Sáng sớm ngày kế tiếp, trong một căn nhà thoạt nhìn qua không mấy khác biệt với những những căn nhà khác, công việc bắt đầu lu bù lên.
Lưu Vũ Hào đem tồn lương theo đầu người chia đều một lượt, phát đều cho mỗi người, thậm chí ngay cả Lăng Mặc cùng Diệp Luyến cũng không ngoại lệ.
Đương nhiên đối với Lăng Mặc có ba lô đầy đồ ăn mà nói, chỉ là hai bình nước khoáng, mấy bao đồ ăn vặt, đối với hắn mà nói cũng không có cái tác dụng gì. Mà Diệp Luyến thì càng không cần phải nói, đồ vật người bình thường ăn, nàng hoàn toàn không có hứng thú.
Nhưng khi những người khác tiếp nhận số đồ ăn ít đến thương cảm này, lại trông thấy thần sắc không để ý của Lăng Mặc, biểu lộ đều có chút khó chịu.
Lục Hân gương mặt còn không có tiêu sưng càng là ghé sang người đứng bên cạnh thấp giọng phàn nàn nói: "Hắn căn bản là không quản chúng ta, thế mà còn phân đi đồ đạc của chúng ta cho hắn!"
"Đừng nói nữa, ông còn muốn bị đánh sao...?" Gã đeo kính quay đầu cau mày nói một câu.
"Còn không phải đám người nhát gan các ông sợ phiền phức sao?" Mặt Lục Hân lập tức đỏ bừng lên, sau khi thấp giọng giận mắng một câu, bỗng nhiên ngậm miệng lại.
Cho dù Lăng Mặc ngay cả con mắt cũng không có liếc hắn một cái, nhưng khi Lục Hân trông thấy Lăng Mặc đi tới, vẫn là đắng chát ngậm cái miệng thúi kia lại không dám tiếp tục nói nữa.
"Các người có vũ khí gì?" Lăng Mặc nào sẽ để ý loại người như Lục Hân này, hắn đi thẳng tới trước mặt Lưu Vũ Hào, hỏi.
Lưu Vũ Hào đang loay hoay tìm kiếm bên trong cái túi đeo lưng cỡ lớn lấy cái gì đó, nghe vậy ngẩng đầu lên, có chút ngượng ngùng móc ra một thanh dao phay: "Vậy đã coi là tốt nhất rồi."
Kỳ thật lấy lực cánh tay cả người bình thường, muốn dùng dao phay một phát chặt đầu của Zombie xuống, đó là chuyện rất khó làm được, muốn lập tức tạo thành vết thương trí mạng, ngăn cản hành động của Zombie, đoán chừng cũng không dễ dàng.
Mà trong lúc chiến đấu cận thân, dù là trong tay có vũ khí, cũng là khảo nghiệm cực lớn đối với ý chí cùng năng lực phản ứng của người bình thường rồi. Lúc trước nếu như không phải có Thi Ngẫu hỗ trợ, Lăng Mặc cũng rất khó dựa vào chiến đấu dần dần tiến bộ.
Chỉ có điều có ít còn hơn không có, dao phay trên tay dù sao cũng tốt hơn với việc tay không tấc sắt.
"Tận lực mỗi người thủ một thanh đi. Một con Zombie so với người bình thường lợi hại hơn nhiều, nhưng nếu có dũng khí thì cũng không phải là không có chút lực phản kháng nào. Nói cho cùng, Zombie vẫn thắng ở số lượng."
Lăng Mặc có chút hời hợt nói. Một con Zombie bình thường, khi một người bình thường gặp, chính xác là vẫn có lực để đánh một trận. Chính vì vậy, Lăng Mặc mới xem thường mấy người trong phòng này, tay chân đầy đủ, thể lực dồi dào, lại làm sâu mọt chỉ biết dựa vào một tiểu nữ hài.
"Nói thật đơn giản!"
Cho dù có người bất mãn lẩm bẩm một câu, nhưng tất cả mọi người vẫn vây đến trước mặt Lưu Vũ Hào lĩnh vũ khí.
Nhìn thái độ của Lăng Mặc, coi như bọn họ gặp nguy hiểm đoán chừng cũng sẽ không ra tay, ngộ nhỡ Hạ Na cùng Lưu Vũ Hào đến lúc đó không rảnh quan tâm chuyện khác, bọn hắn cũng không thể chờ chết tại chỗ đi...
Rất nhanh đồ ăn cùng vũ khí đều được phân phát tốt, mà Hạ Na cũng xách theo trường đao tràn đầy vết máu trở về.
Sáng sớm nàng đã đi ra ngoài, trước đem Zombie lắc lư ở phụ cận đều thanh lý lại một chút, cũng coi như là đi đầu mở đường.
"Đi thôi. Trước xế chiều nhất định phải đến tam trung." Hạ Na hướng về phía ngôi trường trung học, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ quật cường, lộ ra một tia kiên quyết.
Hạ Na đã hạ lệnh, đám người này liếc nhìn nhau, đều theo sát đằng sau Lưu Vũ Hào đi xuống lầu. Mà Lăng Mặc cùng Diệp Luyến thì đi ở cuối cùng.
Mở của chính ra, hai cỗ thi thể Zombie nằm bên ngoài hiên lập tức đập vào tầm mắt, mấy nữ sinh lập tức phát ra tiếng kinh hô.
"Chớ ồn ào! Lại dẫn tới Zombie!" Hạ Na cau mày quay đầu nói khẽ.
Mấy nữ sinh kia tn lập tức che miệng lại, mà mấy tên nam sinh khác mặc dù không có lên tiếng, chỉ có điều biểu lộ cũng không thể nào đẹp mắt. Mà Lăng Mặc thấy cảnh này thì âm thầm lắc đầu, khi làm sâu mọt quá lâu, ngay cả người sống sót bình thường cũng không bằng. Sau khi tận thế ập xuống một thời gian, đoán chừng cũng không có nhiều người sống sót vẻn vẹn chỉ vì thi thể liền bị kinh sợ.
" Phương hướng Tam trung ở bên này, trên đường phải đi qua ba khu dân cư nhỏ cùng hai đoạn đường cái, còn có tên bệnh viện, Zombie trên đường rất nhiều. Anh chỉ cần tại thời điểm chúng tôi không ứng phó nổi giúp một tay là được rồi." Hạ Na quay đầu hướng Lăng Mặc nói ra.
Lăng Mặc lạnh nhạt gật gật đầu, bất động thanh sắc kéo tay Diệp Luyến lại. Lý do hắn đồng ý thỉnh cầu của Hạ Na, trên thực tế có rất nhiều nhân tố ở bên trong. Một là bội phục cô gái này, đồng thời Lăng Mặc cũng nghĩ là Vương Lẫm đã làm ra món vũ khí hắn đang sử dụng, dù sao cái thanh đoản đao này dùng vô cùng tốt. Nhưng Vương Lẫm đã chết, chỉ có thể giúp thân thích của nàng một chút...
Nhưng một phương diện khác, đây đối với Lăng Mặc mà nói cũng là cơ hội, không chỉ có thể nhờ vào đó tìm hiểu một chút tình huống trong thành phố, còn có thể trong thực tiễn tôi luyện năng lực điều khiển thi ngẫu của mình, tăng thêm kinh nghiệm lúc chiến đấu.
Kỳ thật bình thường cùng Diệp Luyến phối hợp với nhau, cùng việc hôm qua thử khống chế nhiều con Zombie một lúc, Lăng Mặc đã mơ hồ nhận ra, năng lực điều khiển thi ngẫu của mình mặc dù đang càng ngày càng thuần thục, nhưng luôn có cảm giác có một tầng ngăn cách, đây có lẽ là bình cảnh trong tiểu thuyết võ hiệp nói tới đi...
Không biết đột phá tầng bình cảnh này xong, về sau có thể đạt tới dạng cảnh giới gì. Thực lực của mình tăng lên càng nhanh, cũng có thể trợ giúp Diệp Luyến tiến hóa càng nhanh, nói không chừng cũng có thể làm cho nàng mau chóng khôi phục ý thức.
Từ khi nuốt chửng chất gel trong đầu Zombie biến dị, sau đó sinh ra một chút ý thức sơ khai, Diệp Luyến đối với chất gel trong đầu Zombie bình thường không hề cảm thấy hứng thú nữa, mà hiệu quả sau khi nuốt cũng không lớn.
Cái này cũng mang ý nghĩa, hắn nhất định phải mang theo Diệp Luyến đi tìm càng nhiều Zombie biến dị...
Căn cứ vào kinh nghiệm hai lần gặp phải Zombie biến dị cùng phân tích của mình, Lăng Mặc cảm thấy, địa điểm Zombie biến dị xuất hiện bình thường đều ở tương đối phong bế, lại là địa phương có nhân số nhất định.
Mà mặc kệ là bệnh viện, hay là trường học, hay là ký túc xá của trường học, cũng rất có thể xuất hiện Zombie biến dị!
Trong một phút đồng ý với Hạ Na nyà, Lăng Mặc liền đã quyết định, chỉ cần tới cửa trường học, hắn liền cùng bọn người Hạ Na tách ra rồi hành động. Bọn hắn đi cứu viện, mà mình thì mang theo Diệp Luyến, ở bên trong sân trường tìm Zombie biến dị!
Mang theo một đám người vướng víu, tốc độ bọn người Hạ Na hướng phía trước cũng không nhanh. Chỉ có điều nhìn thấy Hạ Na mang theo vẻ mặt nhẹ nhõm, giơ tay chém giết Zombie, cảm giác sợ hãi của những người này cũng giảm bớt rất nhiều. Mà Lưu Vũ Hào mặc dù sức chiến đấu không bằng Hạ Na, nhưng lại rất biết phối hợp cùng Hạ Na để công kích, mỗi khi Hạ Na bức lui mấy con Zombie, hắn đều sẽ thình lình tiến lên giải quyết hết một trong hai con đó, sau khi đắc thủ thì lập tức thối lui đến sau lưng Hạ Na.
Trái lại những người khác, coi như cầm vũ khí căn bản cũng không dám động thủ...
Tương đối thuận lợi thông qua được khu dân cư thứ nhất, rốt cục xuất hiện người hi sinh đầu tiên.
Lúc đi qua một cửa hàng, ở sau kệ hàng sụp đổ đột nhiên có cánh tay vươn đến, sau đó thì lôi kéo một tên thanh niên trong đám người.
Mà nam sinh này chỉ kịp phát ra một tiếng kêu sợ hãi, liền "Bành" một tiếng trực tiếp bị kéo tiến vào trong kệ hàng.
Khi Lăng Mặc lại gần đá bay kệ hàng ra, nam sinh kia đã bị một tiểu Zombie có bảy tám tuổi cắn nát yết hầu, mắt mở to, bên trong miệng ngoài có tiếng máu trào "Ục ục" ra, không nói nổi một lời nào. Vẻn vẹn chỉ là ngắn ngủi một giây đồng hồ, cổ của hắn liền bị xé mở một lỗ lớn, ngay cả khí quản đều bị tách rời ra.
Mà tiểu Zombie thì miệng đầy là máu ngẩng đầu đến, ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn bẩn thỉu, cặp mắt đỏ ké giống như là nhìn người chết mà âm hàn nhìn chằm chằm vào Lăng Mặc, sau đó bỗng nhiên nhảy đi qua.
Đối phó với một con Zombie nhãi nhép thì Lăng Mặc phải nói là rất nhẹ nhàng, nhất là sau khi hiểu được cách dùng năng lực điều khiển thi ngẫu tiến hành ảnh hưởng trong nháy mắt.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi tiếp xúc ánh mắt cùng tiểu Zombie, Lăng Mặc đã ngắn ngủi khống chế được hắn, ngay cả cử động nhảy lên lao tới mình nhìn như công kích, trên thực tế cũng là do Lăng Mặc điều khiển.
Mắt thấy tiểu Zombie sắp đụng vào trên người mình, mà người đứng phía sau đã phát ra tiếng kêu sợ hãi, Lăng Mặc mặt không thay đổi vung đoản đao trong tay một cái.
"Phốc!"
Một tia máu theo động tác của Lăng Mặc bị phun tới trên tường, mà tiểu Zombie thì trực tiếp từ giữa không trung mà nặng nề rơi xuống, nằm bên chân Lăng Mặc.
"Hắn chết."
Lăng Mặc nhìn cũng không nhìn cái thi thể Zombie này một cái, liền vượt qua hắn đi về phía tên nam sinh ngã trong vũng máu kia, sau đó ngắn gọn nói.
Một đám người lập tức trầm mặc, một tên nữ sinh đột nhiên khóc ra tiếng, nhưng vì sợ hãi đối với Zombie, thời điểm nàng phát ra âm thanh liền lập tức bưng kín miệng của mình, đem tiếng khóc tất cả đều ngăn ở bên trong miệng, biến thành nghẹn ngào mơ hồ không rõ.
Mấy nữ sinh còn lại cũng đều vạn phần hoảng sợ mà nhìn cỗ thi thể còn đang có chút co giật kia, vành mắt cơ hồ đều đỏ. Biểu hiện của mấy nam sinh cũng không khá hơn chút nào.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận