Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thị Thần (Dịch)
  4. Chương 17: Lạp Đa khiêu khích

Thị Thần (Dịch)

  • 491 lượt xem
  • 1908 chữ
  • 2022-01-03 22:32:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Sau hai năm không ngừng cố gắng, vào một ngày kia, Cái Á đang trong lúc Minh tưởng đột nhiên phát hiện ra có một điểm sáng màu xanh, dần dần điểm sáng này càng lúc càng nhiều. Sau đó bọn chúng không ngừng lan rộng ra xung quanh. Trông chúng giống như những tinh linh nhỏ bé đáng yêu, hoạt bát vậy.

Thấy có sự biến hóa, thế là Cái Á vùi đầu vào nó. Hắn dành trọn 2 ngày để cảm nhận nó.

Hai ngày sau, hắn kinh ngạc phát hiện ra vòng xoáy ma pháp bên trong thân thể thế mà lại dần dần biến thành màu xanh!

Trong 2 năm qua, Cái Á đọc rất nhiều sách về tu luyện ma pháp, nên hắn biết tất cả ma pháp sư sau khi ký kết khế ước với thần xong gần như vòng xoáy ma pháp bên trong thân thể họ đều sẽ biến thành màu vàng.

Nhưng vòng xoáy ma pháp của hắn lại biến thành màu xanh? Chẳng lẽ nguyên nhân là do hắn cảm ứng được Phong nguyên tố nên vòng xoáy ma pháp cũng có thể câu thông được với Phong nguyên tố chăng?

Sau khi phát hiện ra điều này, Cái Á vui mừng vô cùng. Bao nhiêu ngày khổ tu cuối cùng trên con đường ma pháp hắn cũng có một chút tiến bộ. Và đáng mừng hơn nữa là, suy nghĩ của hắn là đúng.

Không cần thông qua thần, hắn vẫn có thể câu thông được với các nguyên tố.

Sau khi câu thông được với nguyên tố xong, Cái Á bắt đầu thử tạo ra ma lực từ vòng xoáy ma pháp của mình. Tiếp đó, hắn dẫn động Phong nguyên tố biến thành phép thuật.

Thế nhưng quá trình này cũng không có đơn giản. Và hắn đã mất cả tháng trời mới tụ tập được Phong nguyên tố ở lại một chỗ. Thế nhưng vẫn chưa thể phóng thích ma pháp ra ngoài được.

May mà ma lực của hắn tràn đầy. Cả ngày tập luyện lặp đi lặp lại như vậy thế mà ma lực của hắn cũng không có hao hết. Chỉ cần một buổi tối Minh tưởng, ma lực của hắn lại khôi phục đầy như cũ…

Cái Á cảm ứng Phong nguyên tố tới tháng thứ 6, cuối cùng cũng phóng ra được phép thuật.

Đúng vậy, đó là một phép thuật đơn giản nhất, Phong Dương thuật!

Khi làn gió do chính hắn tạo ra thổi qua người hắn, Cái Á cảm thấy sảng khoái vô cùng, giống như thể có một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào người hắn vậy.

Cuối cùng mình cũng trở thành một ma pháp sư rồi!

Cái Á hét lên trong lòng.

………..

“Cho dù là như vậy, cũng quá chậm. Ở giai đoạn ma pháp sư Sơ cấp, người tiêu tốn thời gian gấp 3 lần so với người khác. Còn chưa nói tới sau này người phải luyện tập nữa. Không có ký kết khế ước với thần, muốn lên được Ma pháp sư Trung cấp, e rằng có lẽ phải mất hàng chục năm.”

Khi Cái Á nói điều này cho Mễ Tu biết, Mễ Tu liền lắc đầu, cũng không có ủng hộ hắn. Có vẻ như lão đã hoàn toàn triệt để thất vọng đối với Cái Á rồi.

Mặc dù không có được sự đồng tình từ Mễ Tu, thế nhưng Cái Á vẫn rất là phấn khích.

Lý do là vì người khác ở giai đoạn Ma pháp sư Sơ cấp này chỉ có thể tung ra mấy chục cái Phong Dương Thuật. Còn hắn thì có thể phóng ra vô tận, gần như không tiêu tốn một chút ma lực nào cho cái phép thuật này.  Hắn không tốn nguyên nhân là vì ma lực của hắn đã đạt tới tiêu chuẩn ma pháp sư Trung cấp rồi.

Câu thông, tiếp tục câu thông.

Cái Á biết rằng nếu như hắn muốn thành thạo phép thuật Phong hệ cao cấp hơn nữa thì hắn cần phải câu thông với Phong nguyên tố tốt hơn nữa.

Chỉ là không có khế ước trợ giúp, tiến độ phát triển của hắn vô cùng chậm chạp. Sắp hết năm ba rùi mà Cái Á vẫn chỉ phóng thích ra được một cái phép thuật Phong Dương Thuật, một cái phépthuật cơ bản của Ma pháp sư Sơ cấp.

………

Hôm nay, ở trên một bãi cỏ trong học viện, Cái Á vẫn thường xuyên ra đây để câu thông với Phong nguyên tố. Hắn rất thích tới nơi này, vì không khí ở đây thoáng đãng, tràn ngập Phong nguyên tố.

Cái Á vừa mới ngồi xuống, định tiến vào Minh tưởng, đột nhiên có cảm giác có ai đó đang tới, hơn nữa họ còn cố tình tới bên cạnh hắn.

 “A, đây không phải là Cái Á sao?? Ha ha ha…Vẫn chưa có câu thông được với nguyên tố à?”

Trong đó một người lên tiếng nói.

Cái Á nhướn mày, quét mắt nhìn tên này một cái.

Hắn đương nhiên nhận ra người vừa nói chuyện này. Tên này chính là tên đã cùng hắn đi từ trấn Đa Mật tới học viện ma pháp Ni Khắc trên cỗ xe ngựa kia, Lạp Đa, con trai của Lạp Nhĩ, một đứa nhỏ có thiên phú ma pháp Nhị cấp.

Hiện tại, Cái Á không còn là một thiếu niên quê mùa, chất phác như ngày xưa nữa rồi. Cho nên, hắn có thể nghe ra được đối phương đang khinh miệt mình. Thế nhưng, Cái Á cũng không có để ý tới hắn, mà tùy tiện gật đầu, cũng không có lên tiếng.

Thiên phú ma pháp của Lạp Đa ở trong học viện phải nói là khá thấp. Lúc trước hắn cùng Cái Á cùng nhau tiến vào trong học viện để làm khảo hạch, dưới ánh hào quang của Cái Á, hắn tiến vào học viện khá là thuận lợi.

Thế nhưng, hắn lại cảm thấy không được thoải mái cho lắm. Tại sao cái tên nhà quê này lại có thiên phú ma pháp Lục cấp, hơn nữa hắn còn được Ma đạo sư Mễ Tu coi trọng và thu nhận?

Cùng người với ngươi, sao lại khác biệt lớn tới như vậy? Hắn thế nhưng mà lại là ngôi sao của học viện ma pháp Ni Khắc a!

Thế nhưng chẳng bao lâu sau, chàng trai quê mùa đang phất lên kia đột nhiên rơi xuống. Lý do là vì hắn không thể cùng thần ký kết khế ước được. Nghe thấy mọi người nói như vậy, Lạp Đa cảm thấy vui mừng vô cùng.

Vốn định tới gặp Cái Á chế nhạo hắn vài tiếng, thế nhưng Cái Á lại được hai ngôi sao sáng chói của học viện Ni Khắc bảo vệ. Hơn nữa hắn cũng không có cùng lớp với Cái Á. Cho nên thời gian dài như vậy rồi, mà hắn cũng không có bất kỳ cơ hội nào để chế nhạo Cái Á.

Hôm nay thật vất vả lắm mới gặp được Cái Á, hơn nữa còn không có Đặc Lí Tư ở bên cạnh. Không thể nghi ngờ đây chính là cơ hội tốt nhất để cười nhạo Cái Á.

Thế là hắn rủ thêm hai người bạn hữu cố tình đi tới bên cạnh Cái Á, dùng lời lẽ khiêu khích Cái Á.

 “Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, tốt nhất nên trở về quê đi săn đi…”

Một thiếu niên mặc bộ đồ xanh nói.

Hắn không phải là quý tộc, mà chỉ là một đứa nhỏ lớn lên ở thị trấn. Thế nhưng cho dù là như vậy, hắn vẫn cảm thấy địa vị của mình cao hơn Cái Á không ít.

Cái Á vẫn ngước mặt làm ngơ.

Hiện tại hắn quả thật đã thay đổi không ít. Nếu là lúc trước, có lẽ lúc này đã đấm cho tên này một trận rồi.

 “Nhìn đây, để ta biểu diễn mẫu cho ngươi xem, Phong Dương Thuật!”

Lạp Đa nói xong liền niệm chú ma pháp.

Thuận theo lời niệm chú, ma pháp của hắn được thúc đẩy. Gió bắt đầu tụ tập xung quanh hắn, sau đó một cơn gió nhẹ thổi qua mặt Cái Á, làm tóc trên đầu hắn rối tung lên.

Cái Á cau mày, đem đầu tóc của mình chỉnh sửa lại cho ngay ngắn, đứng dậy, nói với Lạp Đa: “Hừ, cũng chỉ là một tên Ma pháp sư Sơ cấp cấp 2 nho nhỏ mà cũng dám ở trước mặt ta diễu võ dương oai?”

“Ha ha ha, Ma pháp sư Sơ cấp cấp 2 thì sao? Ít nhất ta cũng giỏi hơn cái tên Ma pháp sư Học đồ nhà ngươi gấp mấy lần. Chẳng lẽ không có ai nói cho người biết, Ma pháp sư cấp thấp khi gặp Ma pháp sư cấp cao thì phải tỏ ra cung kính sao?”

Lạp Đa cuồng vọng cười to lên.

Cái Á khinh thường bĩu môi.

Nếu như hắn không phải không thể cùng thần ký kết khế ước được, có lẽ lúc này hắn đã sớm trở thành Ma pháp sư Trung cấp rồi, đâu tới lượt cái tên bỏ đi này tới nhục mạ hắn.

“Các ngươi! Ngứa đòn sao?”

Đúng lúc này giọng nói Đặc Lí Tư truyền tới.

Hắn hiện tại đã là Ma pháp sư Trung cấp rồi, mượn ma pháp Phong hệ và Thổ hệ, làm cho tốc độ di chuyển của hắn rất nhanh. Âm thanh lúc trước còn đang cách bọn họ tầm 20 mét, mà chỉ trong tích tắc đã tới trước mặt bọn họ.

Cả ba người Lạp Đa liền chấn kinh. Đặc Lí Tư chính là học viên mạnh nhất trong học viện Ni Khắc! Nếu như hắn muốn trừng phạt ba người bọn họ, hắn cản bản không tốn quá nhiều sức.

Nhưng Lạp Đa cũng không phải nỏ đứt dây, nhìn thấy Cái Á cùng Đặc Lí Tư cường đại thân thiết với nhau như vậy, hắn “hừ” lạnh một tiếng nói:

“Hừ! Cái Á,  ngươi cũng chỉ biết núp sau người khác thôi sao? Làm vậy đáng mặt nam nhi sao…. Nếu là đàn ông…hãy dùng ma pháp quyết đấu đi.”

Lạp Đa có chút tức giận nói, cũng không biết hắn tức giận do đâu nữa. Điều này cho thấy hắn là một người vô cùng hẹp hòi, thậm chí so với tên Ái Bỉ Tư kia cũng không kém cạnh là bao.

“Hừ, có bản lãnh thì người đấu tay đôi với hắn đi, đừng có hạn chế chỉ dùng ma pháp như vậy. Một tên bỏ đi mà cũng dám trước mặt Cái Á làm ầm ĩ.”

Đặc Lí Tư vô cùng khinh thường nói.

Không ai hiểu rõ thiên phú ma pháp của Cái Á hơn hắn. Nếu không phải vì lý do Cái Á không thể ký kết khế ước được với thần kia, có lẽ lúc này Cái Á đã vượt qua hắn mấy cái cấp bậc rồi.

Một tên ma pháp sư Sơ cấp mà cũng dám ở trước mặt Cái Á làm ầm ĩ ?? Hắn không biết rằng năng lực đánh nhau tay đôi của Cái Á rất là lợi hại hay sao? Từng có một số tiểu nhân nhân lúc không có Đặc Lí Tư ở đây, liền kéo bè kéo phái tới bắt nạt Cái Á, kết quả là bị Cái Á đánh cho gần chết.

Lạp Đa hiển nhiên không biết thực lực đánh nhau tay đôi của Tiểu bá vương, cho nên hắn mới lựa chọn đơn đơn đả độc đấu. Hơn nữa còn cố tình chỉ đấu ma pháp.

Nếu như đấu tay đôi không có sử dụng ma pháp, thì ba cái loại bỏ đi như thế này còn không đủ cho Cái Á thu thập.

“Được! Vậy thì đấu ma pháp đi!”

Cái Á cũng không nhịn được nói.

Đành rằng một số tên có thực lực cười nhạo hắn, hắn còn châm chước bỏ qua. Thế nhưng hiện tại ngay cả một tên chỉ có thiên phú ma pháp Nhị cấp mà cũng dám bắt nạt hắn, khinh người quá đáng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top