Lôi Quang Thử lập tức lĩnh hội được ý của Tô Bình, loại cảm giác quen thuộc kia trong nháy mắt ùa về, lông tơ toàn thân nó dựng lên, sát khí lạnh thấu xương, nó tự cho mình mặc áo giáp lôi điện, tiến vào trạng thái chiến đấu hết sức chăm chú.
Đa trọng Lôi Ảnh Tàn Ảnh!
Toàn thân nó bộc phát lôi điện, trong lôi điện sáng chói bất chợt xuất hiện hai cái bóng.
Hai cái Lôi Ảnh Tàn Ảnh, tính cả bản thể hết thảy có ba cái, ngay sau khi chế tạo tàn ảnh chế, Thập Phương Lôi Ngục gần như đồng thời thi triển ra, chợt nhìn lại giống như là ba con Lôi Quang Thử đều đang thi triển Thập Phương Lôi Ngục.
Một đạo kinh lôi giống như pháo nổ từ trên đập xuống đầu con Ngân Dực Long Thú, hóa thành vô số ánh chớp bao phủ thân thể to lớn của nó.
Ngân Dực Long Thú gầm thét, há miệng phun ra “Long Viêm” nóng bỏng, ánh lửa cùng lôi điện va chạm bộc phát ra điện xà hoả ảnh mãnh liệt, lộng lẫy chói mắt.
Sưu! Sưu! Sưu!
Ba con Lôi Quang Thử đồng thời chạy tới phía trước, phân ra ba phương hướng khác nhau, y như Tô Bình chỉ huy, trên đỉnh đầu một con Lôi Quang Thử trong đó có ánh chớp tụ tập, dường như đang ấp ủ Lôi Đoạn, một con Lôi Quang Thử khác tứ chi quấn quanh lôi điện, tốc độ lao tới cực nhanh, trước hết nhất tiếp cận Ngân Dực Long Thú.
Mà bản thể của Lôi Quang Thử cũng vào lúc này hối hả phóng về phía trước.
Nhìn thấy sủng kỹ hệ Lôi cấp 7 phiên bản cường hóa, ánh mắt Diệp Hạo trở nên âm lãnh, thầm cười lạnh, một đạo tinh văn lặng yên bao trùm sau lưng Ngân Dực Long Thú, đây là kỹ năng tinh lực gia tốc, có thể để cho tốc độ vận chuyện năng lượng trong cơ thể Ngân Dực Long Thú càng nhanh, bộc phát càng mãnh liệt hơn!
Rống!
Một đạo “Long Hống” phát ra, Ngân Dực Long thú đột nhiên quẫy đuôi quất tới, quét ngang con Lôi Quang Thử vọt tới trước nhất.
Bành một tiếng, không chút ngoài ý nào, con Lôi Quang Thử này bị đánh tan biến mất, nhưng ngay khi tàn ảnh này biến mất thì năng lượng ẩn chứa trong Lôi Điện Bôn Đằng cùng “Áo Giáp Lôi Điện” cũng theo đó nổ tung lên, giống một viên lôi điện bạo tạc, nhưng Ngân Dực Long Thú có phòng ngự cực mạnh, cũng không nhận tổn thương bao lớn, nếu đổi lại sủng thú bình thường thì ít nhất cũng mất không ít máu.
Một đuôi đập nát tàn ảnh, Ngân Dực Long Thú rống giận phun ra một đạo “Long Viêm”, Long Viêm như biển lửa quét về phía con Lôi Quang Thử đang ấp ủ kỹ năng Lôi Đoạn, hỏa diễm nồng đậm để đấu trường ấm lên, trước đó mặt đất đông kết thành băng cũng hối hả hòa tan, có thể nói là băng hỏa lưỡng trọng thiên, hình tượng cực kỳ ma huyễn.
Bành một tiếng, con Lôi Quang Thử này cũng bị đánh tan, sau khi tàn ảnh tách ra thân thể, mỗi qua một giây, lực khống chế sẽ giảm xuống gấp bội, vượt qua ba giây, gần như không bị bản thể khống chế, rất dễ dàng bị đánh trúng.
- Hừ, ta liền biết.
Diệp Hạo hừ lạnh, mặc dù đã đoán hai con Lôi Quang Thử này chỉ là giả tượng, nhưng với tính cách đa nghi, lo lắng đối phương ôm suy nghĩ nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất để giấu diếm chân thân (cái thật), cho nên cậu ta mới đánh tan từng cái.
Khi cậu ta xoay chuyển ánh mắt rơi vào con Lôi Quang Thử cuối cùng, lại phát hiện con Lôi Quang Thử đã không thấy.
- Hả?
Diệp Hạo khẽ giật mình, đột nhiên nghĩ đến là Lôi Thiểm!
Sưu! Sưu!
Giữa không trung, bỗng nhiên có ánh chớp lóe lên, lại biến mất, sau đó lần nữa lóe lên, không đợi xem kỹ lại biến mất.
Lôi Thiểm là bí kỹ thứ nhất trong thập đại Lôi kỹ, nó có hiệu quả vượt xa đại đa số sủng kỹ cấp cao, mặc dù “Lôi Điện Bôn Đằng” có thể siêu việt vận tốc âm thanh, nhưng cuối cùng vẫn bị nhìn ra quỹ tích, mà Lôi Thiểm lại khác, mỗi lần đều là thuấn di (di chuyển trong nháy mắt), xuất hiện ở vị trí không thể nào đoán trước, đối mặt với sủng thú nắm giữ Lôi Thiểm, duy nhất có thể làm chính là bị động chịu đánh!
Thế nhưng...
Ngân Dực Long Thú có lực phòng ngự cực mạnh, ở phương diện nguyên tố kháng tính thì sủng thú hệ Long cũng được trời ưu ái, lúc trước Lôi Đoạn mới chỉ vẻn vẹn cạo xuống mấy miếng lân phiến của nó, cho dù để cho Lôi Quang Thử công kích lần nữa thì tình huống cũng giống như vậy.
Diệp Hạo cười lạnh, đối mặt với lực lượng tuyệt đối, hết thảy kỹ xảo đều chỉ là loè loẹt.
Sưu!
Lôi Quang Thử xuất hiện, vị trí xuất hiện đúng lúc ở ngay trán con Ngân Dực Long Thú, không đợi Ngân Dực Long Thú phản ứng, một tiếng sét bừng lên, ánh sáng chói mắt mang đến hiểu quả mù loà trong nháy mắt, không đợi Ngân Dực Long Tú phản ứng, đột nhiên nó cảm giác khóe miệng của nó bị cái gì đó bén nhón xé rách.
Ngân Dực Long Thú phát ra tiếng gầm rú vô cùng thảm thiết, so với Long uy gầm thét lúc trước càng thêm vang dội.
Diệp Hạo cũng khôi phục tầm nhìn, nghe tiếng kêu đau đớn, không khỏi nhìn lại, khi thấy khóe miệng Ngân Dực Long Thú hoàn toàn vỡ ra, vết thương sắp kéo dài đến cái cổ, cậu ta lập tức bị sợ nhảy lên, nếu vết thương này sâu thêm một chút, toàn bộ hàm dưới của Ngân Dực Long Thú sẽ sụp xuống!
Sưu!
Ánh chớp lóe lên, Lôi Quang Thử xuất hiện ở mười mấy mét bên ngoài, nó quỳ xuống đất nhìn xem Ngân Dực Long Thú, trên lợi trảo (móng vuốt) của nó vẫn còn máu me đầm đìa, trên đỉnh vuốt được bao phủ bởi năng lượng màu xám, nó không dùng Lôi Đoạn, vừa rồi nó thi triển “Lợi Trảo Vong Linh” ẩn chứa lực lượng lôi điện, đây là công ký nửa năng lượng nửa vật lý, lúc này mới trực tiếp xé rách khoé miệng Ngân Dực Long Thú, nếu đổi lại nơi khác có lân phiến (vảy), hiệu quả sẽ không được khả quan như bây giờ.
- Giải quyết.
Tô Bình nhìn thấy thu hoạch, có chút hài lòng.
Đây hết thảy phát sinh trong điện quang hỏa thạch (trong chớp mắt), từ Lôi Quang Thử phân hoá ra hai cái tàn ảnh, lại đến xé rách khóe miệng Ngân Dực Long Thú, trước sau không đến năm giây, có người còn không có kịp phản ứng, không nghĩ tới Ngân Dực Long Thú vẫn luôn có ưu thế cực lớn, gần như nghiền ép, trong nháy mắt đã rơi vào bộ dáng thê thảm như thế, đơn giản khó có thể tin.
- Chuyện này...
Mấy vị Khai Hoang Giả cùng đông đảo học viên dự thi đều sửng sốt, phong cách chiến đấu của con Lôi Quang Thử này so với trước đó cách chênh lệch quá lớn, thi triển sủng kỹ một cách gọn gàng, thành thạo, lưu loát, để bọn họ thấy được chỗ đáng sợ của Lôi Thiểm.
Tô Yến Dĩnh ngơ ngác nhìn xem Ngân Dực Long Thú bị thương gào thét trong đau đớn, nửa ngày không tỉnh táo lại, một chiêu Lôi Thiểm lao đến, sau đó công kích...như vậy là xong rồi?
Chiến đấu này dường như quá đơn giản, đơn giản đến cô cảm thấy có chút không chân thực.
Sắc mặt Diệp Hạo cứng lại, trước một phút cậu ta còn cảm thấy muốn thắng quá dễ dàng, nhưng trong giây lát Ngân Dực Long Thú đã bị thương nặng, chiến lực giảm mạnh.
Cả người cậu ta run lên một hồi, đột nhiên trong mắt lộ vẻ tàn nhẫn, ý niệm truyền ra.
Rống!
Ngân Dực Long Thú phát ra tiếng gầm thét, nó như bị con đau triệt để chọc giận, toàn thân bốc lên hỏa diễm nồng đậm, bỗng nhiên bay lên đến giữa không trung, hỏa diễm toàn thân co vào hóa thành một viên hỏa cầu nhắm ngay khu vực Tô Yến Dĩnh, mà phía sau cô lại là Tô Bình.
- Không được!
Nhìn thấy Ngân Dực Long Thú cử động, Tô Yến Dĩnh biến sắc, đây là đối phương muốn trực tiếp đưa đánh bại cô, hoặc là nói, đây là muốn lợi dụng cô để Lôi Quang Thử chủ động ngăn cản công kích của Ngân Dực Long Thú!
Lôi Quang Thử Lôi Thiểm thích hợp công kích, nhưng căn bản không hề có năng lực phòng ngự.
Với lại, lúc trước “Băng Hải Đông Lạnh”, khiến cho hai chân Tô Yến Dĩnh hoàn toàn đông cứng, kéo dài đến phần eo, căn bản là không có cách hành động, dù sao đây cũng là Long Thú cấp 7 thi triển sủng kỹ cấp cao, nếu như có thể mà nói, thậm chí có thể trực tiếp đưa đông cô thành tượng băng, để nhịp tim đình chỉ!
- Còn không hết hi vọng?
Tô Bình nhướng mày, cậu đã coi như nương tay lắm rồi, nếu không có chí ít mười mấy loại phương pháp, nhất kích tất sát (một kích giết chết), kết thúc sinh mệnh đối phương.
- Giết!
Tô Bình truyền ý niệm đi, trực tiếp dùng ý niệm chỉ huy.
Bên trong đôi mắt chuột Lôi Quang Thử có hồng quang khát máu lóe lên, đột nhiên toàn thân nó lấp lóe liên tục!
Lóe lóe lóe!
Ánh chớp liên tục!
Diệp Hạo để Ngân Dực Long Thú bay lên không, không để cho Lôi Quang Thử có cơ hội công kích lần nữa, thế nhưng, mặc dù Lôi Quang Thử không phải sủng thú phi hành (biết bay), nhưng nó nắm giữ Lôi Thiểm, không gian cùng độ cao với nó đã mất đi ý nghĩa.
Sưu!
Lôi Quang Thử chớp mắt đã tới, từ trong ánh chớp hiện ra, không đợi Ngân Dực Long Thú phản ứng, thân thể nó lần nữa lóe lên, xuất hiện ở miệng vết thương khóe miệng, mấy kỹ năng cùng một lúc bộc phát!
Khát Máu Cắn Xé, Lợi Trảo Vong Linh, Lôi Đoạn!
Phốc!
Giữa không trung, long huyết (máu rồng) như mưa rơi, khóe miệng bên kia của Ngân Dực Long Thú cũng bị xé rách, đau nhức kịch liệt để Ngân Dực Long Thú không cách nào tập trung tinh lực ngưng tụ năng lượng, hỏa diễm toàn thân lập tức biến mất, Lôi Quang Thử lấp lóe đến phần lưng nó, toàn thân ánh chớp bộc phát, bỗng nhiên thi triển Lôi Điện Bôn Đằng!
Sưu!
Ngân Dực Long Thú bị thương giống như bị búa tạ đánh trúng, thân thể đột nhiên chấn động, sau đó giống thiên thạch rơi xuống, không đến nửa giây, toàn thân nó nện xuống sàn thi đấu, oanh một tiếng vang thật lớn, toàn bộ đấu trường run rẩy giống như động đất cấp mười, giữa đấu trường xuất hiện một cái hố to, Long Dực (cánh rồng) rũ xuống biến giới, còn Ngân Dực Long Thú thì hoàn toàn vùi sâu vào bên trong hố to.
Toàn bộ đấu trường rơi vào yên tĩnh.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận