- Trang Chủ
- Ngôn tình
- Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu?
- Chương 157: Ngoại chuyện 2: Bây giờ...sau này và vĩnh viễn sẽ không có hai từ 'hối hận' (2)
Sáng hôm sau khi tôi đang bận rộn dưới bếp thì anh đã chạy thẳng xuống, tôi nghiêng người cười với anh, trông sắc mặt anh không lấy gì tốt lắm, cả áo còn chưa cài xong. Tôi biết anh nghĩ gì nên không nhìn anh nữa mà quay đầu vào việc nấu bữa sáng của mình: "Anh lên phòng tắm đi rồi xuống ăn sáng."
"Anh muốn nói chuyện với em."
"Ăn xong rồi nói."
"Thiên Nghi."
Nghe anh gọi tên mình, tôi tạm tắt bếp rồi tháo tạp dề ra mắc lên móc. Xoay người đối diện anh, tôi cười: "Chuyện gì thế?"
Ngay lập tức anh ôm ngay tôi vào lòng, hơi thở gấp gáp: "Xin lỗi...xin lỗi em, do anh say nên.." Tôi cắt ngang ngay: "Là em tự nguyện. Do em quyến rũ anh."
Tôi buông anh ra rồi cài lại những nút áo còn dở dang ấy, cúi đầu thẹn thùng: "Đừng nói xin lỗi có được không..."
"Em sẽ hối hận đó...Sao em ngốc quá vậy..."
"Em không hối hận. Tuyệt đối không!"
"Ngốc...Nghi ngốc à...Sao em làm thế hả?" Anh lại ôm tôi vào lòng, tôi mím môi mình rồi tựa đầu vào lòng anh: "Em ngốc đó...kệ em đi, anh không cần chịu trách nhiệm."
"Sao anh làm thế được? Em biết em đang hại mình không?"
"Không sao...Là em muốn thế. Có hại thì cũng hại em, anh đâu mất mát gì."
Anh hôn lên tóc tôi, nghiên người để tôi nhìn thẳng vào mắt anh, tôi lại nhận thấy sự hối hận trong anh, nếu anh không say, nếu tối qua anh không say, anh đã không làm thế sao? Tôi không trách thì anh ân hận làm gì?
"Được...nếu đã vậy thì anh không cho em có cơ hội hối hận nữa. Nếu anh sống, anh sẽ để em làm người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này."
Tôi gật đầu mỉm cười trong nước mắt...Anh hôn tôi, nụ hôn triền miên không dứt...
Anh có biết rằng...món quà đêm ấy em trao anh...Bây giờ...sau này và vĩnh viễn sẽ không có hai từ 'hối hận'.
Một trái tim chỉ thật sự trọn vẹn khi biết yêu một người, biết yêu như thế nào.
Trái tim anh đập là vì tình yêu dành cho cô. Người con gái mà anh nguyện mang cả sự sống ra đánh đổi…
Có lẻ tình yêu của cô dành cho anh không nhiều như thế, cô chỉ biết mình yêu anh, cần anh mà thôi. Cô mơ ước có một chàng trai thật hoàn mĩ để mình có thể tạo nên cho bản thân một trái tim trọn vẹn. Rồi một ngày… Anh bước vào đời cô, cho cô nụ cười, cho cô nước mắt… Dù thế, cô vẫn không bao giờ hối hận đã yêu anh.
Còn anh, anh không hoàn hảo như cô mơ ước, nhưng anh biết mình có một trái tim trọn vẹn chỉ dành để yêu cô, anh nhẹ nhàng đi vào tim cô và dùng mọi cách để cô bỏ đi giấc mơ ảo mà yêu thương anh, chỉ yêu mình anh.
Họ yêu nhau dù cho con đường đi đến tương lai chỉ là những vết dao gạch nát trái tim mỏng manh…
Khi yêu, anh từng hỏi cô có hối hận không?
Câu trả lời luôn là cái lắc đầu.
Anh biết không? Nếu anh yêu em bằng nhịp đập của tim anh thì em cũng yêu anh bằng mạng sống của mình.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận