Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thị Thần (Dịch)
  4. Chương 4: Đi tới học viện

Thị Thần (Dịch)

  • 476 lượt xem
  • 1952 chữ
  • 2021-11-28 21:43:33

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“A... Sa Đức, không sao đâu, không thể trở thành kiếm sĩ, ta vẫn sẽ bảo vệ ngươi mà.”

Cái Á có ý tốt lên tiếng an ủi Sa Đức. Hai người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cùng nhau chơi đùa, mặc dù không thích nhau, thế nhưng dù sao vẫn là bạn bè thân thiết nhất.

“A... không.... không... không!”

Mông Đức nói liên tiếp ba chữ “không” liền.

Hiển nhiên mọi chuyện cũng không có giống như Cái Á nghĩa kia. Ông ta kìm nén cảm xúc quá mức của mình lại, sau đó xoa đầu Sa Đức nói,

“Đây... đây là đứa nhóc... có thiên phú đấu khí cao nhất mà ta từng thấy! Ta.... ta thậm chí còn không thể kiểm tra ra được cấp bậc thiên phú của hắn!”

OA~

Một câu nói khiến cho tất cả mọi người ở đây đều kinh hãi. Họ nhìn Sa Đức với một ánh mắt ngạc nhiên. Thật không thể tin được đứa nhóc ít nói này lại có thành tựu cao tới như vậy, liền ngay cả lão sư kiếm sĩ cường đại nhất trong trấn này cũng không có cách nào kiểm tra ra được cấp bậc đấu khí của hắn. Điều này có nghĩa là sao?  Nghĩa là chỉ cần Sa Đức cố gắng chăm chỉ tu luyện, tương lai hắn chắc chắn sẽ vượt xa Mông Đức và trở thành kiếm sĩ mạnh nhất của trấn này!

Điều này thật là khó tin. Trong mắt Cát Nhĩ và trấn tưởng, Cái Á đã là thiên tài trong số các thiên tài rồi. Với suy nghĩ hạn hẹp của bọn họ, họ không nghĩ tới việc lại có người có thể vượt qua được cả ma pháp sư trung cấp lẫn kiếm sĩ trung cấp. Thế nhưng... Sa Đức lại làm được điều đó!

“Tuy rằng thiên phú không thể quyết định hết tất cả, thế nhưng chỉ cần siêng năng tu luyện, nhóc chắc chắn sẽ vượt qua ta!”

Mông Đức trong lòng cũng dâng trào. Hắn không ngờ mình lại có thể tự mình nhìn thấy một kiếm sĩ thiên tài sản sinh ra đời!

Ý nghĩa trong lòng khác biệt hoàn hoàn với những lời nói từ miệng lão sư kiếm sĩ cường đại nhất trên trấn, khiến cho đôi mắt đỏ hoe của Cát Nhĩ lại một lần nữa trào nước mắt ra. Hắn ôm lấy Sa Đức thật chặt vào lòng, nấc lên, nghẹn ngào nói:

“Các ngươi....Các ngươi... đều là... đều là... niềm tự hào của thôn chúng ta!”

“Đại thúc Cát Nhĩ, ta chắc chắn sẽ tu luyện chăm chỉ, sẽ trở thành kiếm sĩ cường đại.Tới  lúc đó thôn chúng ta sẽ không còn phải lo lắng bị ma thú quấy nhiễu nữa.”

Sa Đức kiên định nói.

(1) Đại thúc: chú, cách gọi người cùng hàng với bố nhưng ít tuổi hơn.

Kỳ thật đây cũng chỉ là nguyện vọng bé nhỏ của hắn mà thôi.

Lúc còn nhỏ, Sa Đức luôn phải chứng kiến người cha của mình trở về nhà với đầy vết thương ở trên người. Hơn nữa sau đó thôn bị ma thú tấn công, cha hắn lúc nào cũng thời thời khắc khắc canh giữ ở xung quanh thôn. Tất cả hình ảnh nhạy cảm đó đều được Sa Đức nhìn thấy và lưu vào trong lòng. Dần dần, ước nguyện nhỏ bé của hắn chính là thay phụ thân gánh vác công việc và tạo phúc cho thôn dân.

“Nếu cha của ngươi có thể biết được....”

Đại thúc Cát Nhĩ hưng phấn tới mức suýt nữa nói ra điều không nên nói, cũng may hắn dừng lại kịp thời.

“Học viện kiếm sĩ Ni Khắc (Niko) chắc chắn sẽ kết nạp Sa Đức! Hơn nữa, Sa Đức rất có thể sẽ trở thành học sinh ưu tú. A, nên nhớ, hầu hết các học sinh ưu tú ở đó sau khi tốt nghiệp xong đều sẽ trở thành kiếm sĩ trung cấp.”

Mông Đức có chút cảm khái nói.

“Đưa đám nhóc đi nghỉ trước đi. Học viện Ni Khắc thu nhận học viên mùa xuân chỉ còn có nửa tháng nữa là tới. Mà từ đây tới thành Ni Khắc đi mất 10 ngày đường. Sáng mai chúng ta sẽ liền xuất phát. Sẽ rất là tệ nếu như chúng ta bỏ lỡ cơ hội này.”

Bruce nói.

Qua bao nhiêu năm, cuối cùng trong trấn cũng xuất hiện hai vị thiên tài. Nhất là đứa nhỏ này, người mà ngay tới cả Mông Đức cũng không tài nào kiểm tra ra được cấp bậc thiên phú của hắn.

Nghĩ đến đây, Bruce đột nhiên cảm thấy mình hình như đã bỏ qua chuyện gì đó. Thế nhưng hắn lại không tài nào nhớ ra được. Sau một hồi suy nghĩ cẩn thận vẫn không có ra, hắn lắc đầu, đem chuyện này bỏ qua.

Trấn trưởng chịu trách nhiệm sắp xếp chỗ ở cho bọn nhỏ. Nhưng do ba đứa nhỏ rất là hưng phấn nên bọn chúng nhất thời không tài nào ngủ được. Thế là Tiểu Bá Vương Cái Á lại bắt đầu đấu khẩu với Sa Đức. Thế nhưng Sa Đức lần này rõ ràng đã có của ăn của để, cho nên cũng không có chút yếu thế nào đấu khẩu lại Cái Á.

 “Thấy ta trâu bò chưa, trâu bò chưa?? Ha ha ha... Đã biết ai là lão đại chưa ?”

Nằm trên giường, Sa Đức không khỏi cười to lên một tiếng, nói. Có thể trở thành kiếm sĩ cường đại đây quả thực là một chuyện vô cùng cao hứng. Hắn hiện tại chỉ muốn thật nhanh về nhà, nói cho cha mẹ mình biết cái tin tức này.

 “Hừ, thiên phú tốt thì có ích gì chứ? Dù sao ngươi vẫn là thủ hạ bại tướng của ta.”

Cái Á không có phục, nói ra một câu rất là thực tế. Sa Đức mặc dù lớn tuổi hơn Cái Á, thế nhưng hắn lại không phải là đối thủ của Cái Á.

“Hừ!”

Sa Đức sa sầm mặt mày, nói không nên lời, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng. Sau đó vặn người, nhắm mắt đi ngủ.

Thấy đối thủ không còn tranh cãi với mình nữa, Cái Á cũng không có tiếp tục làm ầm ĩ lên nữa. Hắn quay sang nói chuyện với Niết Lan một chút, sau đó chùm kín đầu đi ngủ. Hưng phấn quả thực rất là hưng phấn, thế nhưng hôm nay hắn thật sự rất mệt. Bởi vì cả ngày hắn đã phải rong ruổi trên lưng ngựa rồi.

.........

Một ngày mới lại đến, Cái Á không có thói quen ngủ dậy muộn đã thức dậy từ rất sớm. Nhưng sau khi thức dậy, hắn liền phát hiện ra rằng Sa Đức còn thức dậy sớm hơn cả hắn. Trái tim non nớt của đứa trẻ nhỏ thường thích ganh đua với nhau, thấy đối phương dậy sớm hơn mình, hắn khẽ lẩm bẩm chửi rủa.

“Không cần chào tạm biệt mọi người trong thôn sao?”

Khi Cái Á và Sa Đức nghe thấy phải lập tức lên đường, cả hai đồng thanh hỏi.

“Không... Không cần.... trưởng thôn nói chúng ta cứ đi tới thành Ni Khắc đi. Nếu như bỏ lỡ thời gian này, chúng ta sẽ phải chờ thêm một năm nữa...Cái Á, trưởng thôn bảo ta dặn với ngươi rằng, ngươi nhất định phải chăm chỉ học thành tài, bằng không hắn sẽ không để cho ngươi trở về thôn nữa đâu. Còn Sa Đức nữa, cha ngươi hi vọng lúc ngươi trở về nhà đã là một vị kiếm sĩ cường đại...”

Cát Nhĩ trong lúc nói chuyện, hai mắt đảo liên hồi, giống như kiểu đang cố tình che giấu điều gì đó.

Nghe thấy Cát Nhĩ nói như vậy, mặc dù có chút lạc lõng thế nhưng được tiếp xúc với thế giới rộng lớn bên ngoài đối với hai đứa nhỏ 8-9 tuổi mà nói đây là một chuyện có sức hấp dẫn vô cùng. Cho nên, bọn chúng cũng không có khăng khăng muốn chào tạm biệt mọi người trong thôn nữa.

Lúc rời thôn, do không có được chuẩn bị đầy đủ, cho nên đồ đạc cũng chỉ có một ít quần áo trẻ con và một tí lương khô.

Đi xe ngựa từ Trấn Đa Mật tới thành Ni Khắc mất 10 ngày. Đại thúc Cát Nhĩ căn dặn Niết Lan ở lại nhà trấn trưởng tạm trú khoảng một tháng sau đó sẽ về đón. Tiếp đó hắn lấy giấy giới thiệu của ma pháp sư và kiếm sĩ trung cấp rồi đưa hai đứa nhỏ tới thành Ni Khắc bằng xe ngựa.

Chỗ ngồi trên xe ngựa khá là rộng rãi. Ngoài Cái Á và nhóm người của hắn ra còn có hai người khác nữa. Hai người này là một cặp cha con. Người cha tầm tuổi như Cát Nhĩ, đứa nhỏ thì cũng không lớn hơn Cái Á là bao.

“Xin chào, tôi là Cát Nhĩ. Các ngươi cũng tới thành Ni Khắc sao?”

Cát Nhĩ thân thiện nói.

“Đúng vậy a! Ta đưa đứa nhỏ này tới học viện Ni Khắc. Lúc trước, đại nhân Bruce có tự mình tới trấn của chúng ta để giám định thiên phú ma pháp cho thằng nhóc này...A, ta tên là Lạp Nhĩ (Laird).”

Người cha trả lời.

“Ta thế nhưng mà lại thắp sáng được hai quả cầu ma pháp đấy.”

Đứa trẻ nói với vẻ mặt dương dương tự đắc. Hơn nữa hắn còn cố tình liếc mắt sang nhìn Cái Á và Sa Đức, giống như thể đang khoe thành tích của mình vậy.

“Thì ra ngày hôm đó đại nhân Bruce đi giám định cho con trai ngài. Ha ha, lúc đó đại nhân cũng tình cờ đi ngang qua thôn chúng ta. Hơn nữa lại còn đào được một đứa nhóc có thiên phú ma pháp từ thôn chúng ta nữa. Và đứa nhỏ đó chính là thằng nhóc này. Nó tên là Cái Á.”

Cát Nhĩ chỉ Cái Á nói.

“Chắc nó cũng chỉ thắp sáng được một quả cầu ma pháp thôi đúng không? Dù sao đại nhân Bruce từng nói con trai tôi là đứa nhỏ có thiên phú ma pháp tốt nhất toàn trấn.”

Lạp Nhĩ có chút đắc ý nói.

“Ta cũng thắp sáng được hai quả cầu ma thuật. Người có thiên phú ma pháp cao nhất toàn trấn phải là ta mới đúng.”

Tiểu Bá Vương Cái Á không chịu yếu thế nói.

Cặp cha con kia nghe thấy vậy liền hiện ra vẻ mặt kinh ngạc. Không ngờ đứa nhỏ trước mắt này cũng có thể thắp sáng được hai quả cầu. Người cha liền nhìn kỹ lại thì thấy Cái Á cũng chỉ là một đứa nhỏ hoang dã lớn lên từ vùng quê, căn bản không thấy có điểm gì dính dáng tới ma pháp sư có địa vị tôn quý ưu nhã kia. Thế là ánh mắt của hai người chuyển từ kinh ngạc sang nghi ngờ.

Khi Cát Nhĩ nói thiên phú đấu khí của Sa Đức còn vượt qua cả đại nhân Mông Đức. Hai cha con Lạp Nhĩ liền cảm thấy đám người nông thôn này đang nói phét đúng không?

Cha con Lạp Nhĩ sống ở một thị trấn nhỏ bên rìa Trấn Đa Mật. Tiểu trấn này còn vắng vẻ hơn cả trấn Đa Mật nữa, cũng không có kiếm sĩ và ma pháp sư quyền uy giống như trấn Đa Mật.

Cho nên khi trấn họ xuất hiện đứa nhỏ có thiên phú, họ đều sẽ mời Bruce và Mông Đức ở trấn Đa Mật tới giám định. Thực lực của kiếm sĩ Mông Đức được các trấn xung quanh công nhận là kiếm sĩ mạnh nhất toàn trấn.

Mà trước mắt, đứa nhỏ có khuôn mặt dính đầy giầu mỡ, lớn lên ở vùng hoang dã kia lại nói rằng thiên phú đấu khí của hắn còn vượt qua cả Mông Đức nữa??

Không có tận mắt nhìn thấy, bất kể nhóm người Cái Á có nói như thế nào đi chăng nữa thì cha con Lạp Nhĩ cũng không có tin.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top