Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thị Thần (Dịch)
  4. Chương 3: Thiên phú đấu khí

Thị Thần (Dịch)

  • 467 lượt xem
  • 1797 chữ
  • 2021-11-27 23:00:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Thật là sáng! Thật là sáng”

Cái Á hưng phấn hét to lên.

Trên khuôn mặt của Cát Nhĩ thì hiện ra dáng vẻ kinh ngạc. Hắn ngơ ngác nhìn quả cầu ma pháp thứ 2 sáng lên với một ánh mắt không thể tin được. Chẳng lẽ đứa nhóc được cả thôn nuôi nấng này tương lai lại có thể trở thành một vị ma pháp sư vĩ đại giống như Bruce sao? Hắn sẽ trở thành niềm tự hào của cả trấn sao? Chuyện này...chuyện này thật không thể tin được... Nếu như.... nếu như người trong thôn mà biết được tin tức này...

“Là thật. Hắn thật sự thắp sáng được quả cầu thứ 2.”

Trấn trưởng cũng kích động không kém Cát Nhĩ. Ở cái trấn vắng vẻ này có thể xuất hiện một vị ma pháp sư đã là vô cùng hiếm có rồi, chứ đừng nói tới việc xuất hiện một vị ma pháp sư trung cấp cường đại giống như Bruce . Mà đứa nhỏ trước mắt này lại có thể thắp sáng quả cầu thứ hai giống như Bruce hồi đó, điều này có nghĩa là sao? Nghĩa là hắn tương lai có khả năng sẽ trở thành một vị ma pháp sư trung cấp??

“Ưm, tốt lắm! Cái Á đúng không? Ta sẽ giới thiệu con tới học viện ma pháp thành Ni Khắc học tập. Sau này con phải cố gắng chăm chỉ học tập nghe chưa!! Cố gắng trở thành một vị ma pháp sư  thật là vĩ đại. Con hãy nhớ rằng, không được buông lơi trong việc tu luyện ma pháp, bằng không cho dù con có thiên phú có tốt đi thế nào chăng nữa thì cũng chỉ là ma pháp sư học đồ mà thôi.”

Bruce nở ra một nụ cười sáng lạn, sờ sờ đầu Cái Á, đem quả cầu ma thuật cất đi.

“Ô A! Ta sẽ trở thành ma pháp sư, ta thắp sáng hai quả cầu ma pháp, ta sẽ trở thành ma pháp sư, ta thắp sáng hai quả cầu ma pháp !”

Cái Á hưng phấn kêu to lên. Lúc này hắn cũng quên khuấy mất lời dặn dò của đại thúc Cát Nhĩ mà hưng phấn nhảy múa loạn lên.

“Cái Á ca ca thật là lợi hại!”

Niết Lan cũng hưng phấn kêu to lên.

Còn Sa Đức thì bĩu môi, có chút không phục nhìn Cái Á. Thế nhưng hắn dù sao cũng là bạn bè chơi với nhau từ nhỏ của Cái Á, cho nên mặc dù không phục  thế nhưng hắn vẫn vui mừng cho Cái Á.

Thật ra Cát Nhĩ... mới là người kích động nhất ở đây. Đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy tơ máu của hắn đã ngấn lệ. Hắn không kìm chế được mà ôm lấy Cái Á , khóc lóc nói:

“Cái Á, ngươi là niềm tự hào của cả thôn chúng ta, nếu như... nếu như bọn họ có thể biết.... A, Cái Á, ngươi nhất định phải chăm chỉ tu luyện ma pháp nghe chưa, cố gắng trở thành ma pháp sư vĩ đại nhất, thôn chúng ta.... thôn chúng ta.....”

“Đại thúc Cát Nhĩ, ngươi sao vậy, sao lại khóc?”

Cái Á không hiểu hỏi.

“Không sao, không sao, ta chỉ nhất thời cao hứng mà thôi.”

Cát Nhĩ mừng rỡ như điên, cảm xúc nói không thành lời,  giống như kiểu có thứ gì đó chặn lại cổ họng của hắn vậy.

“Đại thúc Cát Nhĩ, không phải còn có con sao? Tương lai con sẽ trở thành kiếm sĩ cường đại nhất.”

Ngay cả Sa Đức im lặng từ nãy tới giờ, nhìn thấy mọi người bủa vây xung quanh Cái Á cũng không nhịn được, nóng nảy nói.

“Đúng! Đúng! Đúng! Ta hiện tại mang con tới trường kiếm sĩ ngay!”

Nội tâm Cát Nhĩ lúc này không thể dùng từ kích động để hình dung nữa rồi. Hắn gần như quên mất việc chào trấn trưởng mà đi, vội vàng kéo Sa Đức chạy thẳng ra ngoài.

“Ta sẽ đi với ngươi. Có lẽ đứa nhỏ này sẽ cho chúng ta một điều bất ngờ.”

Bruce rất là có hứng thú và với mấy đứa nhóc của cái thôn này.

Lúc hắn đi ngang qua thôn Mã Thổ , hắn tình cờ đụng phải Cái Á, bất ngờ thay đứa nhỏ này lại có thể đem cầu ma pháp của hắn thắp sáng. Ở một cái thôn vắng vẻ như vậy lại có thể sinh ra một vị ma pháp sư, Bruce mặc dù đi ngang qua rất là vội vã thế nhưng hắn vẫn không nhịn được thông báo với trưởng thôn bọn họ một tiếng.

Mà hiện tại, đứa nhỏ này đang ở chỗ hắn. Hơn nữa, đứa nhỏ này còn cho hắn một ngạc nhiên nho nhỏ đó là nó có thể thắp sáng hai quả cầu ma pháp. Điều này nói rõ rằng thiên phú ma pháp của nó không kém hắn là bao. Nếu như chăm chỉ tu luyện, đến độ tuổi của hắn, đứa nhỏ này chắc chắn sẽ trở thành một vị ma pháp sư trung cấp vĩ đại. Chuyện này khiến cho hắn không khỏi vui mừng... vì vậy hắn mới sản sinh ra hứng thú với đứa nhóc có thể phóng thích ra đấu khí kia...

Dưới sự dẫn dắt của trấn trưởng mọi người liền đi tới trường kiếm sĩ. Do có ma pháp sư đi cùng cho nên lúc đi trên đường, mọi người thấy mọi người liền nở ra nụ cười thân thiện chào hỏi. Một số người tinh mắt còn nhìn thấy bên cạnh Bruce có ba đứa nhỏ, liền len lén thảo luận:

“Chẳng lẽ ba đứa nhỏ kia chính là ba đứa có thiên phú ma pháp, có thể tu luyện ma pháp?”

“Chắc là vậy rồi. Có lẽ đại nhân Bruce vừa mới đào móc từ trong trấn chúng ta ra ma pháp sư. Lần này hẳn 3 người, không biết là con cái nhà ai.”

Một thương nhân biết rõ nội tình nói.

“Đích thị là như vậy rồi. Thật là có diễm phúc a!  Đứa nhỏ nhà ta nếu như cũng có thể...”

Một vị đại thẩm hâm mộ nói.

(1) Đại thẩm: thím, vợ của chú gọi là thẩm, em dâu cũng gọi là thẩm.

Cái Á bé nhỏ nghe mọi người xung quanh bàn tán về mình, liền cảm thấy tự mãn, ưỡn ngực cao lên. Sa Đức ở một bên trừng mắt liếc hắn một cái nói:

“Không phải chỉ là một cái ma pháp sư thôi sao, có gì đâu cơ chứ?”

“Ha ha ha, tiểu kiếm sĩ như ngươi sao có thể so sánh được với một vị ma pháp sư vĩ đại như ta chứ? Sau này cứ việc đi theo ta, ta bảo kê cho. Sẽ không có ai dám bát nạt ngươi đâu.”

Cái Á lập tức bày ra uy phong của tiểu bá vương. Hắn đắc ý vênh váo một lúc lâu mới phát hiện ra rằng Niết Lan bên cạnh hình như cảm xúc có chút trùng xuống. Nàng đang cúi đầu chơi đùa với chiếc ngọc bội đeo trên cổ . Cái Á tâm tư uyển chuyển, vỗ vỗ Niết Lan nói,

“Đừng sợ, sau này ta trở thành ma pháp sư ta cũng sẽ bảo vệ ngươi. Ai dám bắt nạt ngươi, ta sẽ dùng ma pháp nướng hắn thành than.”

“Ừm, cám ơn Cái Á ca ca.”

Niết Lan nhỏ bé nở ra nụ cười đáng yêu, nói. Sở dĩ cảm xúc nàng trùng xuống, lý do là vì hai người bọn họ một người là ma pháp sư, một người là kiếm sĩ, còn nàng cái gì cũng không có.

Đa Mật tiểu trấn mặc dù ít khi xuất hiện ma pháp sư thế nhưng về kiếm sĩ vẫn có không ít. Chính vì lý do này mà trấn đã lập ra một trường dạy học cho kiếm sĩ. Ở đây trường sẽ dạy cho những đứa nhỏ này kiếm thuật cơ bản, đồng thời còn có thể kiểm tra xem bọn chúng có thiên phú đấu khí không. Nếu như có thiên phú rất cao, bọn chúng sẽ được học viện thành Ni Khắc tuyển chọn, từ đó nhận được sự giảng dạy ưu việt hơn.

Trường kiếm sĩ nằm ở phía Tây của trấn, ban đầu nơi này chỉ là một khu chợ nhỏ, sau sa sút dần nên bị bỏ hoang. Do ở đây có đất rộng nên trấn quyết định xây dựng và biến nó thành một trường dạy kiếm sĩ.

Có trấn trưởng dẫn đường, mọi người rất nhanh liền tới được trường kiếm sĩ và còn tìm thấy được lão sư kiếm sĩ Mông Đức. Mông Đức là một vị kiếm sĩ trung cấp. Hắn là kiếm sĩ mạnh nhất trong khu vực này. Theo những gì các vị học đồ nói: Mông Đức sau khi dùng đấu khí xong có thể trảm bay một cây đại thụ trăm năm tuổi.

“Đứa nhỏ này có thể phóng thích ra Tiên thiên Đấu khí sao? Hắn bao nhiêu tuổi?”

Sau khi hỏi rõ ràng xong, trên khuôn mặt có râu của Mông Đức liền nở ra nụ cười.

“Chín tuổi rưỡi.”

Người nói là Cát Nhĩ. Đứa nhỏ Sa Đức này ngoài việc đấu võ mồm với Cái Á ra, bình thường khá là trầm lặng. Cát Nhĩ sợ đứa nhỏ này không hiểu lễ nghĩa liền thay hắn trả lời.

“Chín tuổi rưỡi phóng thích ra được đấu khí? Ừm, không tồi! Không tồi! Tốt, Sa Đức đúng không? Ngươi vào với ta, ta sẽ giúp ngươi kiểm tra thiên phú đấu khí.”

Mông Đức cười nói. Có vẻ như sự xuất hiện của Sa Đức khiến cho vị lão sư kiếm sĩ này rất là cao hứng.

Mông Đức nói như vậy, mọi người cũng không dám theo sau hắn vào. Chỉ có Bruce thì khác, mặc dù đều là trung cấp, thế nhưng thân phận ma pháp sư của hắn vẫn cao hơn kiếm sĩ một chút.

Khi Mông Đức nhìn thấy Bruce, hắn liền tỏ ra khá là thân thiện.

Đám người Cái Á chỉ có thể đứng ngoài chờ đợi. Cái Á bé nhỏ thầm nói trong lòng: Tên kia bất kể có thiên phú khá như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào vượt qua ta được. Thiên phú của ta ngang với ma pháp sư lợi hại nhất của trấn này mà.

Cát Nhĩ cũng có chút khẩn trương. Thế nhưng sau khi thấy biểu hiện của Cái Á, hắn cũng thả lỏng đi một chút. Biểu hiện của Sa Đức không có gì nổi bật cũng không sao,  có thể trở thành kiếm sĩ đã là tốt rồi.

Sau khoảng 10 phút, Mông Đức và Bruce cuối cùng cũng bước ra. Trên khuôn mặt bọn họ hiện ra dáng vẻ quái dị vô cùng, thỉnh thoảng hai người lại nhìn nhau một cái, sau đó lại quay sang nhìn Sa Đức ở sau lưng.

“Sao thế? Sao thế? Hắn... hắn không thể trở thành kiếm sĩ sao?”

Người nóng lòng nhất quả thật chính là Cát Nhĩ. Hai đứa nhỏ này là niềm hi vọng của cả thôn...

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top