Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Thị Thần (Dịch)
  4. Chương 1: Thôn Mã Thổ

Thị Thần (Dịch)

  • 445 lượt xem
  • 2918 chữ
  • 2021-08-23 23:38:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Dịch: Hoangforever

Dãy núi Ralis (1) là một dãy núi vô cùng tầm thường trên lục địa Eden. Mặc dù nó là một dãy núi nguyên thủy trải dài hàng nghìn km, giáp ranh với dãy núi Ma Thú tiếng tăm lừng lẫy trên lục địa Eden.Thế nhưng nơi này lại có rất ít ma thú thường xuyên lui tới, có chăng thì cũng chỉ là một ít dã thú hung tàn mà thôi.

(1) Ralis: tiếng trung là Lạp Tư; EDen tiếng trung là Y Điện.

Lệch về phía nam dãy núi Ralis có một cái thung lũng, ở đây có trăm hộ dân lác đác sinh sống. Những thôn dân này sống nhờ phần lớn vào nghề săn bắn. Dĩ nhiên, bọn họ săn cũng chủ yếu là dã thú, săn để lấy thịt, lấy da đem bán kiếm sống qua ngày.

Lúc này đang là mùa xuân. Băng trên dãy núi Ralis đã tan ra. Theo khí hậu dần ấm hơn, đám dã thú đang còn ngủ đông cũng dần tỉnh giấc, chạy tán loạn trong dãy núi liên miên bất tận này.

Đáng lẽ ra vào giai đoạn chuyển giao giữa mùa xuân và mùa đông như thế này, dã thú có rất nhiều và cũng là nguồn cung cấp thức ăn dồi dào cho các thôn dân sống ở quanh đó. Thế nhưng hiện tại, ở cổng thôn Mã Thổ lại có rất nhiều cọc gỗ sắc nhọn chống trên mặt đất để phòng thủ. Đám thợ săn trong thôn thì vẻ mặt căng thẳng, canh phòng nghiêm nghặt....

“Sam (2), tình huống bên kia thế nào rồi? Mấy năm qua, cái đám quái vật chết tiệt kia vẫn luôn muốn xâm chiến thôn của chúng ta.”

(2) Sam: tên tiếng trung Sơn.

Một thanh niên có râu quai nón, núp đằng sau những cọc gỗ vót nhọn được chất chồng ở trước cổng thôn hỏi.

“Ta mới từ trong thôn tới đây. Trưởng thôn nói, dã thú thì không đáng lo ngại. Chỉ ngại mỗi lỡ may có 1-2 con ma thú chạy tới đây, lúc đó sẽ tạo thành tai kiếp cho thôn làng chúng ta. Thật không biết phải nên làm thế nào nữa.”

Sam mặc một quần áo thô ráp, đầu tóc rối bời, tay cầm một cây xiên sắt. Phía trên xiên sắt vẫn còn lưu lại vết tích máu đã hong khô.

“Còn có thể làm sao nữa. Ngươi thử nghĩ mà coi, có bao nhiêu con dã thú ngủ đông? Một khi mùa xuân tới, tất cả bọn chúng đều sẽ thức dậy và đi tìm kiếm thức ăn.Thôn chúng ta rất dễ gặp phải tai ương a!! Hơn nữa mấy năm qua còn thỉnh thoảng có ma thú thoát ra ngoài...”

Người thanh niên có râu quai nón đem chiếc rìu đã gỉ sắt nắm chặt lại hơn một chút. Mắt thì quét xung quanh bên ngoài thôn, đề phòng có chuyện gì.

“Cũng không biết năm nay sẽ chạy tới con ma thú nào đây? Hi vọng đừng có là Hỏa hệ, bằng không chắc không qua nổi.”

Sam nói, rồi nhớ lại cảnh tượng mấy năm trước có con ma thú chỉ biết phóng hỏa mà cảm thấy sợ hãi vô cùng. Hai con mắt quét về khoảng trống trước mặt.

“Cái miệng quạ thối nhà ngươi đừng có ở đó mà nói gở nữa...Ai, nếu như thôn chúng ta có một vị kiếm sĩ thì tốt biết bao....”

Ánh mắt người thanh niên có râu quai nón có chút lơ đễnh nói. Trên khuôn mặt hiện ra sự mong chờ.

“Ồ, ngươi chẳng lẽ chưa nghe nói về nó à?”

Sam hỏi.

“Nghe cái gì??.... A! Ý ngươi nói tới tên tiểu tử kia sao? ?? Ngày đó ta không có ở đây, cũng chỉ là nghe loáng thoáng được một ít tin tức. Ngươi biết rõ thì kể cho ta nghe đi.”

Râu quai nón thấy xung quanh tạm thời không có động tĩnh gì, liền vểnh tai lên nghe.

“Sa Đức, con trai của đại thúc Ái Nhĩ, mấy ngày hôm trước có phóng ra được đấu khí. Cái đấu khí này mặc dù chỉ có thể cắt đứt được nhánh cây. Thế nhưng dù sao nó cũng là một đứa nhóc còn chưa được 10 tuổi a!  Nếu như để nó tu luyện thêm mấy năm, chắc chắn nó sẽ trở thành kiếm sĩ chân chính.”

Sam hưng phấn nói.

“Thật không vậy? Nếu như nó là thật thì đúng là một cái tin tức tốt a! Thôn chúng ta gần mấy chục năm nay không có kiếm sĩ rồi. Tiểu Sa Đức nếu như hảo hảo tu luyện, tương lai chắc chắn sẽ có tiền đồ... Có hắn, cái đám ma thú chết tiệt kia chắc chắn không dám xâm phạm thôn chúng ta nữa!”

Râu quai nón nói.

“Hắc, các ngươi không biết sao, thôn trưởng đã quyết định mọi người gom góp tiền lại để cho Tiểu Sa Đức của chúng ta lên trấn học kiếm sĩ...”

Vị thợ săn ở đầu bên kia nghe thấy bọn họ nói chuyện như vậy, vẻ mặt hưng phấn đem cái tin tức này nói cho hai người họ biết.

“Hắn nếu như có thể vào được trường Kiếm Sĩ, vậy thì đó chính là vẻ vang của thôn chúng ta. Cho dù có bảo đóng góp nhiều tiền hơn nữa, ta cũng nguyện ý!”

Râu quai nón thở dài nói.

“Đúng vậy a! Thôn chúng ta ở một nơi vắng vẻ như thế này, nếu như có thể có được một tên kiếm sĩ chẳng khác nào khiến cho mặt mũi người dân trong thôn sáng láng hơn a! Hơn nữa, biết đâu lúc đó phía trên trấn chiếu cố thôn chúng ta hơn thì sao? Không khéo còn cho chúng ta ít tiền để chúng ta xây tường bảo vệ nữa...”

Sam nói.

“Được rồi! Được rồi. Đừng có ngồi đó mà chém gió nữa. Các ngươi quan sát cẩn thận một chút. Ta có cảm giác không khí hiện tại không được đúng cho lắm. Theo lý thuyết mà nói, đáng lẽ ra lúc này phải có mấy con dã thú tới rồi...”

Người đàn ông trung niên ở phía bên kia liền cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người bọn họ, nhíu mày nói.

“Đại thúc Cát Nhĩ, mấy năm gần đây, dã thú trong dãy núi Aris (3) hoạt động rất mạnh. Hơn nữa còn có rất nhiều ma thú từ trong dãy núi Ma thú chạy tới đây, nghe nói mấy thôn trang ở bên kia cũng bị...”

(3) Aris: Tên tiếng trung A Lý tư; Đại thúc: Chú

Sam giống như nhớ ra điều gì, nhỏ giọng nói.

“Đừng có ở đó mà nói chuyện giật gân, làm tốt công việc của ngươi đi.”

Cát Nhĩ  trừng mắt lên nhìn Sam, nói.

Mấy người kia nghe thấy vậy liền không dám nói thêm gì nữa, cẩn thận nhìn ngó xung quanh, phòng ngừa dã thú tập kích bất ngờ. Dĩ nhiên, nếu như xuất hiện ma thú mà nói...Bọn họ trước tiên sẽ đi thông báo cho tất cả thanh niên trai tráng ở trong thôn đi ra ngoài cổng ngăn cản. Ma thú cũng không phải là mấy người bình thường như bọn họ có thể đối phó được.

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện do Hoangforever dịch và update lên tại website: truyenhoangdung.xyz.

..........

Bên trong thôn Mã Thổ, một bầy con nít đang chơi đùa. Đám con nít này vây quanh một tiểu bá vương. Tiểu bá vương này có tên là Gaia (4). Gaia thật ra mới được 8 tuổi, ở trong đám con nít này cũng xem như là đứa có ít tuổi nhất. Dù sao thì chơi đùa, đánh lộn, phá phách cũng cần phải có người mới chơi được a! Bọn nhỏ ở trong thôn này rất thích vây quanh hắn!

(4) Gaia: Tên tiếng trung là Cái Á.

Mấy ngày qua do dã thú hoành hành, người già và trẻ con đều phải ẩn núp ở trong nhà để tránh chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Thế nhưng đứa nhỏ Gaia này... hắn là người không an phận nhất, không có đàng hoàng ở trong nhà, mà thỉnh thoảng lại chạy ra ngoài thôn chơi.

Gaia không có cha mẹ và người trong thôn cũng không biết hắn tới từ nơi nào. Thế nhưng người ở đây rất lương thiện, thế là mỗi nhà chăm sóc hắn một chút, cuối cùng cũng nuôi hắn lớn được tới chừng này. Hiện tại hắn ở trong thôn là con nuôi của tất cả mọi người.

Tiểu Gaia mặc dù nghịch ngợm thế nhưng bộ dạng của hắn vô cùng đáng yêu và ngọt ngào. Cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn rất thích chọc người khác cười. Người ở trong thôn đều đối xử với hắn rất tốt. Họ xem hắn như là con đẻ của mình vậy...

Sự kiện Sa Đức có thể phóng thích ra được đấu khí còn chưa có trôi qua được một ngày thì lại có thêm một sự kiện khác gây chấn động toàn thôn. Mà sự kiện lần này lại phát sinh trên người Tiểu Gaia.

“Các người có nghe nói gì không? Lúc trước đại nhân Bruce (5) có đi ngang qua thôn của chúng ta. Hắn chính là ma pháp sư có danh tiếng nhất trong khu vực này đấy. Lúc ấy, cái tên tiểu tử kia nghịch ngợm, tò mò chạy tới chỗ hắn. Kết quả là không cẩn thận làm rơi quả cầu ma pháp xuống mặt đất. Tên tiểu tử kia thò tay xuống cầm quả cầu đó lên. Thế nhưng các ngươi có biết chuyện gì xảy ra tiếp theo không?... Hưm, quả cầu ma pháp kia ấy vậy mà lại sáng lên. Vào thời điểm tay của tên tiểu tử kia tiếp xúc với quả cầu, quả cầu kia lại phát sáng. Vị Ma Pháp Sư đi ngang qua cũng rất ngạc nhiên. Cuối cùng hắn nói với trưởng thôn rằng, đứa nhỏ này có khả năng trở thành một vị Ma Pháp Sư! Một vị Ma Pháp Sư đấy!”

(5)Bruce: tên tiếng Trung: Bố Lỗ Tư.

Tin tức này trong nháy mắt lan truyền đi khắp cả thôn, gần như ai ở trong thôn cũng tới xem cậu bé thần kỳ này. Tất nhiên đây cũng chỉ là hiệu ứng tâm lý mà thôi. Gaia là đứa nhỏ được tất cả mọi người trong thôn cùng nhau nuôi nấng, nó lớn lên như thế nào, có điểm gì đặc biệt, bọn họ còn không rõ hay sao?? Chỉ là tự nhiên có cái chức danh Ma Pháp Sư, khiến cho mọi người rất là tò mò, không biết nó khác mọi người ra sao.

Thôn Mã Thổ mấy trăm năm qua thỉnh thoảng cũng có xuất hiện một vài tên kiếm sĩ. Thế nhưng Ma Pháp Sư thì từ trước tới nay chưa có từng xuất hiện qua. Trong một đêm, địa vị của Tiểu Gaia nhanh chóng đoạt hết danh tiếng của Sa Đức.

Cũng trong ngày hôm đó, Tiểu Sa Đức tới tìm gặp Gaia và đánh cho hắn một trận. Thế nhưng Tiểu Bá Vương Gaia cũng không phải là cái danh hiệu trưng cho vui a! Dù cho lúc đó Tiểu Sa Đức đã phóng ra đấu khí của mình, thế nhưng cái đấu khí yếu ớt không khác gì một cơn gió thoảng qua kia đương nhiên không có bất kỳ tác dụng nào rồi. Ngược lại do phóng quá nhiều Đấu Khí, tiêu tốn quá nhiều sức lực, cho nên Tiểu Sa Đức mệt mỏi, yếu ớt chẳng khác nào bị bông. Đương nhiên không cần nói cũng biết, hắn bị Tiểu Bá Vương Gaia đánh cho một trận te tua.

Thường ngày, hai đứa nhỏ này rất thích gây sự với nhau, bọn chúng đánh nhau cũng không phải là chuyện gì quá mới mẻ. Cho nên mọi người trong thôn mặc kệ chúng, đánh nhau mệt rồi kiểu gì cũng dừng lại.

Nhưng mà hiện tại thì khác, một đứa là Ma Pháp Sư trong tương lai, một đứa là Kiếm Sĩ trong tương lai. Nếu như đánh nhau không cẩn thận bị chấn thương khiến cho ma lực, đấu khí bị biến mất, vậy thì đó là một tổn thất rất lớn a!

Chính vì lý do này trưởng thôn ra lệnh cho mọi người trong thôn trông chừng hai đứa nhóc này. Nhất là cái tên Tiểu Bá vương Gaia kia, cái tên này là nghịch ngợm nhất. Nếu như nó lỡ may chạy ra ngoài thôn, bị dã thú tha đi mất vậy thì vị Ma Pháp Sư duy nhất, cũng là đầu tiên trong thôn cứ như vậy mà mất đi, đó là một tổn thất rất lớn a!

Mà dã thú hoành hành trên dãy núi Ralis cũng chưa có trôi qua khiến cho trưởng thôn vô cùng lo lắng và thấp thỏm. Hắn hận nếu như không có đám dã thú kia, có lẽ hắn đã đem hai đứa nhỏ này đặt lên xe bò kéo lên trên trấn cho người ta giám định thiên phú ma lực, thiên phú đấu khí rồi.

......

Ngày này, do Tiểu Gaia ở trong thôn chạy loạn nên bị trưởng thôn bắt nhốt vào trong nhà.

Căn nhà rất đơn sơ, chỉ có một chiếc giường trúc và một cái cửa sổ, căn bản không đủ cho tiểu Gaia phá. Thấy sắc trời đã tối, hắn liền đi ngủ sớm, tranh thủ một chút sớm mai còn lẻn ra ngoài chơi nữa.

Tiểu Gaia cứ như vậy mà ngủ thiếp đi, cũng không biết hắn ngủ được bao lâu, đột nhiên trong thôn xuất hiện âm thanh huyên náo. Thậm chí còn nghe được cả tiếng dã thú rống giận nữa.

Tiểu Gaia bị những âm thanh này đánh thức dậy. Hắn dụi dụi mắt, muốn đi xem một chút rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra. Thế nhưng đúng lúc này đại thúc Cát Nhĩ  thở hổn hển chạy vào nhà. Trên tay Cát Nhĩ đang bồng hai đứa nhỏ đang còn ngủ say, một là Tiểu Sa Đức, hai là con gái của Cát Nhĩ.

“Gaia! Nhanh dậy đi theo ta.”

Đại thúc Cát Nhĩ sắc mặt lo lắng nói. Vốn hắn định kéo Gaia dậy, thế nhưng do vướng hai đứa nhỏ nên chỉ có thể nói to.

“Đi đâu ạ?”

Gaia mơ mơ màng màng hỏi.

“Đi lên trấn. Không phải ngươi muốn làm Ma Pháp Sư sao? Hiện tại ta dẫn ngươi đi. Đi nhanh, bằng không không còn ngựa nữa.”

Ánh mắt đại thúc xoay chuyển, chân mày nhíu chặt lại, bộ dạng vô cùng vội vã.

Gaia nghe thấy vậy liền vội vàng từ trên giường nhảy xuống. Có thể trở thành một vị Ma Pháp Sư đó là nguyện vọng lớn nhất của hắn lúc này. Cho nên, hắn cũng không có nghĩ nhiều, mặc quần áo vào chạy theo Cát Nhĩ.

“Đại thúc Cát Nhĩ, thôn ta vì sao mà ầm ĩ thế?”

Gaia chạy theo đằng sau Cát Nhĩ, chạy tới một địa đạo (6) nhỏ ở bên hông làng.

(6) Địa đạo: đường hầm dưới mặt đất.

“Có dã thú tấn công thôn, không sao cả, đã có mọi người giải quyết...Thôi đừng có hỏi nhiều nữa. Nhanh, chui vào đi! Ra khỏi thôn rồi nhớ không được quay đầu lại, lập tức chạy một mạch về phía trước nghe chưa. Ở trước đó có một con ngựa già, ngươi ở đó chờ đợi ta! Rồi! Nhanh chui vào đi!”

Cát Nhĩ thúc dục hắn. Trên gương mặt ngăm đen chảy đầy mồ hôi.

“Tại sao không được quay đầu lại?”

Gaia không hiểu hỏi.

“Ta bảo không được quay đầu chính là không được quay đầu. Hỏi nhiều làm cái gì? Ngươi nếu như dám quay đầu lại, ta liền không mang người lên trấn nữa. Tới lúc đó ngươi đừng có mong trở thành Ma Pháp Sư được.”

Cát Nhĩ tức giận nói.

Gaia nghe thấy vậy liền hoảng sợ, cũng không dám hỏi nữa mà vội vàng chui vào đường hầm. Hắn dùng ngón tay cào cào, cố gắng đi về phía trước. Con đường hầm này vô cùng nhỏ, chỉ có trẻ em mới có thể bò qua được.

Bò không được bao lâu, Tiểu Gaia liền bò ra ngoài thôn.

Mà lúc này hắn mơ hồ nghe thấy rất nhiều tiếng kêu của dã thú ở cổng thôn. Đan xen với tiếng kêu này còn có tiếng người la hét thảm thiết, vô cùng náo động.

Tiểu Gaia định quay đầu lại nhìn xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, thế nhưng nghĩ tới lời đại thúc Cát Nhĩ nói...Vì trở thành Ma Pháp Sư, hắn đem lòng hiếu kỳ của mình đè ép xuống, sau đó sải bước ra, chạy thật nhanh về phía trước.

Sau khi chạy qua ngọn đồi thấp, Gaia liền nhìn thấy một con ngựa già bị trói ở trên sườn đồi. Nghĩ tới việc chỉ cần ngồi lên lưng con ngựa này đi ra ngoài thôn liền có thể trở thành Ma Pháp Sư rồi, hắn không khỏi có chút hưng phấn lên. Thế là Tiểu Gaia nhà chúng ta không có quan tâm tới mấy âm thanh kỳ quái kia nữa, mà hưng phấn ngồi chổm hổm bên cạnh con ngựa già chờ đợi.....

Cũng không lâu lắm, đại thúc Cát Nhĩ ôm hai đứa nhỏ hổn hển chạy tới. Gaia phát hiện ra, ở nơi bắp chân hắn có một vết thương rất lớn, máu tươi đỏ lòm chảy ra.

“Đại thúc Cát Nhĩ, chân của ngươi bị sao vậy?”

Gaia quan tâm hỏi.

“Không có....không có việc gì, bị một thanh gỗ sắc nhọn quẹt trúng, đi... chúng ta nhanh đi.”

Đại thúc Cát Nhĩ để cho Gaia ôm con gái mình, còn hắn dùng bắp đùi kẹp lấy Sa Đức, sau đó vỗ một phát vào mông con ngựa già. Con ngựa già hí lên một tràng dài, phi nước đại, kéo lê cái thân thể nặng nề trong đêm trăng mờ ảo, để lại những vết móng ngựa thật sâu trên con đường núi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top