- TUỆ NGHI
Mới sáng sớm bà chị tôi đã la làng.
- Em đây.
- Cái áo này là gì đây?? Mày dây dưa với thằng Lâm 12-A1 à??
- Dây dưa là sao?
- Mày bị nó bóc team rồi? Tao nói tránh xa nó ra mà?
- Chị điên à! Em với anh ta đã làm gì đâu.
- Thế cái áo này là sao ??
Bà đưa thẳng cái áo đến trước mặt tôi.
- Trời ơi...qua đây em kể cho...
Sau 1 hồi giải thích cặn kẽ mọi chuyện hôm qua thì bà chị của tôi cũng hiểu ra vấn đề.
- Ra là vậy. Làm tao hiểu nhầm.
- Sao chị biết đấy là áo của anh ta?
Tôi tò mò nhìn cái áo rồi nhìn chị.
- Sáng hôm qua nó mặc mà, hôm nay lại thấy trong nhà mình, làm chị mày tưởng nó dụ dỗ mày rồi.
- Mà chị toàn bảo em tránh xa...lý do là gì vậy?
- Nó lăng nhăng lắm, gái nào cũng từng chơi qua rồi. Thay người yêu như thay áo, chị không muốn mày thành nạn nhân của nó
- À...ra vậy...
Tôi gật gật đầu. Trong suy nghĩ của tôi anh ta khá dịu dàng, tốt bụng nữa...hoàn toàn không giống với những gì chị tôi kể.
________________________
10:50
Tôi tranh thủ thời gian ra chơi đến dãy 12 trả áo lại cho anh ta.
- Em gái tìm ai đấy?
- Khối 10 hả em?
- Ăn gì xinh thế, làm người yêu anh không?
Đúng như tôi dự đoán, vừa bước qua dãy hành lang tôi đã bị các anh khối 12 trêu ghẹo, giữ phép lịch sự tôi cười, cúi đầu nhẹ coi như lời chào đến các anh khóa trên. Đến trước cửa lớp 12-A1 tôi hỏi một anh đứng đó.
- Anh cho em hỏi anh Lục Triết Lâm có ở đây không ạ?
- Em là cô gái thứ 109 ngày hôm nay tìm nó
- Dạ?? Không...
Tôi chưa nói hết câu anh ta đã cắt ngang.
- Nó giờ này chắc đang ở chỗ cầu thang thoát hiểm ấy, có gì qua đấy tìm, nếu dám đến.
Anh ta nhìn tôi cười khinh.
Tôi cũng không nói nhiều chỉ cảm ơn rồi quay bước đi. Vòng ra sân sau bể, tôi thong thả bước thẳng đến chân cầu thang, chẳng có gì phải sợ khi tôi đến đây có lí do chính đáng.
* Chụt...ưm...chụt...a... *
Tôi nghĩ trong đầu " Tiếng gì vậy? ". Cảm thấy có gì đó không ổn nhưng vẫn quyết định tiến thẳng, trả anh ta chiếc áo càng sớm càng tốt.
* Bụp *
Đúng! Tôi làm rơi chiếc túi đựng áo ngay mũi chân, cảnh tượng tôi thấy lúc này khiến tôi thất vọng vô cùng, tôi đã muốn tin rằng anh ta không giống với những lời đồn nhưng không. Trước mắt tôi là một cặp nam nữ đang dính lấy nhau, quần áo lộn sộn, nữ sinh ra sức hôn lên cổ nam sinh, tay không để yên sờ soạng phía dưới...vâng nữ sinh đó không ai khác chính là Trương Mỹ Kim, hotgirl lớp 10-B5, nổi tiếng với ngoại hình xinh xắn, đáng yêu, ngây thơ...nhưng những gì tôi thấy trước mắt là một Mỹ Kim hoàn toàn chủ động, và damdang.
- Ai đấy?
Nó giật mình quay qua nhìn tôi với con mắt hình viên đạn.
- Tôi không cố ý.
Tôi nhanh tay nhặt lại chiếc túi.
- Con điên này, còn đéo cút đi !!
Cô ta hất mặt lườm tôi.
- Bố mày sẽ đi sau khi trả xong đồ, đếch cần mày đuổi.
Tính tôi ương bướng từ bé, ai tôn trọng tôi tôi sẽ tôn trọng lại, nếu đã không tôn trọng tôi thì tôi cũng không nhượng bộ. Đặc biệt tôi ghét ai vênh mặt khi nói chuyện với mình, nên câu trả lời của tôi như vậy là quá lịch sự rồi.
- Con chó, mày vừa nói cái gì?
Nó đứng dậy như muốn nhảy bổ vào người tôi.
- Ồn quá, biến !
Anh ta đứng dậy chỉnh lại cúc áo, ném cho nó một xấp tiền.
- Mày đợi đấy...
Nó nhặt tiền rồi chạy mất.
- Chuyện gì?
Anh ta cư xử như chưa có chuyện gì xảy ra còn hỏi ngược lại tôi.
- Em đến để trả anh chiếc áo.
Tôi bước tới gần đưa túi đựng áo tới trước tay anh ta.
- Cảm ơn vì đã giúp em và đưa em về.
Anh ta không nói gì đưa tay đón lấy chiếc túi.
- Vậy em đi đây...ừm...xin lỗi vì đã làm phiền 2 người...
* Rầm *
Tôi ngơ người hoảng sợ. Tư thế hiện tại của chúng tôi có gì đó không đúng...anh ta ép tôi một tay chống lên tường.
- Cảm thấy có lỗi thì chuộc lỗi đi.
- Hả??
- Thay cô ta làm tôi vui?
- Anh...
Miệng tôi muốn phát ra câu " anh muốn chết à " Nhưng có gì đó chặn họng tôi lại, có lẽ là vì sợ...tôi sợ anh ta sẽ ghim tôi...nếu vậy những ngày tháng sau này ở trường của tôi coi như toang.
- Hửm?
Anh ta nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt có chút mất kiên nhẫn.
- Được thôi...
Tôi mạnh bạo đặt tay lên cổ anh ta kéo xuống, nhón chân, định là hôn phớt qua rồi bỏ chạy nhưng anh ta như đoán trước được mọi việc, một tay ôm eo, một tay gì mạnh gáy, kéo tôi vào một nụ hôn sâu. Anh ta mơn trớn bên ngoài một chút rồi cố đẩy lưỡi tách hai hàm răng đang cắn chặt của tôi ra và luồn vào trong khám phá mọi ngóc ngách, cứ như vậy 1' 2' 3' trôi qua, đầu lưỡi tôi tê rân rân, môi bị anh ta cắn mút đến mức xưng tấy lên, hơi thở dần cạn kiệt. Tôi đánh liên tiếp vào ngực anh ta, biết tôi đã hết không khí anh ta luyến tiếc rời môi.
- Ha...hộc...hộc...
Tôi ra sức hít thở, cảm giác thật khó chịu, như thể mình sắp bị anh ta hút hết không khí vậy.
- Sữa dâu...?
Anh ta liếm môi vẻ mặt vẫn bình thản nói.
- Tôi thích uống sữa đấy...thì sao! Anh đúng là loại người đó.
Tôi vừa tức giận vừa xấu hổ nói.
- Loại người gì?
Anh ta tỏ vẻ không hiểu hỏi ngược lại.
- Tôi đã không tin những gì người khác nói về anh vì anh đã cứu tôi nên tôi đã nghĩ anh là người tốt. Nhưng tôi đã lầm. Ngay cả trong khuôn viên trường mà anh cũng dám đọc...18+... Đã thế còn với nữ sinh lớp 10 làm chuyện đó ngay tại đây. Thật không thể tin được...
Tôi mất kiểm soát nói ra hết tất cả những gì nghĩ trong lòng.
- Cô ta chủ động muốn tôi. Mồi dâng đến mồm chẳng lẽ không xơi?
- Anh...đồ trai đểu, tra nam !!!
Tôi nói xong liền quay đầu chạy đi.
_______________________
3:00
- AAAAAA nụ hôn đầu của mìnhhhhhh. Tại sao lại là tên tra nam đó?
Tôi cả đêm không tài nào ngủ được, cứ nghĩ đến việc nụ hôn đầu của mình lại mất một cách vô lí như vậy. Lại còn là với anh ta nữa...thật không thể chấp nhận được...nụ hồn đầu mà tôi nghĩ sẽ nhẹ nhành ngọt ngào không thể quên còn đâu nữa. Nó mạnh bạo, tê tái, sưng tấy. Muốn quên cũng không thể quên được. Tôi trằn trọc suốt đêm ngủ lúc nào không hay.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận