- Trang Chủ
- Quân Sự Xây Dựng
- Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch)
- Chương 72: Chưa thấy ai lười như vậy! (2)
Hắn nghĩ tới đây, trực tiếp gọi Luna và Thiết Trụ.
Chuẩn bị bố trí tiến hành đợt thăm dò thứ hai.
"Thiết Trụ, ngươi đi thăm dò đồng cỏ ở phía đông lãnh địa, trước khi mặt trời lặn, nhất định phải trở về!"
Thiết Trụ không hề do dự gật đầu.
Là một thuộc hạ có độ trung thành giá trị max, mệnh lệnh của Tông Thận chính là sinh mệnh của hắn.
Hắn xoay người rời đi lãnh địa, đi thăm dò cánh đồng cỏ bao la bát ngát phía đông bắc.
"Luna, Colby, Bjorn, Favis, Tasia.”
"Các ngươi đi theo ta, cùng nhau tiến hành thăm dò về phía tây nam của lãnh địa…"
"Arvid, ngươi chịu trách nhiệm tuần tra lãnh địa, bảo đảm an toàn cho đám nông dân.”
Tông Thận nhanh chóng chọn mấy người đi ra ngoài.
Để lại lang kỵ binh Arwed chịu trách nhiệm an toàn cho lãnh địa.
Những người khác đều đi theo hắn ra ngoài thăm dò, bao gồm hai vị pháp sư.
Để trở thành binh chủng đánh tầm xa mạnh mẽ, trong danh sách tráng đinh của Tông Thận, tuyệt đối không thể thiếu hai người bọn hắn.
Tasia lặng lẽ trợn trắng mắt.
Favis cũng lộ ra nụ cười lúng túng
Mặc dù năng lực chuyển vận của pháp sư rất mạnh, nhưng mà tố chất thân thể so với binh lính cận chiến vẫn có chênh lệch.
Dưới tình huống không cưỡi ngựa, lặn lội đường xa đối với bọn hắn quả thật là một sự khiêu chiến.
Tông Thận đem biểu tình của hai người thu hết vào mắt.
Trong lòng đang suy nghĩ sắp tới phải giúp hai người pháp sư này chuẩn bị hai con ngựa cưỡi.
Đáng tiếc, trong lãnh địa của tên lãnh chúa xui xẻo lúc trước, Tông Thận cũng không nhìn thấy ngựa của hắn.
Không biết là bị dã thú ăn, vẫn bị bọn họ ăn...
"Đi thôi, chúng ta cùng nhau cố gắng, xây dựng một cái lãnh địa vĩ đại!"
Tông Thận giơ tay phải lên cao, hét một tiếng khẩu hiệu.
Trở về trong sân lấy non nửa thùng nước suối Nguyệt Thần để dự phòng.
Sau đó tung người một cách tiêu sái, trực tiếp cưỡi lên ngựa lữ hành già, lấy tốc độ chạy chậm của con ngựa, bắt đầu đi về hướng tây nam.
Phía sau, hai vị lang kỵ binh và Luna đi theo ở hàng thứ hai.
Sau cùng, chính là hai vị pháp sư mặc pháp bào, bọn họ xách lên vạt áo của áo dài pháp sư, cố gắng đuổi theo ở trên đồng cỏ cao bằng bắp chân, tận lực để mình không bị tụt lại phía sau...
Tông Thận để cho công lược mở ra một đầu mũi tên màu vàng chỉ phương hướng ở trước mắt.
Theo chỉ thị của mũi tên đi về phía tây nam nơi xa một mảnh mơ hồ có thể thấy được rừng cây.
Ước chừng sau 40 phút.
Mọi người đi tới bên ngoài rừng cây.
Nói là rừng cây, kỳ thật nhỏ đến đáng thương.
Toàn bộ cánh rừng còn không bằng một cái công viên nhỏ ở trên trái đất.
Nếu như Tông Thận có thể bay trên không, như vậy hắn có thể nhìn thấy, cánh rừng nhỏ này giống như một đốm tàn nhang trên đồng cỏ vậy, cực kỳ đột ngột.
Nếu không có công lược chỉ dẫn, ai cũng không nghĩ đến bên trong cánh rừng nhỏ loại này còn có thể có một cái hòm báu!
Cánh rừng này mặc dù không lớn.
Nhưng mà mỗi một thân cây đều rất thô to và chắc chắn.
Tán cây rậm rạp, xen kẽ lẫn nhau, ngay cả ánh nắng cũng bị che phủ lại.
Trong rừng lộ ra vẻ mờ mờ ảo ảo, có chút hắc ám.
Dựa theo lời nói của công lược, hòm báu ở nơi này là do hùng quái bảo vệ.
Mặc dù Tông Thận cũng không biết hùng quái là cái gì.
Nhưng mà có thể làm quái vật bảo vệ hòm báu.
Lực chiến đất của hùng quái này tất nhiên sẽ rất mạnh.
Cho nên, lần này Tông Thận mang đến đội hình thủ hạ mạnh nhất.
Cho tới bây giờ, chỉ có duy nhất một lần hắn gặp được một hòm báu, còn là một cạm bẫy.
Vì thế hắn có một loại cảm giác mong đợi cực kỳ đặc biệt đối với hòm báu.
Nói đến đây hắn đột nhiên nhớ tới cái hòm báu khí độc được hắn thu hồi kia, có lẽ còn có thể sử dụng vào những việc khác.
Ví dụ như, hắn có thể lặng lẽ đem hòm báu đặt ở xung quanh kẻ địch.
Trực tiếp nín thở mở ra, chuồn mất, cuối cùng lại đến thu hoạch thành quả.
Tông Thận sờ sờ cằm của mình.
Đột nhiên nghĩ đến công dụng rất hay của hòm báu khí độc.
Hắn ngẩng đầu, kết thúc suy nghĩ, nhìn về phía cánh rừng trước mặt.
Bởi vì nguyên nhân có cây lớn che chắn, đất đai trong rừng, rõ ràng càng ẩm ướt hơn so với bùn đất trên cánh đồng cỏ.
Hơn nữa trong rừng không có bất kỳ con đường nhỏ nào, thậm chí cũng không có bất kỳ chỗ đất trống nào.
Nếu như mù quáng tiến vào trong đó chiến đấu, chỉ sợ sẽ không phát huy được.
Hơn nữa địch ở trong tối ta ngoài sáng, đến bây giờ Tông Thận cũng không nhìn thấy bóng dáng của hùng quái và hòm báu.
Nguyên tắc của Tông Thận đó là có thể nằm thắng thì tuyệt đối sẽ không khổ chiến.
Hắn cẩn thận lùi về phía sau mấy bước, nói với pháp sư hệ Hỏa Favis.
"Favis, nhắm ngay vào trung tâm của cảnh rừng này, bắt đầu thi triển ma pháp Hỏa Vũ!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận