- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch)
- Chương 40: Đừng để trí thông minh trở thành chướng ngại ngăn cản bạn thành công
Trong số các bạn bè của mình, L là một người bạn mà tôi cực kỳ kính phục. Cô ấy là người đồng nghiệp cũ của tôi. Vào làm ở công ty muộn hơn tôi nửa năm. Vì công việc của chúng tôi cần tiếp xúc với nhau thường xuyên nên vị quản lý dẫn cô ấy tới gặp tôi.
Tới giờ tôi vẫn nhớ lần đầu tiên gặp L, cô ấy trông rất mộc mạc, chất phác. Gương mặt tươi cười, vui vẻ. Làn da vàng vọt, thô ráp. Vì vừa ra trường nên cả người toát lên sự ngây thơ đơn thuần.
Ban đầu tôi không mấy ấn tượng với L. Vị trí của cô ấy là vị trí mà công ty thay người nhiều nhất. Tôi vào công ty nửa năm mà vị trí đó đã thay đổi đến 3 người. Vậy nên tôi thầm nghĩ có lẽ L cũng sẽ chẳng ở đó lâu, nhưng tôi thực sự không mong L nghỉ việc.
Cô ấy là một người cực kỳ chịu khó, cẩn thận lại không bao giờ tính toán, so đo.
Tôi luôn yêu thích những công việc có tính thử thách. Với những công việc nhỏ nhặt thì tôi luôn thấy phiền chán. Nói thẳng ra là thời đó tôi khá bồng bột, nông nổi mà L lại vừa hay bù đắp được nhược điểm này của tôi. Tôi rất ghét làm bảng biểu mà một trong các công việc chính của L là thống kê chúng.
Bao giờ tôi cũng giao cho L sau khi cô ấy đã hỏi giục nhiều lần hoặc sát thời hạn deadline. Thậm chí tôi còn tỏ ra thiếu kiên nhẫn với sự giục dã của L.
Chẳng bao lâu sau, L nhận ra tôi rất ghét làm chuyện này. Cô ấy chủ động đề nghị sau này tôi cứ đưa số liệu cho cô ấy, cô ấy sẽ tự thống kê.
Khi đó tôi không thể tin được lại có người sẵn sàng chia sẻ loại công việc nhỏ nhặt phiền phức này. Thậm chí còn tiểu nhân mà nghĩ thầm “không biết cô ấy có mục đích gì khác không?”, nhưng L đường hoàng nhận lấy phần việc đó, cô ấy làm tốt hơn tôi nhiều. Đồng thời còn âm thầm cùng tôi giữ kín bí mật này.
Excel là nhược điểm lớn của tôi, L tốt bụng bảo tôi giao cho cô ấy đi. Cô ấy có thể tăng ca để làm hết cho tôi.
Dần dần chúng tôi trở thành những người bạn thân thiết, không giấu diếm nhau điều gì. L làm Excel tốt hơn tôi nhiều lắm.
Lần đầu tiên tôi giao nộp công việc cho lãnh đạo. Lãnh đạo biết rõ nhược điểm này của tôi, còn cố ý hỏi thêm,
“Sao lần này lại làm tốt như thế?”
Từ khi L vào công ty, cuộc sống công sở của tôi trở nên tuyệt vời hơn nhiều. L sống phóng khoáng, không so đo tính toán. Rất nhiều đồng nghiệp và lãnh đạo yêu quý cô ấy. Nhưng vị trí mà cô ấy đang làm là bộ phận mọi người trong công ty không muốn làm nhất. Vì bộ phận đó có một vị lãnh đạo cực kỳ nóng tính.
Lãnh đạo của cô ấy nổi tiếng là nóng tính. Cả công ty đều biết anh ta là người vừa nóng nảy vừa yêu cầu hà khắc, nói chuyện không nể mặt ai. Những nhân viên cũ nghỉ việc cũng có nguyên nhân rất lớn là vì tính tình của anh ta. Nhưng bên cạnh đó, năng lực của anh ta cực kỳ xuất chúng.
Có lần tôi tới gọi L đi ăn cơm, vừa hay gặp phải cảnh lãnh đạo của cô ấy đang hằm hằm mắng chửi cô ấy.
“Cô làm việc kiểu gì thế? Sao bản báo cáo này tới giờ vẫn chưa xong? Cô không làm cho cẩn thận được à?”
Thực ra công việc này vốn không thuộc chức trách của L. Chẳng qua một người đồng nghiệp khác trong bộ phận xin nghỉ sinh, lãnh đạo L không tìm được người đó đành trút giận lên người L. Nhưng L không hề bao biện mà chỉ mỉm cười nghe lãnh đạo mắng nhiếc.
Sau đó vội vàng hoàn thành công việc mà lãnh đạo giao cho.
Tôi ăn xong bèn mua một suất mang về cho L, không khỏi bất bình thay cô ấy, bảo cô ấy mạnh mẽ lên, đừng suốt ngày tự dưng bị lôi ra làm kẻ thế mạng như vậy.
L chẳng hề buồn bực, vui vẻ làm nốt công việc vốn không thuộc trách nhiệm của mình.
Tôi vừa thương vừa khâm phục thái độ của cô ấy. Nếu là tôi thì chắc chắn tôi không làm được như thế rồi.
L không những không bận tâm tới những cơn giận bất chợt của lãnh đạo mà còn tôn trọng lãnh đạo từ tận đáy lòng.
Thỉnh thoảng tôi bức xúc thái độ của anh ta với L, cô ấy còn khuyên ngược lại tôi rằng “ai cũng có khuyết điểm. Khuyết điểm của lãnh đạo chính là hơi nóng tính nhưng con người anh ta rất tốt”.
Cô ấy bảo vậy nên tôi cũng chẳng còn gì để nói.
Sáng nào, L cũng tới sớm, mở cửa thông gió cho phòng lãnh đạo, sau đó pha trà cho lãnh đạo nhưng chỉ được đáp lại bằng một câu “vẽ chuyện thế”.
Xong L không bận tâm, ngày ngày pha trà. Lúc lãnh đạo vui vẻ, L sẽ vội lại gần nói,
“Lãnh đạo, em thấy gần đây công việc có vài chỗ khó hiểu, anh có thể chỉ bảo cho em đôi chút được không ạ?”
Lãnh đạo thấy L là người duy nhất có thể thông cảm cho anh ta, thỉnh thoảng cũng chỉ bảo L. Có lúc lãnh đạo còn hỏi, anh ta là người nóng tính sao L không biết đường mà tránh đi?
L cười đáp, “người tài giỏi ai cũng thế cả. Để học hỏi được nhiều thì ắt phải chịu được khổ. Người thời xưa đi xin học còn phải hầu hạ sư phụ, chịu đòn cũng là chuyện thường tình. Nếu xét như vậy thì đãi ngộ của cô ấy đã xem như rất tốt rồi.”
Không biết có phải lãnh đạo đã xúc động trước những lời của L hay không, sau đó anh ta không còn tùy tiện chỉ bảo L mà bắt đầu thật lòng dạy cho L bản lĩnh của anh ta. L mừng lắm, càng thêm tôn trọng và chu đáo với lãnh đạo. Lãnh đạo vẫn nóng tính như xưa. Nếu anh ta dạy một lần mà L chưa hiểu, đi hỏi lại anh ta, đương nhiên sẽ bị anh ta mắng mấy câu,
“Sao mà ngốc thế hả? Hồi xưa tôi tiến bộ nhanh hơn cô nhiều”
L chỉ cười hì hì, “Vâng, vâng, em làm sao mà bằng anh được. Anh giải thích lại cho em với.”
Lãnh đạo sẽ bực bội nhắc lại một lần nữa rồi để L tự đi mà ngẫm. Cứ như vậy sau mấy năm, L học đã được 9, 10 phần bản lĩnh của lãnh đạo. Tuy lãnh đạo vẫn thường nổi nóng với L, nét mặt vẫn lạnh lùng nghiêm khắc nhưng trong hành động đã sớm coi L như học trò của mình.
Khi tôi nghỉ việc, L đã trở thành trợ thủ đắc lực của lãnh đạo. Hiện giờ cô ấy đã gây dựng được sự nghiệp của riêng mình, năng lực chuyên môn cũng rất giỏi khiến nhiều nhân vật chuyên nghiệp của ngành nhìn với con mắt khác. Sự khoan dung, độ lượng L cũng làm cho những người từng hợp tác với cô ấy quyết tâm muốn hợp tác tiếp với cô ấy.
Trong mắt mọi người, hợp tác với những người khác sẽ có rủi ro nhưng hợp tác với L thì chắc chắn không sợ chịu thiệt. Dưới hoàn cảnh kinh tế mọi nghành đều trì trệ, lợi nhuận của công ty L vẫn tăng nhanh với tốc độ tên lửa.
Có người nói, đây là thế giới nơi mà người ngốc nghếch thống trị người thông minh. Lý do giúp người ngốc nghếch thắng lợi là bởi vì họ quá ngốc, không bao giờ đánh giá bản thân quá cao, không thường lập mưu nghĩ kế càng không so đo được mất.
Hồi nhỏ xem phim “Anh hùng xạ điêu”, tôi luôn tưởng rằng Hoàng Dung là người thông minh nhất bộ phim. Có đợt tôi rất mong trở thành người giống nàng ấy “thông minh tuyệt đỉnh, hiểu rõ hết thảy”.
Song dạo trước xem lại bộ phim này, tôi lại cho rằng Quách Tĩnh mới là người thông minh nhất. Trong mắt người đời, Quách Tĩnh không những không thông minh còn có phần ngu ngốc nhưng một tiểu tử ngu ngốc như vậy, cuối cùng lại trở thành một vị đại hiệp vang danh thiên hạ. Hắn có thể lấy được cô nương thông minh nhất thiên hạ là Hoàng Dung, trở thành đệ tử của một trong ngũ tuyệt là Hồng Thất Công, lại làm con rể của Hoàng Dược Sư. Tất cả những người này đều thông minh hơn hắn cả trăm lần nhưng cuối cùng họ đều trở thành người giúp đỡ hắn trên con đường trưởng thành.
Trong khi đó Dương Khang và Âu Dương Khắc thông minh gấp trăm lần Quách Tĩnh, nhưng lại không được nhiều người trợ giúp như hắn. Rất nhiều người cho rằng tiểu tử ngốc nghếch này thật may mắn. Song sự thật là chỉ nhờ vận may ư?
Hắn nhận được sự giúp đỡ của nhiều người như vậy cũng vì hắn ngốc, hắn không âm hiểm độc ác như Dương Khang, cũng không lắm mưu nhiều kế như Âu Dương Khắc. Hắn đối xử với tất cả mọi người theo tiêu chuẩn rộng lượng, chân thành, đơn thuần, lương thiện. Các nhân vật có máu mặt khi chọn người trẻ tuổi để dẫn dắt đều suy xét đến yếu tố nhân phẩm và tính cách đầu tiên “bạn có thể không thông minh nhưng nhất định phải bền gan, vững chí, khiêm tốn, hiếu học.”
Đương nhiên ý tôi không phải người thông minh nào cũng có vấn đề về nhân phẩm. Nhưng người thông minh, hầu như đều tự cao tự đại, thậm chí kiêu ngạo từ trong tiềm thức. Họ đương nhiên không chịu, cũng không muốn hạ thấp bản thân.
Người có sở trường, ta có sở đoản.
Đây là đạo lý mà ai cũng hiểu. Nhưng cậy sở trường của mình, khinh sở đoản của người khác cũng là bản tính của rất nhiều người. Chính sự kiêu ngạo ấy khiến người thông minh không đạt được thành tựu bằng những người bình thường.
Lão tiên sinh Kim Dung cũng từng viết trong sách “người thông minh vì tâm tư quá nhạy bén, trong đầu luôn có trăm ngàn ý nghĩ, thực sự khó mà tinh thông tất cả mọi thứ, lại không bằng người ngu ngốc chuyên tâm hết lòng, tập trung vào một việc.”
Bởi vậy đừng để trí thông minh của bạn trở thành chướng ngại ngăn cản bạn thành công.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận