Ông ấy lấy khăn lau tay, sau đó ngồi dưới một gốc anh đào rợp bóng: “Ba người đến đây ngồi đi"
Dưới gốc cây chỉ còn hai chiếc ghế đẩu, Mục Thanh dựa vào lòng mẹ, đánh giá bác sĩ trung y trước mặt.
Ông ấy chậm rãi hỏi: “Cô cậu từ đâu đến?”
“Từ huyện Mang Sơn đến ạ."
“Huyện Mang Sơn? Con bé Tưởng Hàm bảo cô cậu sang đây chứ gì. Nó học nghệ không tinh, cứ gặp ca khó là lại chỉ đến chỗ lão già này”
“Duỗi tay ra đây”
Mục Kế Đông vội duỗi tay ra, bác sĩ già nhắm mắt lại bắt mạch.
Mấy phút sau: “Đổi tay khác."
Mục Kế Đông lại duỗi tay khác ra.
Sau đó lại bắt mạch cho Lâm Ngọc, sau khi bắt mạch cho cả hai vợ chồng xong, bác sĩ Nhiếp nói: “Sức khỏe của hai vợ chồng đều rất tốt, không có bệnh thì tìm lão già này làm cái gì?”
“Chúng tôi muốn hỏi chuyện con cái."
“Con cái, nhìn cô bé này hẳn là con của hai người nhỉ, đứa đầu tiên cũng sinh được rồi, còn có gì để hỏi nữa đâu, chờ duyên phận đến ắt sẽ sinh được đứa tiếp theo."
Mục Kế Đông thở dài: “Bác sĩ cũng thấy đấy, con gái nhà tôi đã bốn tuổi rồi, mà đứa thứ hai mãi vẫn chưa tới, trong nhà giục dữ quá."
Bác sĩ Nhiếp mỉm cười: “Người đời trước quan niệm nhiều con mới nhiều phúc, thúc giục âu cũng là lẽ thường. Chẳng qua việc sinh nhiều hay sinh ít, sinh trai hay sinh gái đều nằm ở một chữ duyên, duyên phận chưa tới, có cưỡng cầu cũng vô dụng thôi”
“Có vài người có một đứa lại muốn hai đứa, có con gái lại muốn con trai, lại chưa từng nghĩ tới, một đứa duy nhất này chính là ông trời khai ân ban tặng cho bản thân, từ không thành có đã là chuyện may mắn lắm rồi, còn muốn nhiều hơn nữa là tham lam”
Mục Kế Đông biết thân thể không có bệnh thì tâm trạng cũng tốt hơn: “Sao bác sĩ cũng thần thần thao thao thế này."
“Sơn y mệnh tướng bốc (//), người trẻ tuổi à, cậu không hiểu không có nghĩa là nó không tồn tại, đối với những sự vật hiện tượng mà bản thân nhìn không thấy sờ không được, vẫn nên giữ thái độ kính sợ thì hơn.
(/)Sơn y mệnh tướng bốc (LIEF *u ( ): là ngũ huyền thuật của Trung Hoa. Xét theo nghĩa rộng thì đó là những tư tưởng và phương pháp do các bậc tiên triết thời xưa dựa vào cơ sở Triết học cổ đại là bộ Kinh Dịch, kết hợp với quá trình vận dụng thực tiễn lâu dài, đã đúc kết nên quy luật vận hành của Đạo Trời, cùng những nguyên lý phổ biến và huyền bí trong vận mệnh của Con Người, nhằm đạt tới mục đích cuối cùng, là tìm đến trạng thái hài hòa giữa con người với trời đất, với giới tự nhiên. Xét theo nghĩa hẹp, năm huyền thuật chính là những phương cách “tìm cát tránh hung, trừ tai phòng họa” để hướng đến một cuộc sống hạnh phúc và viên mãn.
Sơn là sự tu luyện thể xác và tinh thần. Y là điều trị và phòng chống bệnh tật. Mệnh là thấu tỏ vận mệnh của con người, tìm ra quỹ đạo của đời người. Tướng chỉ ra mối liên hệ giữa con người và thế giới. Bốc tìm ra quy luật phát triển tiếp theo của sự vật.
Hai vợ chồng mỉm cười cảm ơn bác sĩ Nhiếp, sau đó dẫn con gái ra về.
Mục Kế Đông cười nói: “Bác sĩ đã nói thân thể của chúng ta không có bệnh gì, sau này em đừng có phiền lòng về những chuyện đó nữa. Nếu bọn họ còn nói ra nói vào chuyện em không sinh được con trai...."
Lâm Ngọc phì cười: “Anh đừng có nói lung tung. Mới nãy bác sĩ nói đúng đấy, sau này nếu có duyên thì sẽ sinh được con, còn không thì nuôi một mình Thanh Thanh cũng tốt lắm”
Hôm qua cô nghe Hình Lị nói con gái bị bắt nạt, phản ứng đầu tiên là vừa đau lòng vừa hối hận, hối hận bản thân sao không sinh một đứa con trai rồi hãy sinh con gái, như vậy thì con gái sẽ có anh trai bảo vệ, không còn bị người khác ức hiếp nữa.
Ôi, bây giờ cô đã nhìn thoáng hơn rồi, chỉ có một đứa con gái, cô càng không được giận, phải giữ gìn sức khỏe thật tốt, giống như bác sĩ Nhiếp vậy, sống đến bảy tám chục tuổi vẫn khỏe mạnh đầy sức sống, không gây thêm phiền phức cho con gái.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận