lượt Cái Á.

Hắn hiện tại đang đối mặt với một vị lão sư ma pháp râu trắng.

Lúc này hắn không khỏi cảm thấy có chút lo lắng, đôi mắt hiện lên sự ngưng trọng.  Đột nhiên, có người nhận ra đứa nhỏ làm ra chuyện xấu hổ lúc trước, âm dương quái khí cười nhạo nói:

“Ồ, đây không phải là đứa nhỏ lớn tiếng bảo rằng mình đã thắp sáng được hai quả cầu ma pháp đấy sao?”

“Ha ha, đúng là nó rồi, đúng là nó rồi. Thắp sáng hai quả à… không tồi à nha!”

Người khác cũng phụ họa nói thêm vào.

Cái Á mặc dù còn nhỏ thế nhưng vẫn nghe ra được bọn họ đang chế nhạo mình. Dù hắn là một người rất là kiêu ngạo thế nhưng vào lúc này cũng không có phản bác lại mà lạnh lùng quét mắt, liếc nhìn bọn họ một cái.

“Đưa tay lại đây.”

Lão ma pháp sư có lẽ cũng biết rõ nội tình của đứa nhỏ này cho nên hắn nhàn nhạt nói, thái độ không được tốt cho lắm.

Do những người khác cười rộ lên nên Cái Á có chút hồi hộp. Tay cũng không có lau sạch sẽ đi mà sờ lên quả cầu ma pháp xinh đẹp luôn.

Lão ma pháp sư nhìn thấy bàn tay dính đầy dầu mỡ của hắn, ánh mắt liền hiện lên sự chán ghét, không nhịn được thúc dục hắn làm nhanh lên, trong lòng thầm nghĩ: mới thắp sáng được 2 quả cầu mà đã cảm thấy tự hào rồi đúng không? Đúng là ngu xuẩn, đứa nhỏ này tốt nhất nên về nhà cho rồi!

Quả cầu ma pháp đầu tiên liền bị Cái Á thắp sáng. Thế nhưng ánh mắt của vị ma pháp sư khảo hạch vẫn lãnh đạm như cũ.

Theo hắn nhận thấy,  ngay tới cả một quả cầu ma pháp cũng không thắp sáng được, người đó căn bản không xứng đáng được đứng ở trong này.

 “A, thắp sáng được một quả rồi, hài từ này thật…. có tiền đồ.”

Người bên cạnh lại bắt đầu chế nhạo. Cái Á không cảm thấy gì, thế nhưng Cát Nhĩ lại cảm thấy rất là xấu hổ.

“Nhanh cái tay lên một chút, sáng hai quả cầu rồi nhanh xéo đi, đừng lãng phí thời gian của chúng ta nữa.”

Một tiểu quý tộc xếp ở phía sau thô lỗ nói.

Bị nhiều người như vậy miệt thị, Cái Á cảm thấy rất là khó chịu ở trong lòng.Thế nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra sự thô lỗ tiểu bá vương của mình mà im lặng làm chuyện của mình. Dường như lúc này hắn đã hiểu ra được điều gì đó.

Quả cầu thứ hai cũng bị Cái Á thắp sáng lên.

Lúc này, xung quanh có một số âm thanh bất hảo vang lên, sau đó tên quý tộc thô lỗ kia trực tiếp chen ngang, đẩy Cái Á ra, ý bảo Cái Á không cần phải khảo hạch nữa, nhanh chóng cút đi.

“Đứa nhỏ này thiên phú quá thấp, tính tình lại thô lỗ nên học viện chúng ta không có thu nhận nó.”

Lão ma pháp sư nói mà không thèm nhìn quả cầu ma pháp thứ hai sáng lên.

Lời nói coi thường của vị ma pháp sư già này khiến cho Cát Nhĩ sững sờ ngay tại chỗ!

Nhất thời, các cơ trên mặt hắn xoắn vào nhau thành một khối. Phải biết rằng, đứa nhỏ này… thế nhưng mà lại là niềm hi vọng của hàng trăm người trong thôn a!

Hiện tại, Cát Nhĩ đang ôm chặt từng đồng, từng hào số tiền mà mọi người trong thôn đã gom góp lại, đóng tiền học phí cho Cái Á và Sa Đức. Đây chính là số tiền từ lòng nhiệt tình, lòng nhân ái của mọi người trong thôn dành cho hai đứa và cũng là di nguyện cuối cùng của bọn họ, những linh hồn đã khuất. Thế nhưng…. Thế nhưng….

“Ma pháp sư đại nhân, cầu xin ngài, cầu xin ngài…. Hãy nhận lấy đứa nhỏ này đi! Chúng ta đã bằng mọi cách từ xa xôi ngàn dặm lặn lội tới đây chính là vì hi vọng đứa nhỏ này có thể trở thành ma pháp sư. Hắn… hắn thế nhưng mà lại chính là niềm hi vọng của cả thôn chúng ta a!”

Thân thể gầy gò của Cát Nhĩ quỳ xuống, “phịch” một tiếng vang lên.

Đêm đó, hắn mang trên lưng niềm hi vọng của cả thôn cùng với nỗi đau và nước mắt, dẫn theo 3 đứa nhỏ chạy trốn lên thị trấn, chính là vì muốn Sa Đức và Cái Á sau này trở thành người được người khác kính trọng, để cho mọi người trong thôn ở dưới cửu tuyền có thể được yên nghỉ.

Sa Đức đã được nhận vào học viện Kiếm sĩ rồi, xem như đã hoàn thành một nửa di nguyện rồi, thế nhưng Cái Á….

“Lui ra, lui ra. Đừng có giả bộ đáng thương ở đây nữa, trở về thôn các ngươi mà săn bắn đi. Ma pháp không phải là thứ đám thôn quê hoang dã như tụi bay có thể học tập được. Đừng có ở đây cản trở con trai ta khảo hạch nữa.”

Tên tiểu quý tộc lúc này thiếu kiên nhẫn nói. Hắn mặc một bộ quần áo sang trọng treo đầy những đồ trang trí lộng lẫy, khác xa hoàn toàn với khuôn mặt dơ bẩn, quần áo quê mùa kia của Cát Nhĩ.

“Vẫn là nên trở về đi thôi, đắc tội với bọn họ cũng không hay đâu.”

Lạp Nhĩ nhỏ giọng nói với Cát Nhĩ. Hắn nói như vậy là vì sợ cái tên tiểu quý tộc kia giận cá chém thớt, giận sang cả người hắn. Dù sao bọn họ cũng tới cùng nhau mà.

“Chúng ta đây là đang làm theo qui định. Người về đi, đừng làm chậm trễ thời gian của người khác nữa.”

Lão ma pháp sư già lãnh đạm nói.

Để trở thành một vị ma pháp sư không những cần có thiên phú, mà còn phải có khí cụ ma pháp và ma tinh thạch giúp đỡ nữa. Nếu như đám người này quả thật tới từ thôn quê, cho dù bọn họ có đóng đủ học phí  thì cũng chưa chắc đã có thể mua được những thiết bị phụ trợ đắt đỏ kia. Vì vậy, hắn không có lý do gì để thu nhận Cái Á cả.

(1) Khí cụ: trang bị

Những người từng nhìn thấy sự xấu hổ lúc trước của Cái Á lúc này cũng nhao nhao đưa ra những lời nhận xét vô trách nhiệm. Nhất thời bên trong đại sảnh liền trở nên ầm ĩ, không ít người đã bắt đầu oán trách, đem hết thảy trách nhiệm đổ lên đầu hai người Cái Á, bảo họ đừng có làm lãng phí thời giờ của mọi người nữa.

Hầu hết những người có thể tới được đây đều là những người có địa vị nhất định. Ở đế quốc Tát Gia Lợi Á này có một cái xu hướng đặc biệt đó là ma pháp sư hầu như chỉ xuất hiện trong gia đình quý tộc. Cho nên, hầu như tất cả mọi người ở đây đều có danh hiệu quý tộc. Mà đối với quý tộc thì người bình dân cho dù họ có đáng thương hơn nữa đi chăng nữa họ cũng không có quan tâm.

(2) Tát Gia Lợi Á: Zacharias

Âm thanh bất mãn vang lên khắp đại sảnh ma pháp. Thậm chí còn có một số quý tộc còn muốn tự thân đem hai cái người quê mùa ném ra ngoài. Chỉ là do ngại thân phận quý tộc cao quý của mình nên họ cũng không có làm ra hành động như vậy.

“Một đám ngu ngốc! Ta còn chưa chạm vào quả cầu ma pháp thứ ba mà!”

Ngay vào lúc đại sảnh đang còn náo nhiệt, một giọng nói ngây thơ đột nhiên vang lên, khiến cho mọi người trong đại sảnh sững sờ.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top