- Trang Chủ
- Quân Sự Xây Dựng
- Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch)
- Chương 87: Thiết Trụ trở về, thôn Sitano (1)
“Không ngờ ta cũng là một người chơi giỏi…”
Tông Thận tự lẩm bẩm.
Trong nhóm mấy chục ngàn lãnh chúa đầu tiên xuyên qua, cấp bậc của Tông Thận có thể xếp ở hàng một vạn.
Theo tỉ lệ thì cũng được coi là một người chơi giỏi.
Trong mấy tỉ người đầu tiên xuyên tới đây, rất nhiều người có năng lực thích ứng mạnh hoặc gặp nhiều may mắn.
Điều này cũng làm cho hắn cảm nhận được một chút áp lực!
Nhưng thật ra cũng chỉ là một chút mà thôi.
Tông Thận sờ cằm mình.
Đây là hành động theo thói quen khi hắn đang tự hỏi.
Hắn không biết cái tên đứng thứ nhất kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, thế mà có thể mở rộng lãnh địa tới lv3.
Thật con mẹ nó ảo ma!Nhưng mà cái này cũng là một cách thể hiện thực lực gián tiếp.
Mặc dù Tông Thận có thể tiếp tục bành trướng thực lực nhưng hắn không làm vậy.
Bởi vì đơn giản là hắn không muốn tiết tất nhanh thế.
Bên dưới bảng xếp hạng này còn có một cái đếm ngược kết toán (tổng hợp toàn bộ khoản thu).
“Kết toán thưởng hàng tháng”
“28 ngày 17 giờ 58 phút”
Tông Thận xem qua một chút, phát hiện vẫn còn những ban thưởng có thể lấy.
Chỉ cần kết toán hàng tháng xếp hạng từ 1 vạn trở lên là có thể nhận được ban thưởng cấp bậc khác nhau.
Xếp ở ba hạng đầu càng có ban thưởng phong phú.
Hạng ba sẽ được một quyển chiêu mộ ngẫu nhiên anh hùng cấp hiếm màu tím và hai hòm báu màu bạc.
Hạng hai sẽ được một quyển chiêu mộ anh hùng hiếm có ngẫu nhiên cấp màu tím và một hòm báu màu vàng.
Hạng một sẽ được một quyển chiêu mộ anh hùng cấp truyền thuyết màu cam và hai hòm báu màu vàng.
Lần này, Tông Thận có thể thử sức.
Vốn hắn vẫn ôm thái độ thờ ơ với bảng xếp hạng, hiện tại xem ra vẫn phải đi tranh một lần.
“Ừm, trước khi thời gian đếm ngược kết thúc, phải tìm được một nơi trung lập và mở rộng lãnh địa thật tốt.” Tông Thận đánh giá thực lực của lãnh địa mình một lần nữa.
Từ cấp 0 thăng lên cấp 1, trong phạm vi 5km ngẫu nhiên có 10 mục tiêu thù địch.
Cũng chính là bên trong khu vực hình tròn có đường kính 10 km.
Từ cấp 1 lên cấp 2 là hấp dẫn 20 mục tiêu thù địch trong phạm vi hình tròn đường kính 20km.
Cứ thế mà suy ra.
Mỗi lần mở rộng lãnh địa có thể tăng thêm bán kính 1km.
Lãnh địa cấp 2 là 1256 vạn mét vuông, cũng chính là diện tích 12,56 ki lô mét vuông.
Tương đối lớn.
“Trong mấy ngày này phải bớt thời gian để thăng cấp lãnh địa thật tốt.” Trong tay Tông Thận còn có một bản vẽ tháp tiễn nguyên tố cấp 1, dự định sau khi ăn cơm tối xong thì gọi mấy nông phu lại cùng nhau nhanh chóng dựng nó hoàn thiện.
Để tăng thêm năng lực phòng ngự của lãnh địa.
Lúc này, bầu trời đã tối hẳn đi, hôm nay thời tiết tốt, ngẩng đầu một cái là có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao, trong rất đẹp mắt.
Các nông phu kết thúc một ngày làm việc của mình cùng nhau ngồi lại một chỗ.
Vừa uống nước vừa trò chuyện.
Các binh lính cũng tốp năm tốp ba ngồi với nhau, có người thì nhắm mắt dưỡng thần, có người thì nhìn bầu trời đêm đến ngơ ngẩn, còn một số thì lại đang im lặng suy nghĩ. Cũng có dáng vẻ hài hòa.
Bây giờ là 7 giờ 33 phút tối, dựa theo quy luật tối hôm qua, 8 giờ là lúc vạn thú đi lại quỷ dị.
Lúc này, ở phía đông lãnh địa, có một bóng đen cõng thứ gì đó bước nhanh tới.
Tất cả binh sĩ đều mở mắt, nhạy bén nhìn sang.
Người đến là Thiết Trụ được Tông Thận phái đi phía đông thăm dò.
Chi thấy Thiết Trụ đang cõng một cái túi lớn căng tròn, trên mặt thì mang theo nụ cười sung sướng.
“Lãnh chúa đại nhân!”
“Ta phát hiện ở phía đông có một thôn trang của dân bản địa. Tên tôn là Sitano, là một thôn trang không nhỏ.” Thiết Trụ quỳ một chân trên đất, gỡ cái túi lớn căng phồng trên lưng xuống, trải ra trước mặt Tông Thận.
Trong túi toàn là đồ ăn.
Có một cái xúc xích tiết, thịt bò khô hun khói, còn có một chồng bánh mì lúa mạch.
Tông Thận nhìn đồ vật trong túi, lông mày nhướn lên.
“Thôn trang dân bản địa?”
“Tiểu tử ngươi sẽ không phải là không có tiền đồ, đi ăn trộm thức ăn của người ta đó chứ?”
Hắn nghi ngờ hỏi.
Thấy Thiết Trụ nở một nụ cười.
“Ha ha, lãnh chúa đại nhân không biết đó thôi, thôn dân của thôn Sitano quá nhiệt tình.”
“Ta thuận tay giúp một bà cụ đi tìm còn mèo lạc mất của bà nên được bà ấy đưa cho một túi đầy đồ ăn.”
“Thôn Sitano kia cũng cực kỳ giàu có và yên tĩnh, nó nằm trong thị trấn Bosbon, nhân khẩu của thôn ước chừng khoảng ba, bốn ngàn người, chiếm diện tích rộng lớn.”
“Đại đa số trong thôn đều nuôi dê bò, trồng nhiều lúa mì, còn có kha khá thương nhân Bosbon tới buôn bán qua lại, bọn hắn thu mua sản vật trong thôn, mang đồ chơi mới lạ từ Bosbon tới để kiếm chác lợi nhuận.”
“Thôn này ở ngay cách lãnh địa chúng ta khoảng sáu mươi km về phía đông, khoảng cách cụ thể thì ta không rõ. Nhưng mà hẳn là không xa bằng từ lãnh địa chúng ta tới dãy núi phía bắc.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận